Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 310 - Chương 310: Tần Nhã: Anh Ta Chính Là Quái Vật! (2)

Chương 310: Tần Nhã: Anh ta chính là quái vật! (2) Chương 310: Tần Nhã: Anh ta chính là quái vật! (2)

“Chị thay quần áo đã!”

Sau khi nghe xong một bài, Tần Nhã đứng dậy, lau khô cơ thể, lại thoa một ít kem dưỡng da, rồi mặc một bộ đồ ngủ vào.

“Diệp tiên sinh vẽ tranh cũng rất giỏi, chị thử xem bức tranh này của anh ấy mà xem.”

Khi Tần Nhã quay lại, Kỷ Tư Tuyền lại mở video vẽ tranh cho Tần Nhã xem: “Lúc trước giáo viên dạy mỹ thuật cho em đã nói, trình độ của Diệp tiên sinh đã là đỉnh cấp rồi, trong lĩnh vực tranh sơn dầu tả thực, thì anh ấy có thể xếp vào top 3.”

“Trẻ con?”

Tần Nhã xem xong thì hơi giật mình, lại nhớ tới hai đứa bé mình nhìn thấy ngày hôm đó.

Không sai!

Đúng thật là anh ta!

Tần Nhã âm thầm nói, đã không còn gì để nghi ngờ nữa cả.

“Tên này, chính là quái vật!”

Tần Nhã mấp máy môi đỏ, nói với vẻ hơi hâm mộ.

Tần Nhã cực kỳ hâm mộ những người có tài hoa như vậy.

Kỷ Tư Tuyền mỉm cười.

Chị Tần nói không sai chút nào, mình cũng cảm thấy, Diệp tiên sinh quá lợi hại, rất thích hợp với xưng hô quái vật này.

Tần Nhã ngồi xuống ghế sô pha rồi nhìn lại.

“Chị Tần, lúc trước chị nói là, lần này đến đây để phỏng vấn anh ấy đúng không?”

“Đúng! Khi còn ở Thiên Hải thì chính miệng anh ta đã đồng ý, nếu như anh ta không cho chị phỏng vấn thì chị sẽ không đi.”

Tần Nhã khẽ hừ một tiếng.

“Chị Tần, hay là… chị lại làm người mẫu cho em vẽ tranh nhé!”

Kỷ Tư Tuyền liếc mắt nhìn về phía cơ thể mềm mại, nở nang mê người ở trước mặt thì lại nổi hứng thú vẽ tranh.

Mình chưa từng thấy ai có tỷ lệ dáng người đẹp như chị Tần, chân dài, lại cao, mỗi chỗ trên người đều rất hoàn mỹ, hơn nữa, toàn thân trên dưới đều có một vẻ đẹp nở nang và rắn chắc.

Dáng người như vậy, thích hợp làm người mẫu nhất.

“Thôi bỏ đi, với kỹ thuật vẽ của em thì cũng chỉ đến thế, hay là, chị để Diệp tiên sinh vẽ cho chị một bức, nhất định sẽ rất đẹp!”

Kỷ Tư Tuyền quan sát một phen rồi lắc đầu lẩm bẩm, nói.

“Anh ta?”

Tần Nhã hơi giật mình, khuôn mặt mềm mại cũng lập tức đỏ lên.

Nàng chỉ làm người mẫu cho cô công chúa nhỏ này mà thôi.

Nếu như là người khác thì quá xấu hổ, cho dù là vị Diệp tiên sinh kia cũng không được.

Tần Nhã chỉ tưởng tượng ra tình cảnh đó thôi cũng đã ngượng chín mặt rồi.

“Tư Tuyền, em xinh đẹp hơn chị nhiều, nên phải để anh ta vẽ em mới đúng! Còn chị thì thôi!” Tần Nhã đỏ mặt, lầm bầm một câu.

“Không được!”

Kỷ Tư Tuyền lập tức lắc đầu, trên gương mặt xinh đẹp và thanh lãnh cũng nổi lên hai áng mây đỏ.

Tuy rằng Kỷ Tư Tuyền rất tự tin với cơ thể mình, nàng còn thường xuyên tự mình thưởng thức một chút, nhưng cho người khác xem thì lại quá xấu hổ!

“Em thấy chưa, chính em còn thẹn thùng mà còn bắt chị đi à!”

Tần Nhã cười nói.

“Em chị thuận miệng nói thôi mà!”

Kỷ Tư Tuyền thì thào, cũng thấy hơi xấu hổ.

“Chị Tần, theo chị thì vì sao Diệp tiên sinh lại lợi hại như vậy nhỉ?”

“Ai biết được!”

“Hát hay quá!”

“Đúng thế! Chúng ta quét chút lễ vật đi!”

Hai người nhìn một lát, rồi chuyển lên giường nằm, chiếc Ipad thì được đặt trên đầu giường.

Hai người ngọc song song nằm sấp, cả hai đều chống cằm, hai đôi chân thon dài trắng như tuyết đều đang vung vẩy trong không khí, thỉnh thoảng còn chạm vào nhau, hai đôi chân mê người này ở dưới ánh đèn đều trở nên lóa mắt.

Hai gương mặt xinh đẹp thì đều có phong cách riêng, một cái thì là ngự tỷ nóng bỏng xinh đẹp rung động lòng người, một cái thì là tiên tử băng tuyết thanh lãnh tuyệt lệ.

Hai gương mặt đặt cạnh nhau, lại đẹp không sao tả xiết!

......

Khoảng tầm mười rưỡi, Diệp Mặc mới kết thúc buổi Live stream.

Hắn tắm rửa cho hai đứa bé xong thì dỗ chúng đi ngủ, một lát sau, thì hắn nhận được điện thoại của Tô Ngọc Tình.

Đây cũng là thông lệ mỗi ngày!

“Mẹ nói với em là, hôm nay anh đi qua đó ăn cơm với bác cả à, mẹ còn nói là bác rất hài lòng với anh đấy!” Tô Ngọc Tình ở trong khách sạn, nàng vừa tắm xong, đang ngồi đắp mặt nạ trước bàn trang điểm.

Một bộ đồ ngủ mỏng manh không thể nào che hết được dáng người bốc lửa của nàng, khiến cho những đường cong bên trong như ẩn như hiện.

“Ừm!” Diệp Mặc mỉm cười.

Hai người trò chuyện công việc, rồi lại nói đến hai đứa bé.

“Mấy hôm nữa em trở về rồi! Em có thể ở khoảng năm sáu ngày, sau đó lại phải đi tham gia một buổi dạ hội, sắp tết nguyên đán nên khá bận!” Tô Ngọc Tình cười xinh đẹp nói.

Nàng nghĩ đến việc sắp được gặp mặt Diệp Mặc và các con thì rất vui vẻ.

“Tốt! . . . Chờ em trở về, anh sẽ có bất ngờ dành cho em!”

Diệp Mặc cười nói.

“Bất ngờ? Bất ngờ gì vậy?”

Tô Ngọc Tình khẽ giật mình, trên mặt thì hiện lên vẻ tò mò.

“Đã là bất ngờ, thì sao có thể nói được!” Diệp Mặc nói.

“Được rồi!”

Tô Ngọc Tình gật đầu, hé miệng cười không ngừng, trong mắt tràn đầy vẻ hân hoan.

“Ui! Còn chuẩn bị bất ngờ nữa cơ à?”

Dương Mạn Ny ngồi ở trên ghế sa lon bên cạnh trêu chọc một câu.

Hai người hàn huyên thêm một lúc thì cúp máy.

Bình Luận (0)
Comment