Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 365 - Chương 365: Giang Thiếu Gia: Cô Không Có Cơ Hội Đâu!

Chương 365: Giang thiếu gia: Cô không có cơ hội đâu! Chương 365: Giang thiếu gia: Cô không có cơ hội đâu!

“Anh Diệp, tôi có thể vào trong xem không?”

Giang thiếu gia sờ soạng một vòng, rồi ngẩng đầu lên, nói với vẻ mong chờ.

“Cậu uống rượu chưa?” Diệp Mặc hỏi.

“Vừa có bữa tiệc, nên uống một ít!” Giang thiếu gia cười khổ, trong lòng cảm thấy hơi hối hận.

Lần trước cũng uống rượu nên không được đi thử một vòng.

“Vậy thì cậu chỉ xem một chút thôi, đừng lái!”

Diệp Mặc nói xong thì lấy chìa khóa mở cửa xe ra.

Giang thiếu gia ngồi vào, lại sờ soạng khắp nơi, rồi còn móc điện thoại di động ra, tách tách tách tách, sau khi chụp một đống ảnh thì mới lưu luyến không rời mà bước xuống.

“Anh Diệp, chúng ta vào trong ngồi một chút đi, không uống rượu, uống nước bình thường cũng được!”

Sau đó, Giang thiếu gia lại lôi kéo Diệp Mặc đi về phía quán bar.

“Được rồi, uống chút nước thì được!”

Diệp Mặc mỉm cười nói.

Hai người đi vào trong, trò chuyện hơn một giờ, lại ăn một ít trái cây, lúc này Diệp Mặc mới rời đi.

Giang thiếu gia tiễn Diệp Mặc ra tận xe, rồi đưa mắt nhìn chiếc xe từ từ đi xa.

“Chiếc xe này quá đỉnh!”

Giang thiếu gia đứng tại chỗ một lúc, rồi cảm thán một câu, lúc này mới quay người trở về quán bar.

Khi Giang thiếu gia đi đến cửa, thì nhìn thấy đám người Trác Lâm đang đứng ở đó.

“Giang thiếu gia, anh ta… có lai lịch gì thế?”

Trác Lâm thu hồi ánh mắt, rồi quay sang nhìn về phía Giang thiếu gia hỏi: “Chiếc xe đó. . . đúng là quá ghê gớm!”

Trác Lâm nói xong lộ ra vài phần thổn thức.

Cho dù nhà mình cũng rất giàu, nhưng mà vẫn có chênh lệch rất lớn với người có thể mua được chiếc xe như vậy.

Giang thiếu gia đi qua, lại liếc nhìn về phía xa xa một cái, rồi mỉm cười nói: “Chiếc xe này đúng là rất ghê gớm, nhưng mà cô không biết, anh ta còn có một chiếc xe không kém gì chiếc xe này.”

“Không kém gì chiếc xe này?”

Trác Lâm giật mình, gương mặt đầy vẻ ngạc nhiên.

Đây chính là một chiếc xe hơn 100 triệu đấy, chiếc xe như thế nào mới cũng một đẳng cấp với nó chứ?

Giang thiếu gia móc ra một bao thuốc lá, rồi ngậm một điếu.

Người ở bên cạnh vội vàng châm thuốc cho anh ta.

“Phù! Rốt cuộc cũng có thể hút một điếu, có anh Diệp ở đây nên tôi cũng không dám hút!” Giang thiếu gia rít sâu một hơi, phun khói thuốc ra, rồi nhìn về phía Trác Lâm, mỉm cười nói: “Cô đã nghe đến cái tên. . . Sweptail chưa?”

Sắc mặt Trác Lâm nhất thời cứng đờ, tràn đầy vẻ ngây ngốc.

Cô cứ đứng ngây người như vậy rất lâu, rồi đôi môi đỏ hơi run lên, thất thanh kêu lên: “Anh ta…anh ta còn một chiếc Sweptail nữa?”

Trong tiếng kêu sợ hãi, đôi mắt xinh đẹp của cô trợn trừng lên, tràn đầy vẻ không thể tin nổi.

Sweptail!

Cũng là một chiếc xe hơn 100 triệu!

Giang thiếu gia gật đầu, cười nói: “Bây giờ cô đã biết thực lực của anh ra mạnh đến mức nào rồi chứ! Còn chuyện anh ta có lai lịch gì thì tôi cũng không rõ lắm, tôi cũng mới biết anh ta không lâu khi đi qua thành phố H, khi đó một người bạn của tôi đã giới thiệu!”

“Một chiếc Bugatti La Voiture Noire, thêm một chiếc Sweptail, chuyện này. . .”

Trác Lâm không ngừng cười khổ.

Kể cả khi mình nằm mơ cũng không dám mơ như vậy!

Sau đó, Trác Lâm lại thổn thực một câu.

Chỉ sợ lai lịch của vị này cực kỳ ghê gớm đây!

Trác Lâm lại gương mắt nhìn về phía phương xa, rồi suy nghĩ xuất thần.

“Sao thế? Nhớ thương anh Diệp của tôi rồi à?”

Giang thiếu gia liếc mắt nhìn Trác Lâm, rồi cười sâu xa.

“Không!”

Trác Lâm lấy lại tinh thần, rồi cuống quít lắc đầu, gương mặt thì hơi đỏ lên.

“Cô không có cơ hội đâu!”

Giang thiếu gia lại cười nói.

“Tại sao?”

Trác Lâm hơi giật mình.

“Người ta đã có hai đứa con rồi!” Giang thiếu gia cười nói.

“Ah?”

Trác Lâm kêu lên một tiếng khó tin.

Anh ta còn trẻ như vậy mà đã kết hôn rồi sao?

Nhưng mà suy nghĩ kỹ lại một chút thì lại thấy bình thường, một người đàn ông như vậy thì chắc chắn có rất nhiều người thích, nên đã bị người ta cướp mất từ lâu rồi, làm gì đến lượt mình chứ.

“Anh Diệp còn có một thân phận là một người nổi tiếng ở trên mạng, chính là Vú Em có hai đứa bé ở trên Tik Tok ý, tôi cũng thường xuyên xem anh ý live stream, còn quét mấy triệu tiền quà nữa.”

Giang thiếu gia phun một đám khói ra rồi nói tiếp.

“Cái gì?”

Trác Lâm nghe thấy thế thì lại ngẩn người, ngây dại.

Cô lại trợn tròn mắt một lần nữa, cảm thấy chuyện này quá hoang đường.

Dĩ nhiên cô biết người Vú Em đó, người này cực kỳ có tài hoa, thế nhưng mà, sao lại là cùng một người được?

Mấy người ở sau lưng Trác Lâm cũng ngây ra như phỗng.

Giang thiếu gia ngậm điếu thuốc liếc mắt nhìn bọn họ một chút rồi cười.

Thời điểm mình biết chuyện này, thì mình cũng không dám tin tưởng giống như đám người này vậy.

“Tôi đi vào trước đây!”

Giang thiếu gia hút xong điếu thuốc thì ném xuống mặt đất, dùng chân nghiền tàn thuốc, rồi quay người đi vào cửa.

“Chị Lâm, bọn mình đi thôi!”

Đám phú nhị đại dần dần lấy lại tinh thần, bị gió lạnh thổi nên run rẩy liên tục.

Tuyết vẫn đang rơi đầy trời kia kìa!

“AH!”

Rốt cuộc ánh mắt tan rã của Trác Lâm cũng ngưng tụ lại, cô lại mấp máy môi đỏ rồi nhìn về phía bên kia một chút, trong lòng thì lại dâng lên một nỗi buồn vô cớ.

Vừa rồi, đúng thật là cô đã động lòng.

Nhưng tiếc là . . .

Trong nội tâm cô lại thở dài một hơi, rồi thu hồi ánh mắt của mình.

“Lạnh quá!”

Lúc này, cuối cùng thì Trác Lâm cũng thấy lạnh, cô rụt cổ lại, giậm chân, hai tay ôm ngực, vội vào chạy vào cửa.

Bình Luận (0)
Comment