Khi Diệp Mặc trở lại Lệ Cung Uyển thì đã hơn bốn giờ chiều, một lúc sau, đám đồ xa xỉ vừa mua lần lượt ship đến.
“Tại sao anh lại mua nhiều như vậy nữa?”
Hơn năm giờ chiều, Tô Ngọc Tình trở về, nhìn thấy một đống túi ở trong phòng khách thì líu lưỡi nói.
“Chiều này anh đi bệnh viện chuẩn bị ít thuốc cho bọn nhỏ, sau đó tiện đường đi dạo, nhìn thấy mấy món này khá đẹp nên anh mua luôn.” Diệp Mặc đi qua cởi áo khoác lông trên người nàng xuống: “Thích không?”
“Ừm! Rất thích!”
Tô Ngọc Tình quay người nắm lấy tay của Diệp Mặc, cười tươi sáng nói: “Những thứ anh mua, thì em đều thích!”
Nàng nói xong thì nghiêng người hôn lên môi Diệp Mặc một cái.
Sau đó, nàng liền đi về phía đống túi kia, trên gương mặt hiện lên vẻ vui vẻ.
“Nhìn đống này có vẻ rất đắt nhỉ, anh ta cũng chịu chơi đấy!”
Dương Mạn Ny cũng cởi áo khoác ra, rồi đi qua giúp đỡ mở túi.
“À đúng rồi, tối ngày mai chúng ta ra ngoài ăn, anh không cần nấu cơm đâu.”
Vừa mở được mấy cái túi, Tô Ngọc Tình liền nhớ ra chuyện gì đó, nên hô lên một tiếng với Diệp Mặc đang ở trong nhà bếp.
“Đi đâu ăn thế?”
Diệp Mặc hơi giật mình.
“Bọn tôi cũng không biết, là người khác muốn gặp anh, nên nói là sẽ mời khách.” Dương Mạn Ny ngẩng đầu lên nói.
“Ai vậy?”
“Là một người trong công ty, tên là Trang Khả Lam, cũng là một ca sĩ, anh đã nghe thấy tên cô ấy chưa?” Tô Ngọc Tình nói.
“Quan hệ của em với Trang Khả Lam này rất tốt à?” Diệp Mặc kinh ngạc nói.
“Cũng không phải tốt lắm, nhưng đều là người cùng công ty nên thường xuyên gặp mặt, cô ấy nghe thấy em và chị Mạn Ny trò chuyện nhắc đến anh, bọn em thấy không gạt được nữa nên đã nói ra, sau đó cô ấy nói là muốn gặp mặt anh một lần, thuận tiện mời chúng ta một bữa cơm luôn.” Tô Ngọc Tình lắc đầu nói.
“Đúng là không tốt đẹp gì, bọn tôi nói là anh đẹp trai nhưng cô ta lại không tin, cho nên cô ta mới mời bữa cơm này.” Dương Mạn Ny hừ một tiếng: “Trước kia người này thường xuyên ghen tỵ với Ngọc Tình, còn không biết đã nói xấu bao nhiêu điều ở sau lưng nữa.”
Lúc trước, khi Ngọc Tình dính scandal mang thai, thì đám người này trong công ty bàn tán xôn xao nhất.
Bây giờ thì đã đỡ hơn một ít, nhưng mà sau lưng vẫn luôn nói xấu, thực sự rất đáng hận!
“Nếu đã không tốt, thì hai người còn đồng ý làm gì?”
Diệp Mặc nói với vẻ nghi ngờ.
“Cái này thì anh không hiểu rồi! Cô ta càng không tin thì chúng ta càng phải chứng mình cho cô ta xem!” Dương Mạn Ny cười nói.
“Đây có tình là khoe khoang không?”
Diệp Mặc hơi giật mình, rồi bật cười nói.
“Đúng!”
Dương Mạn Ny gật đầu, xoạt một tiếng, xé mở chiếc túi ở trong tay.
Chiều ngày hôm sau, hai cô gái về khá sớm.
“Anh mặc bộ này!”
“Đồng hồ!”
“Phải sửa tóc một chút!”
Tô Ngọc Tình chọn quần áo giúp Diệp Mặc ăn diện một chút, bận rộn gần một tiếng mới xong.
“Đi đi, chúng ta đi!”
Sau khi xong, thì nàng lôi kéo Diệp Mặc đi ra ngoài.
“Chúng ta đi đâu?”
Sau khi lên xe, Diệp Mặc vươn tay chỉnh cà vạt, hắn cảm thấy cà vạt hơi chặt nên khá khó chịu.
“Mạc Thủy! Là một nhà hàng Pháp cao cấp, được đánh giá Hắc Trân Châu hai sao, hình như còn được đánh giá Michelin một sao nữa.” Dương Mạn Ny đã ôm hai đứa bé ngồi chờ trong xe rồi.
“Thế cũng không tồi đâu!” Diệp Mặc gật đầu.
“Đẹp trai quá!”
Tô Ngọc Tình lại tiến lại gần, sửa sang quần áo cho Diệp Mặc, rồi lại quan sát một phen, đôi mắt xinh đẹp thì phun ra những tia sáng rực rỡ.
Hôm nay nàng mặc một bộ lễ phục dạ hội màu bạc, quấn quanh những đường cong uyển chuyển như ma quỷ của nàng, khiến cho những đường cong càng trở nên nóng bỏng và gợi cảm mê người.
Nhất là ngọn núi ở trước ngực, có một loại cảm giác như đang đứng sừng sững vậy.
Chiếc váy xẻ tà ở một bên chân, lộ ra một nửa cắp đùi xinh đẹp, thon dài trắng như tuyết, tỏa ra ánh sáng lóa mắt giống như mỹ ngọc vậy.
Diệp Mặc nhìn dung nhan hoàn mỹ ở trước mắt, lại ngửi mùi hương trên cơ thể nàng, mùi thơm ngào ngạt này khiến cho tâm thần của Diệp Mặc hơi rung động.
Hắn liền dùng bàn tay rộng lớn của mình nắm lấy bàn tay ngọc kia, rồi nhẹ nhàng vuốt ve.
Đôi mắt xinh đẹp và tươi sáng của nàng nhìn Diệp Mặc không hề chớp mắt, rồi mím môi mỉm cười.
Dương Mạn Ny ở bên cạnh thấy cảnh này thì không ngừng lắc đầu.
Hai người này lại bắt đầu rồi!
Chiếc xe đi tầm hơn nửa tiếng thì đến mục đích.
Dừng xe ở bãi đỗ xe dưới lòng đất, mọi người đi thang máy lên nhà hàng ở tầng tám.
Một gian phòng riêng trong nhà hàng đang có mấy người đang ngồi.
Trong đó có một cô gái mặc một bộ váy đỏ lộ lưng, tướng mạo có chút tinh xảo, nhưng cách trang điểm lại hơi diễm lệ, vạt áo ở trước ngực cũng kéo hơi thấp, để lộ ra một mảnh trắng lóa, nhìn trông hơi tục.
“Dương Mạn Ny kia vẫn luôn nói rằng anh ta rất đẹp trai! Còn đẹp trai hơn cả các ngôi sao và đám tiểu thịt tươi nữa, đây không phải là thổi phồng sao!”
“Chỉ là một idol trên mạng mà thôi, chẳng là gì cả, tài hoa thì cũng có một chút, có lẽ họ Tô kia coi trọng chút tài hoa kia của anh ta.”
Cô gái này nói líu lo không ngừng với người bên cạnh, trên mặt thì hiện lên vẻ khinh thường và khinh bỉ.
P/s: Tầm 10 giờ sẽ bạo thêm 3 chương, thế là hôm nay 15 chương rồi nhé!