Hiện giờ, người trong vòng giải trí đều không dám gây sự với vị này, ai cũng phải khách khí với vị này.
Chuyện này cũng khiến cho Trang Khả Lam càng thêm ghen ghét.
Có điều, hôm qua Trang Khả Lam nghe thấy, họ Tô này lại tìm một idol trên mạng để yêu đương thì Trang Khả Lam cảm thấy cực kỳ thoải mái, không phải chuyện gì của Tô Ngọc Tình cũng tốt đẹp, tuy rằng cô ta nổi tiếng và có bối cảnh, nhưng lại không tìm được người đàn ông tốt.
Loại idol trên mạng này tặng cho mình thì mình còn trả thèm, không hiểu vì sao họ Tô này lại coi trọng được!
Có lẽ là vị đại lão ở sau lưng cô ta đã can thiệp nhỉ!
Khẳng định vị đại lão này đã rất nhiều tuổi, lại không thể nào kết hôn với cô ta, cho nên phải tìm một người thế thân cho cô ta.
Trang Khả Lam nghĩ như vậy thì nội tâm lại càng trào phúng hơn, ánh mắt thì vẫn nhìn chằm chằm về phía cửa phòng.
Nơi đó, có một bóng người đẩy xe đẩy đi vào trong phòng.
Khi người này đi vào được mấy bước, thì cuối cùng cũng có thể nhìn rõ.
Trang Khả Lam tập trung nhìn vào, sau đó toàn thân không khỏi chấn động như bị sét đánh.
Khuông mặt cũng cứng đờ tại chỗ.
Đôi mắt bỗng nhiên trợn trừng trừng, toát ra vẻ chấn động mãnh liệt, kinh ngạc và không thể tin nổi.
Mấy người còn lại cũng không khác gì lắm, thân hình run rẩy liên tục, mặt mũi tràn đầy ngây ngốc.
Bành!
Có người run tay, chiếc điện thoại di động trong tay rơi xuống mặt bàn.
Nhưng người này lại hồn nhiên không hay, mà chỉ ngơ ngác nhìn chằm chằm vào bóng người đang đi từ cửa vào.
“Đây là . . .đây là . . .”
Nửa ngày sau, miệng người này mới hơi rung động, phát ra những âm thanh mơ hồ.
Hai mắt người này vẫn nhìn chằm chằm vào bóng người kia, trong mắt vẫn hiện lên vẻ không thể tin nổi.
Người thanh niên cực kỳ đẹp trai, phong thần như ngọc trước mặt này thật sự là idol trên mạng mà các cô vừa nhắc đến sao? Cũng chính là người đàn ông của Tô Thiên Hậu sao?
Điều này. . . làm sao có thể chứ!
“Thế nào, rất kinh ngạc à?”
Tô Ngọc Tình đảo mắt quét qua rồi cười nói: “Tôi đã nói với mọi người rồi mà, anh ấy là Diệp Mặc!”
Tô Ngọc Tình vừa nói vừa nhìn về phía Trang Khả Lam, trong lòng nàng cũng cảm thấy hơi đắc ý.
Khuôn mặt của Trang Khả Lam co quắp vài cái, hai bên gương mặt thì đều đỏ lên.
Mình còn định xem trò cười của họ Tô này, nào ngờ lại bị họ Tô này coi mình thành trò cười.
Mấy cô gái còn lại cũng dần dần lấy lại tinh thần, sau đó liếc mắt nhìn nhau, họ đều nhìn ra vẻ khó tin trong mắt của nhau.
Người này thật sự là idol đang hot trên mạng kia sao?
“Nhìn bàn tay của anh ta kìa, chắc là thật rồi!”
“Không ngờ anh ta lại đẹp trai như vậy! Thật sự là không thể tin nổi!”
Các cô nhỏ giọng bàn luận, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu lên nhìn qua, ánh mắt dần dần biến thành nóng bỏng.
Chỉ riêng khuôn mặt nghịch thiên này cũng đã khiến cho các cô động lòng rồi, chứ đừng nói đến tài hoa như yêu nghiệt và năng lực kiếm tiền của anh ta nữa, quả thật là một đối tượng hoàn mỹ.
Khó trách người như Tô Thiên Hậu cũng chọn anh ta!
Trong lúc nhất thời, đáy lòng các cô g ái đều cực kỳ hâm mộ.
Sắc mặt Trang Khả Lam càng ngày càng đỏ.
Cô ta ra sức cắn bờ môi đỏ, trong lòng thì cảm thấy rất khó chịu.
“Mọi người gọi đồ ăn chưa?”
Tô Ngọc Tình nhấc váy, rồi ưu nhã ngồi xuống, sau đó mím môi cười, nhìn về phía mọi người hỏi một câu.
Giọng điều nhàn nhạt của Tô Ngọc Tình rơi vào trong tai của Trang Khả Lam, lại khiến cho cô ta cảm thấy chói tai.
Sắc mặt Trang Khả Lam lại thay đổi, rất nhanh đã lộ ra khuôn mặt tươi cười.
“Vẫn chưa đâu! Mọi người vẫn đang chờ hai người mà! Thực đơn đây, mọi người thích ăn cái gì thì gọi đi, tùy tiện gọi là được, hôm nay tôi mời khách mà!” Trang Khả Lam cười nhiệt tình, rồi cầm thực đơn trên bàn đưa qua.
Tô Ngọc Tình tiếp nhận rồi lật thực đơn xem.
“Anh muốn ăn cái gì?”
Nàng lật vài trang, rồi tiến sát bên người Diệp Mặc, nhỏ giọng hỏi.
“Ăn gì cũng được! Em ăn cái gì thì gọi luôn cho anh một phần là được!” Diệp Mặc cười nói.
“Ok!” Tô Ngọc Tình gật đầu.
“Mạn Ny, anh ta đẹp trai thật đấy! Ngọc Tình quen anh ta từ bao giờ vậy?”
“Đúng thế! Hai người họ quen nhau như nào thế?”
Dương Mạn Ny ngồi ở một bên, nhỏ giọng trò chuyện với mấy cô gái bên cạnh.
Mọi người chọn món xong, khoảng tầm 10 phút đồng hồ sau, món ăn đầu tiên đã được mang lên.
Nhím biển phối với trứng cá muối!
Diệp Mặc nếm thử một miếng rồi khẽ gật đầu.
Món ăn này chỉ khảo nghiệm phẩm chất của nguyên liệu nấu ăn, chứ không có yêu cầu tay nghề nấu nướng quá cao.
Mà dù sao đây cũng là nhà hàng cao cấp, nên phẩm chất của nguyên liệu của sẽ cao, nên tất nhiên không có vấn đề gì.
Món ăn thứ hai là gan ngỗng.
Diệp Mặc cầm dao nĩa cắt một miếng nhỏ, cẩn thận thưởng thức một phen.
Ngay sau đó, hắn liền cau mày lại.
“Sao thế? Món này không ngon à?”
Trang Khả Lam ở đối diện vẫn luôn chú ý đến Diệp Mặc, khi nhìn thấy Diệp Mặc cau mày thì hỏi một câu.
“Cũng tạm được!”
Diệp Mặc nhìn Trang Khả Lam một cái rồi mỉm cười nói.
“Chỉ là tạm được thôi à?”
Trang Khả Lam nhướn mày kinh ngạc nói.
Đây chính là nhà hàng Pháp nổi tiếng ở toàn bộ Đế Kinh đấy, nhà hàng này còn có mấy vị đầu bếp nổi tiếng và có trình độ cao cấp nhất trấn thủ nữa, đồ ăn do bọn họ làm ra mà chỉ tạm được thôi à, người này cũng mạnh miệng thật đấy!