“Thi ra là Diệp tiên sinh! Là tôi thất lễ!”
Rốt cuộc Tiền Hiểu Đông cũng tỉnh táo lại, vội vàng khom người xin lỗi, thần sắc cũng trở nên vô cùng cung kính.
Hiện giờ làm gì có người nào trong giới lại không biết danh tiếng của vị Diệp tiên sinh này chứ!
Bài bình luận của Tần tiểu thư nửa tháng trước đã khiến cho toàn bộ giới ẩm thực đều chấn động, sau đó tất cả mọi người đều biết vị đại sư thần bí đứng sau nhà hàng Duyệt Vân lại chỉ là một người trẻ tuổi chỉ hơn 20.
Thậm chí Tần tiểu thư còn dùng xưng hào Trù Thần để hình dung vị này nữa.
Khi đó còn có rất nhiều người không phục, nhưng sau khi nếm thử vài món ăn ở nhà hàng Duyệt Vân, rồi giao lưu với bếp trưởng Hoàng ở đó một phen thì không còn ai kêu không phục nữa.
Tiền Hiểu Đông chưa đi qua nhà hàng Duyệt Vân, nhưng trái lại anh ta rất thân với Tần tiểu thư, nên biết trình độ và cách làm người của vị Tần tiểu thư này ra sao.
Nếu như Tần tiểu thư đã nói vị này xứng danh Trù Thần, vậy thì phải đúng tám chín phần rồi.
Vài ngày trước, Tần tiểu thư còn dẫn vị Kỷ tiểu thư kia đến đây thưởng thức tay nghề của Tiền Hiểu Đông, thời điểm bình luận còn nhắc đến vị này, nói rằng tài nghệ nấu nướng của Tiền Hiểu Đông kém xa vị này.
Vị Kỷ tiểu thư kia là một người có thân phận rất hiển hách, cũng là một người nổi tiếng kén ăn ở trong giới ẩm thực, một số đại sư quốc yến còn không lọt nổi vào mắt xanh của cô ấy.
Nhưng Kỷ tiểu thư lại cực kỳ tôn sùng vị Diệp tiên sinh này, còn nói rằng tay nghề của vị này tuyệt thế vô song, sau khi được nếm thử thì suốt đời khó quên.
Bởi vậy có thể thấy được, vị Diệp tiên sinh này không chỉ có hư danh!
Trang Khả Lam nhìn thấy một màn này thì ngẩn ngơ, có chút không dám tin.
Sao có vẻ như họ Diệp này cái vài phần lai lịch nhỉ?
“Tiền. . .Tiền đại sư, anh biết anh ta à?”
Trang Khả Lam há to miệng, lúng túng hỏi một câu.
“Dĩ nhiên là biết rồi, là một người đầu bếp, thì có ai mà chưa nghe qua danh của Diệp tiên sinh ở nhà hàng Duyệt Vân chứ, bây giờ đám người bọn tôi đều gọi Diệp tiên sinh là Trù Thần nữa đây!” Tiền Hiểu Đông quay người sang nói, thần sắc có chút kích động.
“Trù. . .Thần?”
Trang Khả Lam há hốc miệng, lại ngẩn người một lần nữa.
Đôi mắt Trang Khả Lam mở to đến mức sắp rơi ra ngoài, cô ta cảm thấy chuyện này vô cùng hoang đường.
Tên này không phải chỉ là một idol trên mạng sao? Tại sao lại biến thành Trù Thần gì đó rồi?
Anh ta mới bao nhiêu tuổi chứ!
Đang nói đùa sao!
Mấy cô gái còn lại nghe thấy thế cũng đều ngây dại, vẻ mặt tràn đầy khó tin.
Kể cả hai người Tô Ngọc Tình và Dương Mạn Ny cũng hơi kinh ngạc.
Từ bao giờ mà Diệp Mặc lại nổi tiếng trong giới ẩm thực như vậy?
“Thật không ngờ hôm nay Diệp tiên sinh lại đích thân đến đây, lại còn phê bình tay nghề của tôi nữa, quả thực là vinh hạnh của tôi! Diệp tiên sinh, tôi quay lại bếp làm vài món, sau khi ngài thưởng thức xong thì lại cho tôi xin một chút ý kiến, ngài thấy thế nào?”
Tiền Hiểu Đông khôm người, cười nói rất nhiệt tình.
“Được!” Diệp Mặc mỉm cười gật đầu nói.
Tiền Hiểu Đông hưng phấn quay người rời đi.
Cửa đóng lại, căn phòng lập tức yên tĩnh.
Cuối cùng Trang Khả Lam cũng lấy lại tinh thần, khuôn mặt co quắp vài cái rồi đỏ lên.
Vốn tưởng rằng tìm được một cơ hội khiến anh ta khó chịu, nào ngờ lại trở thành chuyện để anh ta khoe khoang, rõ ràng anh ta đã biết rất nhiều thứ rồi, ca hát cũng rất lợi hại nữa, bây giờ đến cả nấu nướng mà cũng cao siêu như vậy sao?
Anh ta là quái vật à?
Trang Khả Lam lại nâng mắt lên đánh giá khuôn mặt vô cùng đẹp trai này, bàn tay dần dần siết chặt lại, trong lòng cảm thấy hết sức ghen tỵ.
Dựa vào cái gì!
Dựa vào cái gì họ Tô này lại có thể tìm được một người đàn ông tốt như vậy!
“Anh ta lợi hại như vậy sao?”
“Tiền đại sư đã gọi anh ta là Trù Thần rồi còn gì!”
Mấy người khác cũng lấy lại tinh thần, sau đó liền sôi trào lên, hưng phấn lôi kéo Dương Mạn Ny qua để hỏi.
“Đúng là rất lợi hại, nhà hàng Duyệt Vân kia chính là khách sạn àm anh ta mua! À đúng rồi, anh ta còn đầu tư cổ phiếu kiếm được hơn một tỷ nữa, sau khi mua khách sạn thì còn tặng cho Ngọc Tình một nửa cổ phần trị giá 300 400 triệu nữa cơ!” Dương Mạn Ny cười nói.
Sau khi Dương Mạn Ny nói xong, thì sắc mặt mấy cô gái lại nghệt ra.
Trang Khả Lam nghe thấy thế thì tay run lên, ly rượu trên tay cũng bị lắc một cái, còn toàn thân cô ta thì cứng đờ, đôi mắt lại trợn tròn một lần nữa, tâm thần cũng rung mạnh, còn rung động nhiều hơn lúc nãy vô số lần!
Tên này đầu tư cổ phiếu cũng lợi hại?
Kiếm nhiều tiền như vậy, lại còn chia cho họ Tô 300 400 triệu?
Đầu Trang Khả Lam ong lên, lại có một cảm giác choáng váng.
Sau khi lấy lại tinh thần thì sắc mặt Trang Khả Lam đã trắng bệch, cô ta cũng có rất nhiều bạn trai, nhưng chẳng có ai có thể bằng một nửa của người này, đừng nói là một nửa, đến 1% cũng không bằng.
Mình thua hoàn toàn rồi!