Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 389 - Chương 389: Kỷ Tư Tuyền: Lại Nhớ Diệp Tiên Sinh Rồi! (2)

Chương 389: Kỷ Tư Tuyền: Lại nhớ Diệp tiên sinh rồi! (2) Chương 389: Kỷ Tư Tuyền: Lại nhớ Diệp tiên sinh rồi! (2)

“Hai người này đúng là rất xứng đôi!”

Tần Nhã đặt điện thoại di động xuống rồi mỉm cười nói.

“Chị Tần, chị vẫn chưa thay quần áo xong à?”

Lúc này, ngoài cửa truyền vào một giọng nói thanh lãnh.

“Đây đây!”

Tần Nhã đưa tay ra sau lưng kiểm tra áo, sau đó lại cúi đầu xuống kiểm tra quần bơi.

Quần bơi hơi chật, nên có thể nhìn thấy một lằn nho nhỏ ở trên hông.

Tần Nhã vươn ngón tay ngọc ra, nhẹ nhàng kéo quần bơi một cái để nới lỏng ra, sau đó buông tay, một âm thanh thanh thúy và đàn hồi vang lên.

“Xong!”

Tần Nhã vươn tay xoa xoa bờ mông tròn trịa và vểnh cao đang bị quần bơi bao bọc lại, rồi hài lòng gật đầu.

Nàng đã mua bộ quần áo bơi này để chuyên môn đi tắm suối nước nóng.

Sau đó, Tần Nhã lại lấy một cái dây chun, rồi buộc mái tóc của mình lên, để lộ ra cái cổ Thiên Nga trắng ngần.

Cộc cộc cộc!

Tần Nhã cất bước đi ra.

Dáng người của nàng rất cao, đôi chân cũng to hơn cô gái bình thường một chút, nhưng hình dáng lại rất hoàn mỹ, da thịt thì mềm mại và trơn nhẵn như ngọc, kể cả những đầu ngón chân cũng đều rất tinh xảo.

Tần Nhã đi chân trần, dáng người uyển chuyển chập chờn, nhìn trông cực kỳ gợi cảm và mê người.

Ngoài cửa chính là ao suối nước nóng, trên mặt nước có một tầng sương mù bốc lên, truyền đến từng đợt sóng nhiệt, khiến cho đêm đông cũng không còn chút cảm giác lạnh lẽo nào.

Có một người đang ở trong ao.

Cơ thể mê người chìm trong nước, chỉ để lộ ra gương mặt xinh đẹp và thanh lãnh ở trên mặt nước.

Có lẽ do nhiệt độ của nước hơi nóng, cho nên khuôn mặt của Kỷ Tư Tuyền đỏ hồng, lộ ra vài phần kiều diễm.

“Chị Tần, bộ áo tắm này của chị đẹp đấy!”

Kỷ Tư Tuyền ngẩng đầu lên nhìn người ngọc đi ra, trong đôi mắt thanh lãnh đã lộ ra vài phần sợ hãi lẫn thán phục.

Phong thái của chị Tần cực kỳ cao gầy, giống như người mẫu vậy, nhưng đường cong thì lại uyển chuyển và nóng bỏng hơn người mẫu nhiều, chỉ cần mặc một bộ váy đầm bình thường, cộng thêm tất chân cũng đã cực kỳ gợi cảm.

Bây giờ lại mặc một bộ áo tắm, càng khiến cho cơ thể của chị Tần lộ ra vẻ gợi cảm và khiêu gợi.

Tần Nhã mỉm cười nhìn Kỷ Tư Tuyền, rồi cũng chui xuống nước.

“Hơi nóng!”

Tần Nhã hơi cau mày lại nói.

“Ngâm một lát là hết ngay!” Kỷ Tư Tuyền nói xong thì cầm một chiếc khăn lông để lau mồ hôi trên trán.

Cơ thể của Kỷ Tư Tuyền chìm trong nước, chỉ để lộ ra bờ vai trắng nõn.

“Ừm! Giờ thì đỡ hơn nhiều rồi!”

Tần Nhã thích ứng rất nhanh, liền cất bước đi qua, rồi ngồi xuống bên cạnh Kỷ Tư Tuyền.

“Em đoán xem, vừa rồi ai đã nhắn tin cho chị?”

Tần Nhã cầm khăn xoa xoa mặt, rồi quay sang một bên, cười hỏi.

“Ai vậy?” Kỷ Tư Tuyền kinh ngạc nói.

“Là Tiền đại sư của nhà hàng Mạc Thủy!” Tần Nhã cười nói.

“Tiền đại sư? Nha! Anh ta tìm chỉ làm gì? Là muốn hẹn chị đi chơi à?” Kỷ Tư Tuyền nghi ngờ nói.

“Em suy nghĩ nhiều rồi, người ta cũng sắp 40 rồi đấy, anh ta nói chuyện có liên quan đến Diệp tiên sinh.” Tần Nhã liếc nhìn Kỷ Tư Tuyền một cái, rồi vươn ngón tay trắng nhạt ra ấn lên trán Kỷ Tư Tuyền.

“Diệp tiên sinh?”

Đôi mắt thanh lãnh của Kỷ Tư Tuyền lập tức phun ra vài ánh sáng rực rỡ.

“Em a!”

Tần Nhã nhất thời bật cười.

Chỉ cần Kỷ Tư Tuyền nghe thấy chuyện của Diệp tiên sinh thì đều rất nhiệt tình.

“Diệp tiên sinh sao thế?” Kỷ Tư Tuyền tò mò hỏi.

“Anh ta đã đến Đế Kinh rồi, còn đi ăn cơm ở nhà hàng Mạc Thủy nữa, em đoán xem anh ta đi chung với ai nào?” Tần Nhã bĩu môi một cái, rồi cười ranh mãnh.

“Ai nha! Chị Tần, chị đừng thừa nước đục thả câu nữa!” Kỷ Tư Tuyền sẵng giọng nói.

“Được rồi được rồi! Chị nói đây, chính là Tô Thiên Hậu ca hát rất hay ý!” Tần Nhã cười nói.

“Là cô ấy à!”

Kỷ Tư Tuyền nghe xong thì hơi giật mình, sau đó thì lại bừng tỉnh.

“Chẳng trách!”

Sau đó, Kỷ Tư Tuyền gật đầu, rồi cảm thán một câu.

“Chúng ta đoán lâu như vậy, nhưng chưa bao giờ đoán là cô ấy!” Tần Nhã lẩm bẩm nói.

Vị Tô Thiên Hậu này quá nổi tiếng, nên khi hai người họ đoán thì cản bản không nghĩ đến vị này.

“Diệp tiên sinh có tài hoa như vậy, nên cũng xứng với cô ấy!” Kỷ Tư Tuyền cười nói.

“Cũng đúng!” Tần Nhã lên tiếng.

Vị Tô Thiên Hậu này rất nổi tiếng, nhưng điều kiện của Diệp tiên sinh cũng chẳng kém gì!

“Nhắc đến Diệp tiên sinh, thì em lại nhớ đến Duyệt Vân Trang rồi!”

Duyệt Vân Trang lẩm bẩm một câu, rồi nuốt một ngụm nước bọt.

Kỷ Tư Tuyền trở về Đế Kinh được nửa tháng rồi, cũng đã nếm rất nhiều món của các đại sư, nhưng mà Kỷ Tư Tuyền vẫn không thấy ngon, thậm chí còn không ngon bằng vị bếp trưởng Hoàng của nhà hàng Duyệt Vân, những ngày gần đây nàng không được ăn bao nhiêu, cảm giác đều đói đến mức gầy đi.

Hiện giờ nhắc đến Diệp tiên sinh, thì Kỷ Tư Tuyền lại nhớ đến Duyệt Vân Trang, nhớ đến những món ăn Diệp tiên sinh làm.

“Mấy ngày nữa em sẽ quay lại đó vài ngày, cuối năm thì sẽ trở lại Đế Kinh!”

Kỷ Tư Tuyền lẩm bẩm.

Tần Nhã nghe xong thì cực kỳ hâm mộ, mình cũng không nhàn rỗi, có thể chạy khắp nơi như cô công chúa nhỏ này.

Hai người ngọc có khí chất khác nhau vừa trò chuyện vừa ngâm suối nước nóng, thỉnh thoảng lại đùa giỡn một phen.

Bình Luận (0)
Comment