“Lại là Tuyết Bảo Bảo này!”
Lâm Khê nhìn một lúc thì bỗng nhỏ giọng hô lên một tiếng.
Không biết Tuyết Bảo Bảo này có bao nhiêu tiền mà mỗi ngày đều quét rất nhiều rất nhiều, cảm giác như lễ vật không cần tiền vậy.
“Mình cũng phải quét một chút!”
Lạc Băng Nhan cắn bờ môi đỏ nhuận hơi mọng, đáy lòng cảm thấy hơi không thoải mái.
Nàng tranh giành đầu bảng rất nhiều lần nhưng đều thất bại, nên đáy lòng nàng tích tụ rất nhiều nóng giận, khi vừa nhìn thấy Tuyết Bảo Bảo này thì nàng lại nóng đầu lên, muốn quét lễ vật.
“Tổng giảm đốc Lạc, còn quét nữa à?”
Lâm Khê líu lưỡi.
Bây giờ Tổng giảm đốc Lạc ở vị trí thứ hai trên bảng, cũng không biết đã quét bao nhiêu tiền rồi, nhưng khẳng định là phải hơn 10 triệu.
“Quét!”
Lạc Băng Nhan khẽ cắn hàm răng, rồi nói rất dứt khoát.
Nếu như mình không quét thì có lẽ sẽ không giữ được vị trí thứ hai, dạo này có rất nhiều đại gia tràn vào phòng, mỗi ngày họ đều quét rất nhiều, đã sắp đuổi kịp nàng rồi.
Nàng đã không tranh được vị trí số một, thì tuyệt đối không thể mất vị trí số hai được!
Nếu không sau này gặp Diệp tiên sinh thì sẽ rất mất mặt!
“Quá kịch liệt!”
Lâm Khê nhìn thấy lễ vật bay đầy trời thì cảm thấy vô cũng líu lưỡi.
Hiện giờ, vị này càng ngày càng hot, fan cũng đã sắp 80 triệu rồi, cũng càng ngày càng nhiều đại gia tràn vào phòng live stream, ngày nào bọn họ cũng ganh đua so sánh, nên tình hình chiến đấu trong phòng live stream vô cùng kịch liệt.
Nhìn tình hình, thì có lẽ Tổng giảm đốc Lạc cũng không dễ bảo vệ vị trí số hai rồi.
“Đến cùng thì Tuyết Bảo Bảo này là ai?”
Lạc Băng Nhan quét lễ vật một lúc, liền mở giao diện cá nhân của Tuyết Bảo Bảo ra xem.
Ngoài trừ giới tính là nữ ra thì chẳng còn gì khác, tất cả đều trống không.
Lạc Băng Nhan khẽ cắn môi đỏ, đôi mày dần dần cau chặt lại.
Nàng cực kỳ tò mò người này là ai!
“À đúng rồi, nếu như là đầu bảng thì nhất định Diệp tiên sinh sẽ biết, có khi còn quen biết nữa, lần sau gặp anh ta mình phải hỏi một chút mới được.”
Bỗng nhiên nàng nghĩ đến đây thì hé miệng cười.
Sau đó, Lạc Băng Nhan hơi nhúc nhích cái mông về phía sau, dựa vào ghế rồi nằm ngửa ra, lại nhấc đôi chân thon dài được bao bọc bởi đôi tất chân màu đen lên bàn, nàng cứ nằm như vậy để nghe tiếng hát trong điện thoại di động, gương mặt thì lộ ra vài phần hưởng thụ và vui vẻ.
“Hay thật đấy!”
Lạc Băng Nhan khẽ mấp máy môi đỏ, lầm bầm một câu, đôi mắt xinh đẹp hơi híp lại, trong mắt có vài phần mê ly và say mê.
……
Cửa đại sảnh của khách sạn Duyệt Vân Trang.
Một chiếc Rolls Royce chầm chậm đi đến, rồi dừng lại trước cửa.
Lý Lệ Quyên đang đứng thẳng ở cửa, thần sắc có vẻ hơi sốt ruột.
Sau khi trước xe dừng hẳn, thì Lý Lệ Quyên bước nhanh đến rồi mở cửa xe ra.
Trong chiếc xe xa hoa này tràn đầy hơi ấm, một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, phong thái uyển chuyển đang ngồi ở ghế sau.
Một chiếc váy dạ hội màu đen hiển thị rõ ràng phong thái bay bổng và tinh tế của nàng, bên dưới làn váy là một đôi đùi ngọc trơn bóng, thon dài thẳng tắp, không có chút thịt thừa nào, da thịt thì giống như mỡ đông vậy.
Dưới bàn chân ngọc là một đôi giày cao gót màu bạc khảm đầy những viên đá lấp lánh và cực kỳ hoa lệ.
Gương mặt thanh lãnh và xinh đẹp của nàng không có chút tì vết nào, trong đôi mắt trong suốt và xinh đẹp lại có một vẻ lạnh lẽo và biến ảo khôn lường, có một loại khí chất xuất trần, không dính khói lửa của nhân gian, giống như đang thờ ơ với tất cả mọi thứ của phàm trần vậy.
Cơ thể băng cơ ngọc cốt như phun ra những ánh rực rỡ, và chói mắt giống như những châu báu ở trên người nàng vậy.
Kỷ Tư Tuyền ngồi tại chỗ như vậy, nhưng Lý Lệ Quyên chỉ liếc một chút thì đã hơi ngơ ngác và thất thần.
Dung mạo của Kỷ tiểu thư quá xinh đẹp, giống như mộng ảo vậy, mặc kệ là nhìn thấy bao nhiêu lần thì đều khiến mình bị chấn động.
Lâu rồi chưa gặp, nên cảm giác này lại mạnh mẽ hơn.
Lần đâu tiên gặp mặt, Lý Lệ Quyên đã kinh động như gặp người trời, cảm thấy rằng trên đời này không có ai xinh đẹp hơn Kỷ tiểu thư nữa, nhưng sau này gặp được Tô Thiên Hậu ở ngoài thì mới biết được, thì ra trên đời này vẫn còn mỹ nhân có thể sánh ngang với Kỷ tiểu thư.
Vẻ đẹp của Tô Thiên Hậu là đẹp đến mức tận cùng, khiến cho người ta có một cảm giác phong hoa tuyệt đại, rung động nhân tâm.
Còn Kỷ tiểu thư thì khí chất thanh lãnh và không dính khói lửa của trần gian, chỉ cần nhìn một lần đã khiến người ta cả đời khó quen.
“Kỷ tiểu thư, hoan nghênh trở về!”
Lý Lệ Quyên lấy lại tinh thần, khẽ khom người chào, trên mặt tràn ra một nụ cười nhiệt tình.
“Quản lý Lý!”
Kỷ Tư Tuyền ở trong xe cũng nhẹ giọng chào hỏi một câu.
Kỷ Tư Tuyền cầm ác khoác lông ở bên cạnh rồi khoác lên người, lại khẽ dịch chuyển cái mông một chút.
Tuy rằng dáng người của nàng hơi gầy gò, nhưng những nơi cần béo thì lại có quy mô khá lớn và sung mãn, mượt mà, giống như trái mật đào vậy.
Kỷ Tư Tuyền duỗi đôi chân thòn dài ra, nhẹ nhàng giẫm lên mặt đất, khi nàng bước xuống xe, dáng người cao gầy của nàng trở nên thẳng tắp.