Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 420 - Chương 420: Dương Mạn Ny: Anh Sẽ Ko Hố Tôi Đúng Không!

Chương 420: Dương Mạn Ny: Anh sẽ ko hố tôi đúng không! Chương 420: Dương Mạn Ny: Anh sẽ ko hố tôi đúng không!

Diệp Mặc đi thị sát khách sạn một phen, rồi dẫn hai người bếp trưởng Hoàng và Lý Lệ Quyên trở về Duyệt Vân Trang.

“Sau này nhớ qua bên kia hướng dẫn bọn họ một chút nhé.” Diệp Mặc nói với bếp trưởng Hoàng.

“Vâng!”

Bếp trưởng Hoàng vội vàng lên tiếng trả lời, vẻ mặt còn nóng bỏng và khách khí hơn trước kia mấy lần.

Trước kia bếp trưởng Hoàng nghĩ rằng, Chủ tịch Diệp chỉ là một phú nhị đại có chút tiền, thích mở khách sạn cho nên mới mua lại, còn thích làm đồ ăn nên tài nghệ mới rất lợi tại, nhưng cũng chỉ thế thôi, ông cũng không ngờ Chủ tịch Diệp lại nhiều tiền đến mức độ này!

Tối nay bếp trưởng Hoàng đã bị chấn động không nhẹ.

“Tôi đi đây!”

Diệp Mặc lại trò chuyện về một số kế hoạch của khách sạn với Lý Lệ Quyên rồi mới đi về.

Khi trở lại phòng làm việc thì đã hơn chín giờ.

Diệp Mặc cũng không mở live stream, mà cho hai đứa bé ăn no trước, sau đó lại chơi với hai đứa bé một lúc, dạy bọn chúng tập đi, rồi lại đọc truyện cho chúng nghe.

Mười một giờ đêm, hai đứa bé đã đi ngủ rồi, Tô Ngọc Tình mới gọi video call đến.

Diệp Mặc chĩa camera vào hai đứa bé cho nàng xem.

“Mấy ngày nữa là em xong việc nên có thể trở về rồi, khi đó bọn mình sẽ về thăm nhà một chút!” Tô Ngọc Tình vẫn ở trong khách sạn, nàng vừa tắm xong, đang ngồi thoa kem dưỡng da trước bàn trang điểm.

Trên người chỉ choàng một chiếc khăn tắm, để lộ ra hai bờ hai trắng nõn.

Cái cổ trắng như tuyết của nàng xinh đẹp như cổ Thiên Nga, xuống dưới một chút là hai chiếc xương quai xanh tinh xảo và một mảng đẫy đà trắng lóa.

Chiếc khăn tắm rất dày này không che được dáng người ngạo nghễ của nàng.

Nàng vừa nói chuyện vừa thoa kem lên trên mặt.

Đôi bàn tay của nàng trắng nõn và thon dài, cực kỳ đẹp đẽ.

“Ừm!” Diệp Mặc trả lời.

Hai người cũng đã bàn chuyện này rồi.

“Diệp Mặc, dạo này anh có kiếm được tiền không?”

Khi hai người đang nói chuyện, bỗng nhiên có một gương mặt xinh đẹp và thành thục xuất hiện trên màn hình, chính là Dương Mạn Ny.

Trong lúc nhất thời, hai gương mặt xinh đẹp có phong tình khác nhau đồng thời xuất hiện trên màn hình, một bên thì trẻ tuổi hơn một chút, rực rỡ động lòng người như tiên nữ, còn một bên thì lại có phong tình thành thục mãnh liệt, còn có vài phần diễm lệ và vũ mị.

Diệp Mặc đã nhìn nhiều nên mới bĩnh tĩnh, nếu là người khác thì chỉ sợ đã bị hoa mắt luôn rồi.

“Kiếm được chứ! Còn kiếm được rất nhiều nữa, ngày nào cũng có một đống người tặng lễ vật, tôi đã bảo họ kiềm chế một chút mà họ lại không nghe, nhất định phải quét rất nhiều, tôi rút thưởng cũng không kịp bọn họ tặng lễ vật.” Diệp Mặc nói.

Ngay từ đầu hắn cũng không muốn kiếm tiền từ live stream cho nên mới đóng khen thưởng, sau này mở ra cũng rút thưởng để trả lại tiền cho bọn họ, nhưng không ngờ rút thưởng nhiều như thế rồi mà mỗi ngày vẫn kiếm được mấy triệu.

“Móa!”

Dương Mạn Ny nghe thấy thế thì nhỏ giọng mắng một câu.

Tên này lại đang khoe khoang với mình à!

Nhiều người tặng quà không tốt sao?

Có ai ngại mình kiếm được nhiều tiền sao!

Tô Ngọc Tình nghe thấy thế cũng cười khanh khách, đôi mắt xinh đẹp tươi sáng cũng đã híp lại thành hình trăng khuyết.

“Tôi không hỏi chuyện live stream, tôi hỏi anh có kiếm được tiền từ đầu tư cổ phiếu và xào tệ không?” Dương Mạn Ny lại hỏi.

Ngày nào mình và Ngọc Tình chả xem anh ta live stream, lẽ nào lại không biết anh ta kiếm được sao?

“Kiếm được!” Diệp Mặc gật đầu.

“Thật à?” Đôi mắt vũ mị của Dương Mạn Ny lập tức sáng lên: “Kiếm được bao nhiêu?”

“Dù sao… thì cũng rất nhiều!”

Diệp Mặc cũng không tiện nói rõ con số ra, không thích hợp lắm.

“Hay là. . . tôi ném cho anh ít tiền, rồi anh kiếm hộ tôi một chút nhé, yêu cầu của tôi không cao đâu, chỉ cần kiếm gấp đôi là được, được không?” Dương Mạn Ny vội vàng hỏi.

Dương Mạn Ny đã sớm nghĩ như vậy, nhưng khi nói chuyện với Ngọc Tình thì lại cảm thấy hơi mạo hiểm, nên cũng hơi do dự.

“Cũng được! Nhưng mà tôi không cam đoan là 100% đâu nhé, nếu thua lỗ thì đừng trách tôi đấy.” Diệp Mặc cười nói.

“Không sao, lát nữa tôi sẽ chuyển cho anh một triệu để thử một chút, giấy tờ hay thỏa thuận thì thôi, hai chúng ta thân thiết như vậy, anh sẽ không hố tôi đúng không!” Dương Mạn Ny cười nói.

“Đúng đúng!” Diệp Mặc bật cười.

“Nếu như anh mà hố tôi, thì tôi sẽ hố vợ của anh, dù sao vợ anh cũng đang nằm trong tay tôi, nên tôi chẳng sợ!” Dương Mạn Ny lập tức cười, đôi bàn tay ngọc thuận thể ôm cổ người ngọc ở bên cạnh.

Dương Mạn Ny đem khuôn mặt dán lại gần, rồi cọ cọ lên gương mặt xinh đẹp như tiên nữ trên trời này.

“Ai nha! Kem dưỡng của em . . .”

Tô Ngọc Tình hơi giật mình, rồi hô lên một tiếng.

Kem dưỡng nàng vừa thoa lên đã bị Dương Mạn Ny cọ mất rồi.

“Đừng nhỏ mọn như vậy, để chị cọ một chút cũng có sao đâu!”

Dương Mạn Ny lại dãn mặt vào cọ cọ vài lần nữa rồi mới tách ra, rồi cười nhìn về phía màn hình: “Diệp Mặc, quyết định như vậy nhé!”

“Được rồi!” Diệp Mặc gật đầu.

Bình Luận (0)
Comment