“Thật à? Khi nào có cơ hội thì tôi cũng phải đến xem một chút vậy!” Lâm Tuyết Cầm cười nói.
“Thôi ông lên trước đi!”
Hai người hàn huyên thêm vài câu, rồi Lâm Tuyết Cầm nói.
“Được rồi! Lớp trưởng, bà vất vả rồi!”
Lý Vũ Bằng quay người đi về phía thang máy, đi lên trên, rồi đi vào gian phòng riêng.
Lâm Tuyết Cầm đã tổ chức buổi họp lớp này, nói là cuối năm rồi nên gặp mặt nhau một chút, bằng không thì mấy ngày nữa mọi người đều về quê hết, lần này người đến họp lớp không nhiều bằng lần sinh nhật cô Trần Mộng, khi đó 90% người trong lớp đều đến.
Mà lần này thì có lẽ chỉ có một nửa, mọi người đều là người làm việc ở thành phố H, hoặc là nhà ở gần đây.
Giờ phút này, trong phòng đã có không ít người, đều tốp năm tốp ba trò chuyện.
Lý Vũ Bằng đi vào, rồi ngồi xuống bên cạnh mấy người Lưu Khải.
Mọi người đều là bạn cùng phòng ngủ, nên thân thiết hơn là chuyện bình thường.
Thời gian dần dần trôi qua, người cũng đến gần đủ rồi.
“Sao Diệp Mặc vẫn chưa đến nhỉ?”
Có người nhìn thoáng qua cửa, có vẻ hơi sốt ruột.
Nếu như nói bây giờ ai là người nổi tiếng và phát triển tốt nhất lớp, thì đó chính là Diệp Mặc, khi sinh nhật cô Trần Mộng thì Diệp Mặc đã có hơn 10 triệu fan rồi, bây giờ lại càng hot hơn, fan đã sắp 80 triệu rồi.
Cũng không biết kiếm được bao nhiêu tiền, nhưng ít nhất cũng phải 100 200 triệu, là một triệu phú chân chính rồi!
Bạn học cũ thành công như vậy, dĩ nhiên là bọn họ muốn nịnh bợ và lôi kéo quan hệ rồi.
Không ít người trong đám bọn họ đến đây là vì người bạn học cũ này.
“Anh Diệp rất bận rộn! Nên chắc phải chờ thêm một lát!” Lý Vũ Bằng cười nói.
Những người còn lại hơi gật đầu, rồi tiếp tục đợi, thỉnh thoảng lại trò chuyện với đám người Lý Vũ Bằng vài câu, thần sắc cũng đều hơi sốt ruột.
Nhưng cũng có người đáy lòng cảm thấy khó chịu.
“Đã sắp sáu rưỡi rồi, còn phải chờ bao lâu nữa đây!” Một thanh niên đeo kính gọng vàng, mặc một bộ âu phục mau xanh lam, không cam lòng bĩu môi một cái, quát lên: “Nếu như cậu ta không đến, thì chúng ta cũng phải chờ à!”
Giờ phút này, đáy lóng người này cực kỳ khó chịu.
Ngày xưa Diệp Mặc này vẫn chưa nổi bật, thì mình chính là người thành công nhất trong lớp, các bạn học đều phải hâm mộ và khách khí với mình, nhưng bây giờ mọi người lại đi nịnh bợ họ Diệp kia, mà chẳng có ai thèm quan tâm mình.
Mình thừa nhận rằng họ Diệp này có chút bản lãnh, nhưng đáy lòng vẫn không nhịn được mà khó chịu và ghen tỵ.
“Lưu Nhất Hàng, ông vội cái gì, nếu ông đói thì ông tự ăn trước đi!”
Lý Vũ Bằng cau mày, rồi quát lên.
Trước kia Lưu Nhất Hàng này rất phong quang, gia cảnh tốt nên vừa tốt nghiệp đã mở một công ty, cũng kiếm được tiền, bây giờ danh tiếng đã bị anh Diệp cướp hết nên chắc là rất khó chịu.
“Đúng thế! Mọi người chờ thêm một lát đi!”
Người ở bên cạnh cũng đều lên tiếng.
“Các người đều muốn nịnh bợ họ Diệp kia chứ gì!”
Lưu Nhất Hàng cười xùy một tiếng, trên mặt tràn đầy vẻ khinh thường: “Tên đó có gì mà phải nịnh bợ vậy? Cậu ta chỉ là một streamer, một idol trên mạng thì có thể giúp các người chuyện gì chứ?”
“Còn về tiền thì, ngày xưa cậu ta nghèo như vậy, bây giờ vất vả lắm mới kiếm được ít tiền, còn có thể chia cho các người à? Không nhìn thấy cậu ta đã mua xe thể thao rồi à?”
“Không có chút vốn liếng mà cũng mua xe thể thao, đúng là tên phá của!”
Lưu Nhất Hàng vênh mặt lên nói, thần sắc lại càng khinh thường hơn.
“Lưu Nhất Hàng, ông đang ghen tỵ chứ gì!”
Lý Vũ Bằng cười nhạo.
Mọi người ở xung quanh đều hơi cau mày.
Lưu Nhất Hàng nói cũng có lý đấy, có điều, ai biết sau này Diệp Mặc sẽ ra sao, chẳng may càng làm càng lớn, rồi mở công ty làm ông chủ thì sao!
Đến khi đó mới đi lôi kéo quan hệ thì đã muộn rồi.
Lý Xảo Dung ở trong đám người cũng cau mày lại.
Khoảng thời gian này, Lý Xảo Dung đã nghe thấy rất nhiều lời đồn liên quan đến Diệp Mặc ở trong vòng tròn.
Những lời đồn này hơi hoang đường, nhưng lại có bài có bản hẳn hoi, khiến chó Lý Xảo Dung không thể xác định là thật hơi giả, nếu như là thật thì sẽ vô cùng ghê gớm.
“Cô Trần Mộng đến rồi!”
Lúc này, có bạn học ở cửa bỗng nhiên hô lên một câu.
Toàn bộ người ở trong phòng đều hơi giật mình, lại có chút kích động.
“Sao cô Trần Mộng lại đến nhỉ?”
“Lớp trưởng cũng không nói là cô Trần Mộng sẽ đến mà!”
Mọi người đều hơi khó hiểu và nghi ngờ.
Cộc cộc!
Tiếng giày cao gót vang lên, cùng với đó là một bóng người xinh đẹp xuất hiện ở cửa.
Trần Mộng ăn mặc rất đơn giản, một chiếc áo âu phục ngắn tay, bên dưới là một chiếc quần jean bó sát người, liền đem những đường cong lộ ra một cách hoàn mỹ.
Yểu điệu tinh tế, uyển chuyển bay bổng.
Nhất là cặp đùi đẹp đang bị chiếc quần jean bao bọc chặt chẽ này, nhìn trông cực kỳ dài và thẳng tắp, đặc biệt là vị trí đùi có một cảm giác căng cứng và chật chội.
Đường cong mông eo mê người như được vẽ ra vậy, hết sức gợi cảm.
Gương mặt của Trần Mộng xinh đẹp mà dịu dàng, chỉ mím môi cười nhẹ một tiếng cũng khiến cho người ta có một cảm giác như tắm trong gió xuân vậy.
Trần Mộng đứng tại chỗ mỉm cười, cả người đẹp đến mức như đang tỏa sáng, khiến cho tất cả mọi người trong phòng đều nhìn đến ngây người.