Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 433 - Chương 433: Ninh Vũ Đình: Bộ Này Đẹp Thật! (2)

Chương 433: Ninh Vũ Đình: Bộ này đẹp thật! (2) Chương 433: Ninh Vũ Đình: Bộ này đẹp thật! (2)

“Thử một chút đi!”

Sau khi mở hết đống quần áo, thì Ninh Vũ Đình đứng lên, cởi quần áo trên người xuống, rồi mặc bộ cosplay tiếp viên hàng không vào trước.

“Ai nha!”

Khi mặc áo sơ mi thì nội tâm nàng lộp bộp một tiếng, nàng nhớ ra rằng mình không mặc được áo sơ mi.

Quả nhiên, khi nàng mặc vào, thì dù cho nàng cố gắng đến đâu cũng không thể cài cúc áo vào được, chỉ có thể cài được vài cái cúc ở bên dưới.

Sau khi mặc xong, nàng xoay vài vòng ở trước gương, rồi hé miệng cười, đôi mắt vũ mị hơi híp lại, bên trong lưu chuyển vài tia sáng khiến người ta mê mệt.

Không cài được cúc áo lại khiến cho bộ cosplay này khiêu gợi hơi vài phần, thậm chí có thể khiến người ta xịt máu mũi.

Tách tách! Tách tách!

Ninh Vũ Đình cầm điện thoại di động lên, điều chỉnh mấy tư thế rồi bắt đầu chụp một loạt ảnh.

“Bộ này cũng không tệ này!”

Sau đó, nàng thay chiếc váy phong cách cổ vào, tay vừa run lên một cái, tiếng chuông bạc vang lên không ngừng.

Bởi vì bộ cosplay này màu trắng, nên không chỉ khiêu gợi mà còn có chút tiên khí, khiến cho người xem có một cảm giác vừa khiêu gợi vừa tiên khí.

Ninh Vũ Đình chụp ảnh xong thì lại cởi xuống, rồi mặc bộ thứ ba lên.

“Hơi chật!”

Bộ cosplay này hơi nhỏ, sau khi mặc vào thì hơi chật, nhất là ở ngực, có một loại cảm giác bị đè nén, rất khó chịu, trái lại thì đôi tất lưới lại không chật chút nào, vừa vặn bao lấy đôi đùi ngọc hoàn mỹ của nàng.

Nàng đeo đôi tai thỏ lên, rồi nhìn mình trong gương, gương mặt hơi đỏ lên, càng lộ ra vẻ kiều diễm và vũ mị.

Bộ này, quá đẹp luôn!

Tách tách! Tách tách!

Ninh Vũ Đình lại chụp một loát ảnh.

Ba!

Ninh Vũ Đình ngồi xuống, nàng vươn tay vuốt ve đôi chân ngọc được bao bọc bởi đôi tất lưới, sau đó thì vỗ nhẹ một cái.

Đôi chân đang rắn chắc cân xứng cũng đã nổi lên một gợn sóng, còn đang ngừng lan ra, nhìn cực kỳ mê người.

“Quá đẹp!”

Ninh Vũ Đình nhếch môi cười vũ mị, rồi lại giơ điện thoại lên chụp tiếp.

Sau khi chụp xong, nàng lại chọn vài tấm ảnh ưng ý nhất, sau khi chỉnh chế độ người xem thì up lên vòng bạn bè.

“Tắm rửa thôi!”

Sau khi up xong thì tâm trạng nàng rất tốt, đứng lên trút bỏ bộ quần áo thiếu nữ thỏ xuống, sau đó cất mấy bộ cosplay vào trong tủ quần áo.

Sau đó, nàng vừa hát vừa nện cặp đùi thon dài xinh đẹp đi về phía nhà tắm.

……

Chớp mắt ba ngày đã trôi qua.

Mấy ngày này, hơn nửa thời gian Diệp Mặc đều giúp đỡ cha mẹ mua đồ tết, quà tặng, sau đó làm cơm. . .

Thời gian còn lại thì hắn dẫn Ngọc Tình và hai đứa bé ra ngoài đi dạo.

Dù sao thì đây cũng chỉ là huyện thành nhỏ, nên tất nhiên sẽ không phồn hoa như mấy thành phố lớn như Đế Kinh, Thiên Hải và thành phố H, nhưng cũng không đến nỗi kém quá.

Địa phương nhỏ cũng có đặc sắc của địa phương nhỏ.

Có thể đi xuống nông thôn chơi, còn có thể xem phong cảnh ở vùng nông thôn.

Sáng hôm nay, Diệp Mặc đã bắt đầu thu dọn hành lý.

Hôm nay phải trở về thành phố H rồi, chiều nay Ngọc Tình phải đi máy bay về Đế Kinh rồi.

“Còn quên cái gì không?”

Mẹ Diệp dặn dò.

Bà cũng không giữ hai người ở lại, hai đứa đều rất bận rộn, nên không thể ở đây lâu được, dù sao công việc cũng rất quan trọng.

“Cầm luôn những thứ này đi đi!”

Cha Diệp cầm một đống đồ ra rồi nhét vào cốp sau, những thứ này đều là quà tặng của người khác mang đến mấy hôm nay.

“Cha, những thứ này để ở nhà đi ạ!” Diệp Mặc vội vàng nói.

“Để ở đây làm gì! Cha và mẹ con, cộng thêm ông bà nội con thì có thể ăn được bao nhiêu, chúng ta nhiều tuổi rồi, không thể ngày nào cũng ăn mấy thứ bổ dưỡng quá này được, con cầm về đi!” Cha Diệp cười nói, vẫn tiếp tục nhét đồ vào cốp sau.

Diệp Mặc lập tức bất đắc dĩ.

“Cha! Mẹ!”

Hơn tám giờ sáng, Tô Ngọc Tình tỉnh dậy, sau khi rửa mặt thay quần áo xong thì đi xuống.

Nàng mặc một bộ âu phục ngắn tay, đơn giản mà thời thượng, bên ngoài là một chiếc áo khoác lông dầy, che khuất đi quá nửa phong thái xinh đẹp của nàng.

Nàng chỉ hơi trang điểm và ăn diện một chút, đã đẹp đến mức kinh tâm động phách.

“Ngọc Tình!” Mẹ Diệp nhìn qua rồi cười nói.

Mỗi lần bà gặp đứa con dâu này thì đều hơi kinh ngạc trước vẻ đẹp của nó, quả thật là xinh đẹp đến mức khó tin, xinh đẹp như tiên nữ ở trên trời vậy, mỗi lần nhìn thấy bà đều không nhịn được mà cười vui vẻ.

Ngày xưa, bà nào dám nghĩ đến chuyện con trai mình có thể tìm được một ngôi sao lớn chứ!

Bà chỉ nghĩ con trai mình tìm một cô gái bình thường là được.

Có những lúc, bà cảm thấy con trai mình tìm được một người vợ như Ngọc Tình thì đúng là phúc phận của nó, là phúc của nhà mình, chẳng phải từ khi có Ngọc Tình thì con trai mình mới bắt đầu may mắn, bắt đầu phát triển tốt sao.

Ngọc Tình có thể làm ngôi sao lớn thì tất nhiên khí vận rất mạnh, con trai mình cũng dính chút ánh sáng của Ngọc Tình.

“Thật là xinh đẹp!”

Mẹ Diệp quan sát một chút, rồi kìm lòng không được mà tán dương.

Tô Ngọc Tình lập tức cười ngượng ngùng, nhưng đáy lòng thì lại rất vui vẻ.

Mẹ đối xử với nàng rất tốt, thậm chí có khi còn tốt hơn mẹ ruột của mình, tốt đến mức khiến cho nàng cảm thấy hơi ngại ngùng.

Bình Luận (0)
Comment