Mọi người ăn sáng xong, thì thu dọn một chút, sau đó hai người Diệp Mặc mang hai đứa bé lên xe.
“Nhớ lái xe cẩn thận đấy! Khi đến nơi nhớ báo về nhà nhé!”
Cha Diệp đứng ở bên cạnh cửa xe, ông không ngừng căn dặn Diệp Mặc.
“Vâng! Con biết rồi!”
Diệp Mặc mỉm cười trả lời, sau khi chào mọi người xong thì hắn khởi động xe, rồi bắt đầu chầm rãi lái ra ngoài.
Hơn 12 giờ, chiếc xe đến thành phố H, Diệp Mặc lại lái về Hồ Phỉ Thúy.
Sau khi ăn cơm trưa xong, thu dọn một chút, thì chú Đông đã lái xe để cửa biệt thự.
“Em đi đây!”
Tô Ngọc Tình ôm Diệp Mặc một lúc lâu rồi mới lưu luyến không rời buông tay, lại ôm hôn hai đứa bé một lúc rồi mới quay người đi ra cửa.
Từ trong nhà đi ra xe mà nàng quay đầu lại mấy lần liền, kể cả lúc lên xe nàng cũng quay người ở lại vẫy tay với Diệp Mặc.
Diệp Mặc chờ nàng đi xa, rồi mới quay vào nhà chuẩn bị một chút, sau đó mang hai đứa bé đi đến phòng làm việc.
Mấy ngày nay hắn không live stream rồi, nên khi đến nơi thì hắn liền live stream.
Buổi tối, Ninh Vũ Đình liên hệ với hắn, nói rằng công ty đã chuyển qua Song Tử Tháp rồi.
Diệp Mặc xem xong thì hơi gật đầu.
Công ty bên này đã chuyển xong, bên phía Đế Kinh thì hắn cũng đã mua rất nhiều công ty nổi tiếng trong ngành, rồi nhập vào tập đoàn Thiên Hành.
Hơn 11 giờ tối, Diệp Mặc nhận điện thoại của Tô Ngọc Tình, sau đó hắn liền làm vài món đồ thủ công, xào và đầu tư cổ phiếu, tiếp tục luyện tập kỹ năng.
Sau khi Mát-xa thăng cấp, thì Diệp Mặc cảm thấy mấy kỹ năng còn lại cũng sắp thăng lên cấp {Đại sư} hết rồi.
Kỹ năng thăng lên cấp {Đại sư} không chỉ giúp hắn tăng lên tay nghề, mà còn khiến đến cho cơ thể hắn biến hóa rất lớn.
Ngày hôm sau, buổi sáng Diệp Mặc liền mở Ninh Vũ Đình, hơn ba giờ chiều thì hắn đi đến khách sạn Duyệt Vân Trang để gặp bếp trưởng Hoàng.
“Không hướng dẫn được á?”
Diệp Mặc nhìn thấy bếp trưởng Hoàng thì kinh ngạc nói.
Lý Lệ Quyên nói rằng bếp trưởng Hoàng mời Diệp Mặc đến đây để nói chuyện liên quan đến Bảo Duyệt Hiên.
“Vâng! Chút trình độ của tôi sao có thể so được với chủ tịch Diệp ngài chứ, nên tôi hướng dẫn không thể tốt như ngài được.” Bếp trưởng Hoàng cười khổ nói.
Những ngày gần đây, bếp trưởng Hoàng đã đến Bảo Duyệt Hiên mấy lần, để hướng dẫn cho bọn họ một ít, nhưng mà trình độ đầu bếp bên đó lại tăng lên không nhiều, nhà hàng này lúc trước hoàn toàn là nhờ chủ tịch Diệp dạy dỗ ra, bao gồm cả chính ông ta.
Bếp trưởng Hoàng có thể học được, nhưng dạy người khác thì lại không quá tốt.
“Vậy thì…lát nữa tôi qua đó một chuyến vậy!”
Diệp Mặc suy nghĩ một lát rồi gật đầu.
Những tập đoàn Thời Đại, Trung Thái, Dục Anh, Thiên Hành, Nhân Hoa và hàng không Thần Tình đều không cần Diệp Mặc quan tâm, duy nhất chỉ có tập đoàn quản lý khách sạn Bảo Duyệt mới nhận được này cần hắn quan tâm.
Phòng khách sạn thì hắn không quản được gì, nhưng nhà hàng thì lại chính là sở trường của hắn.
Chính hắn đã tạo nên nhà hàng Duyệt Vân được đánh giá hai cái ba sao, hiện giờ cũng là thời điểm lại tạo nên một nhà hàng đỉnh cấp nữa.
Diệp Mặc đã đến đây rồi nên nhân tiện làm một bữa cho vị Kỷ tiểu thư kia, sau đó hắn gọi Lý Lệ Quyên đi cùng để chiếu cố hai đứa bé, dù sao hắn cũng chưa quen với người bên Bảo Duyệt nên cũng chưa yên tâm lắm.
“Chủ tịch Diệp!”
Diệp Mặc vừa đến cửa khách sạn Bảo Duyệt, vị quản lý Hồng kia đã dẫn người ra đón.
“Tôi chỉ đến hướng dẫn nhà bếp thôi, không cần phải phô trương như vậy đâu.” Diệp Mặc cười nói.
“Vâng vâng!”
Quản lý Hồng vội vàng lên tiếng, đáy lòng ông ta vẫn cảm thấy hơi khó tin.
Tất nhiên ông ta đã nghe nói đến truyền thuyết của nhà hàng Duyệt Vân, nói rằng bên đó có một nhân vật cực kỳ lợi hại, một thân tài nghệ đăng phong tạo cực, được vinh danh là Trù Thần, nhưng mà không ngờ người đó lại chính là Chủ tịch Diệp này!
Điều này thực sự khiến quản lý Hồng cảm thấy quá khó tin.
Rõ ràng vị Chủ tịch Diệp còn trẻ mà đã có nhiều tiền như vậy, làm sao còn có tài nghệ nấu nướng cao siêu như vậy chứ?
“Vị này là Bùi đại sư, là bếp trưởng của chúng ta!”
Sau khi đi vào nhà bếp, quản lý Hồng giới thiệu bếp trưởng cho Diệp Mặc.
“Chủ tịch Diệp!”
Bùi đại sư rất nhiệt tình, ông đã nghe bếp trưởng Hoàng nhắc đến vị này.
Diệp Mặc thăm quan nhà bếp một chút, rồi mới bắt đầu hướng dẫn.
Hơn bảy giờ tối, nhà hàng càng lúc càng bận rộn, thì Diệp Mặc mới dùng lại, sau đó đi rửa tay, cởi tạp dề xuống, sửa sang lại quần vào, rồi chào Bùi đại sư một câu, liền đi ra ngoài.
“Đông phết nhỉ!”
Khi nhìn thấy đại sảnh có rất nhiều người, thì Diệp Mặc không khỏi cười hài lòng.
Hắn đi lòng vòng một chút, đang định quay người tìm Lý Lệ Quyên và hai đứa bé.
Thì đúng lúc này, ánh mắt nhìn thấy mấy người ngồi ở gần cửa sổ, trong đó có một cô gái khá xinh đẹp, nhưng gương mặt có dấu vết của chỉnh sửa, trang điểm đậm đặc, có một loại phong cách mãnh liệt của các hot girl trên mạng.
Trên người cô gái này mặc một bộ váy đầm màu đỏ, dáng người cũng hơi uyển chuyển.
Cô gái này đang vừa nhìn điện thoại di động vừa trò chuyện với mấy người bên cạnh.
Người này, chẳng phải là Tần Lộ sao! Chính là người lần trước đã đi xem mắt với hắn!