Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 456 - Chương 456: Phó Tư Vi: Mình Không Bằng Cô Ấy!

Chương 456: Phó Tư Vi: Mình không bằng cô ấy! Chương 456: Phó Tư Vi: Mình không bằng cô ấy!

Giọng hát cuốn hút vang lên trong xe.

Dương Yến nghe xong thì hơi run lên.

Dường như giọng hát này có một loại sức mạnh xuyên thấu linh hồn, khiến cho tâm trạng của người ta cảm nhiễm.

Dương Yến không hiểu vì sao Diệp Mặc lại có thể hát tốt như vậy, rõ ràng không phải ca sĩ chuyên nghiệp, nhưng lại lợi hại hơn bất cứ ca sĩ chuyên nghiệp nào.

“Hát hay thật!”

Sau khi nghe xong một bài, Dương Yến thở dài.

“Đúng vậy nhỉ!”

Phó Tư Vi cũng gật đầu cười thản nhiên.

“Theo bạn thì sao Diệp Mặc lại lợi hại như vậy?”

Dương Yến nhìn Phó Tư Vi một cái rồi hỏi.

Dương Yến đã suy nghĩ vấn đề này rất nhiều lần rồi.

Người bạn học cũ này hồi cấp ba cũng chẳng có gì đặc biệt cả, chỉ là hơi đẹp trai một chút thôi, nhưng lúc đó mọi người đều bận rộn học tập, cố gắng thi vào trường đại học tốt, nên cũng không có nhiều người nói chuyện yêu đương.

Cho nên, Diệp Mặc đẹp trai cũng không có tác dụng gì lắm.

Diệp Mặc học tập cũng rất khá, thành tích luôn trong top đầu, nhưng khi thi đại học thì lại thi không tốt, nên chỉ vào được một trường đại học bình thường.

Sau này lên đại học thì mọi người không liên hệ, mãi cho đến khi Tư Vi dẫn Diệp Mặc tham gia họp lớp thì mới gặp lại.

Khi đó, Dương Yến mới phát hiện người bạn học cũ này của mình không chỉ cực kỳ giàu có mà còn rất có tài hoa.

Theo những gì cô biết, thì tài sản của Diệp Mặc đã hơn 100 tỷ, còn tài hoa thì đã kinh động cả truyền thông trung ương luôn.

Tướng mạo, tài hoa, tài phú, Diệp Mặc đều có cả!

Thật sự là quá khó tin!

“Mình sao biết được, có thể Diệp Mặc vẫn luôn lợi hại như vậy! Chỉ là trước kia chúng ta không biết thôi, khi đó mọi người đều bận rộn học tập mà!” Phó Tư Vi mỉm cười.

Hồi cấp ba nàng vẫn luôn cắm đầu vào học tập, nên không để ý đến các bạn nam lắm.

Khi đó nàng đã là hoa khôi của trường nên rất nổi tiếng trong trường, thường xuyên có các bạn nam thổ lộ hoặc gửi thư cho nàng, nhưng nàng đều không để ý đến, dưới cái nhìn của nàng thì yêu đương căn bản không quan trọng bằng học tập.

Cho dù là lên đại học cũng như vậy.

“Ai! Đáng tiếc!”

Dương Yến vỗ đùi một cái, mặt mũi tràn đầy tiếc nuối: “Nếu khi đó chúng ta nhìn thấu ngụy trang của Diệp Mặc thì có phải tốt không, nếu vậy thì Tư Vi bạn có thể bắt lấy Diệp Mặc rồi, Tô Thiên Hậu cũng không có cơ hội luôn.”

Phó Tư Vi nghe thấy thế thì lại cười: “Ai mà biết được chứ! Hơn nữa, mình cũng không sánh được với Tô Thiên Hậu!”

“Tư Vi, bạn quá khiêm tốn rồi, dung mạo của bạn cũng không kém Tô Thiên Hậu bao nhiêu đâu, toàn bộ làng giải trí cũng không có mấy người xinh đẹp hơn bạn đâu.” Dương Yến lập tức nói.

Cô nâng mắt lên ngắm nghía gương mặt xinh đẹp hoàn mỹ ở phía trước, thần sắc thì hiện lên vẻ sợ hãi thán phục.

Tư Vi quá đẹp rồi!

Đẹp đến tỏa sáng, khiến cho người ta mê muội luôn, đám hot girl trên mạng hay các ngôi sao đều không thể sánh bằng Tư Vi được, không thấy đám công tử nhà giàu còn tranh nhau vây quanh Tư Vi à, cũng chỉ có Tô Thiên Hậu mới có thể hơn Tư Vi một chút thôi.

Nếu như Tư Vi nhanh chân một chút, thì nhất định có thể bắt được Diệp Mặc.

“Vẫn kém không ít mà!” Phó Tư Vi cười nói.

Nếu như là người khác thì đúng là nàng sẽ không phục, nhưng Tô Thiên Hậu thì nàng phục.

“Thật ra thì như bây giờ cũng tốt, bạn cũng khuyên mình nhìn thoáng một chút, thả lỏng tâm tình, sống một cuộc sống thoải mái rồi còn gì!” Phó Tư Vi lại nói.

“Cũng đúng!”

Dương Yến gật đầu, nhìn màn hình điện thoại di động rồi cười nói: “Diệp Mặc này vẫn rất có lương tâm!”

“Oa! 10 triệu like rồi!”

Nghe mấy bài hát xong thì Dương Yến lại ấn mở cái video ngọc hổ kia ra xem một chút, thì bị độ hot này dọa sợ luôn.

Dương Yến nhìn thấy hơn một triệu bình luận thì ấn vào xem, sau đó thì liền cười vui vẻ.

“Mọi người đều nói tay của Streamer quá linh hoạt này! Không đi đóng phim . . . ai nha, đám người này thật là . . .” Dương Yến vừa xem bình luận vừa cười nói.

Phó Tư Vi ở phía trước nghe thấy thế thì khuôn mặt mềm mại và xinh đẹp lập tức đỏ lên, hết sức ngượng ngùng.

Đôi bàn tay đó thế nhưng chính là tâm ma của nàng!

Cũng chính là đôi bàn tay đó đã khiến nàng luân hãm trong giấc mộng.

Nàng vẫn nhớ đến những lần thủy triều mãnh liệt đó, chuyện đó cũng trở thành phiền não khó mở miệng nhất của nàng.

Thời gian qua lâu như vậy mà cái phiền não này chẳng những không biến mất, mà ngược lại còn trầm trọng, nghiêm trọng hơn.

Nàng cũng cố gắng không nghĩ đến Diệp Mặc, nhưng không khống chế nổi chính mình, nên chỉ có thể thích ứng mà thôi.

“Tư Vi, sao mặt bạn lại đỏ như vậy?”

Dương Yến bỗng nhiên ngẩng đầu lên nhìn rồi nói với vẻ kinh ngạc.

“Đâu có. . .không có mà!”

Phó Tư Vi vội vàng lắc đầu, lúng túng nói

Nàng không thể nói bí mật này cho bất cứ ai được, nàng cũng không dám nói với Dương Yến, vì sợ bị Dương Yến chê cười.

Dương Yến quan sát Phó Tư Vi một chút, khi nhìn thấy dáng vẻ ấp úng của Phó Tư Vi thì cũng không hỏi thêm nữa.

Bình Luận (0)
Comment