Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 457 - Chương 457: Phó Tư Vi: Mình Không Bằng Cô Ấy! (2)

Chương 457: Phó Tư Vi: Mình không bằng cô ấy! (2) Chương 457: Phó Tư Vi: Mình không bằng cô ấy! (2)

Nửa tiếng sau, chiếc xe dừng lại trước cửa nhà của Dương Yến.

“Tư Vi, tạm biệt!”

Dương Yến xuống xe, lấy hành lý trong cốp rồi vẫy tay tạm biệt với Phó Tư Vi.

Phó Tư Vi khởi động xe, tiếp tục đi thêm tầm mười phút đồng hồ thì về đến khu nhà cũ của mình.

“Cha mẹ!”

Cha mẹ của nàng đã chờ ở đây rồi, khi nhìn thấy nàng thì hai người họ đều thở phào nhẹ nhõm.

“Chiếc xe này cũng không tồi nhỉ!”

Mẹ Phố đánh giá chiếc xe một chút rồi thở dài.

Đoạn thời gian trước, con gái gọi điện về nói rằng mình có một người bạn học cũ cực kỳ giàu có, người này mời nó làm luật sư riêng còn trả lương hàng năm rất cao, ban đầu bà còn không tin lắm, nhưng con gái nói rất nhiều lần nên bà mới dần dần tin tưởng.

Dù sao bà cũng rất hiểu tính tình con gái mình, nó sẽ không vì tiền mà đi làm vài chuyện không hay.

Phó Tư Vi đỗ xe xong thì khoác áo khoác lên, che đi cách ăn mặc khiêu gợi của mình rồi mới xuống xe.

Nàng đi mở cốp sau ra, trong này có rất nhiều quà tặng và quà tết.

“Mang nhiều như thế làm gì!”

Mẹ Phó oán trách một câu, nhưng thần sắc lại rất vui vẻ.

Cha Phó cũng nói vài câu, rồi đi qua xách mấy túi đi lên nhà.

“Đói bụng không?” Mẹ Phó nấu bát mỳ rồi gọi Phó Tư Vi ra ăn, sau đó lại trò chuyện với nàng, bà hỏi rất nhiều chuyện công việc, còn hỏi cả căn nhà mới mua nữa, tất nhiên, bà cũng không quên hỏi về người bạn học cực kỳ giàu có của con gái.

“Con nói là cậu ấy đã có con rồi mà, lại còn là hai đứa nữa!”

Phó Tư Vi cười nói: “Còn nữa, mẹ có biết mẹ của bọn nhỏ là ai không? Chính là ngôi sao lớn Tô Thiên Hậu đấy, thật mà, con gạt mẹ làm gì!”

Mẹ Phó nghe xong những lời này thì có chút líu lưỡi.

Sau khi biết con gái có một người bạn học cũ cực kỳ giàu có thì bà đã rất khiếp sợ, không ngờ người bạn học này còn cưới một ngôi sao lớn như vậy, lại còn sinh một đôi Long Phượng thai nữa, thực sự là khiến cho người ta cảm thấy khó tin.

“Con ăn no rồi, con đi tắm xong ngủ đây! Lái xe đường dài hơn mệt!”

Sau khi ăn xong, Phó Tư Vi trở về phòng.

Nàng mở hành lý ra lấy một gói băng vệ sinh, nàng cảm thấy nhất định tối nay mình sẽ cần đến thứ này.

Soạt!

Cửa phòng tắm vửa mở ra thì khí nóng đã tràn ra ngoài.

Người ngọc choàng khăn tắm đi ra.

Phong thái của nàng thon dài mà cao gầy, nên một chiếc khăn tắm căn bản không thể che được những đường cong uyển chuyển và bay bổng của nàng, nhìn qua thì nàng có vẻ yểu điểu và hơi gầy, nhưng mấy nơi đẫy đà lại có quy mô không nhỏ.

Cặp đùi ngọc hoàn mỹ, thon dài thẳng tắp cực kỳ hấp dẫn.

Cộc cộc!

Phó Tư Vi vừa bước đi vừa cầm khăn lau khô tóc.

Điện thoại di động đang xạc pin trên đầu giường đang truyền ra tiếng hát rất lôi cuốn.

Nàng đi qua ngồi xuống bên giường, nhìn thoáng qua màn hình điện thoại rồi mím môi cười.

Nàng vốn đã cực đẹp, vừa cười lên thì càng lộ ra vẻ tươi sáng chói mắt, long lanh rung động lòng người.

“Vẫn còn live stream cơ à!”

Phó Tư Vi nhìn thoáng qua đồng hồ rồi lẩm bẩm một câu.

Nàng lau tóc xong thì đứng dậy cầm một lọ mỹ phẩm dưỡng da đến, sau đó cẩn thận thoa lên người, cặp đùi xinh đẹp này được nàng thoa tỉ mỉ nhất, thoa đi thoa lại vài lần.

Sau gương mặt của mình thì nàng tự hào về đôi chân này nhất.

“Không tệ!”

Phó Tư Vi sờ lên cái bụng dưới bằng phẳng và săn chắc của mình thì rất hài lòng.

Thời gian gần đây nàng bảo trì dáng người rất tốt, giờ còn có thể sờ được một khe chữ V rõ ràng.

Sau khi xoa thêm một ít mỹ phẩm dưỡng da lên gương mặt mềm mại, nàng đứng dậy đi lấy đồ lót và băng vệ sinh rồi mặc vào, cuối cùng thì chui vào ổ chăn.

Nàng vừa nằm trong chăn vừa xem điện thoại di động, thoải mái đến mức híp mắt lại.

Nàng nhẹ nhàng hít một hơi, tất cả đều là hương vị của ánh nắng, lại nghe tiếng hát của Diệp Mặc, khiến cho nàng cực kỳ thoải mái, nàng không muốn nghĩ gì nữa cả, cứ nằm nghe như vậy, rất nhanh, nàng đã mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ.

Đêm nay, nàng lại nằm mơ, giấc mơ cực kỳ kiều diễm, và có một số hình ảnh không thể nói.

Đôi bàn tay kia lại xuất hiện, rồi làm ẩm ướt giấc mơ của nàng một lần nữa.

Tích táp!

Lại còn sôi trào mãnh liệt hơn. . .

Ào ào ào!

Lúc sáng sớm, nàng tỉnh dậy, khi còn đang mơ mơ màng màng thì nàng nghe thấy tiếng mưa rơi ở bên ngoài, nàng còn có thể ngửi thấy một mùi cháo ở bên ngoài nữa.

Phó Tư Vi ngáp một cái, nàng cảm thấy hơi mệt.

Đầu óc hơi mơ hồ, thỉnh thoảng những hình ảnh trong mơ lại xông vào óc, khiến cho gương mặt xinh đẹp của nàng nổi lên hai áng mây đỏ, còn đôi mắt xinh đẹp thì như đã ngập nước, đều thấm ra một vệt trơn bóng lộng lẫy.

Phó Tư Vi cắn bờ môi đỏ rồi trở mình.

Một giây sau, nàng ai nha một tiếng rồi bỗng nhiên xoay người ngồi dậy.

“Xong rồi!”

Gương mặt xinh đẹp và mềm mại của nàng lập tức đỏ bừng lên.

Bình Luận (0)
Comment