Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 461 - Chương 461: Hoàng Triết Hạo Cạn Lời

Chương 461: Hoàng Triết Hạo cạn lời Chương 461: Hoàng Triết Hạo cạn lời

“Còn người kia. . .thì hình như là tổng giám đốc Lương của Huề Trình!” Lý Hân Vũ lại nói.

Hoàng Triết Hạo còn chưa kịp tỉnh táo lại thì lại ăn một một chùy nữa, đầu óc ông lên một tiếng rồi trống rỗng.

Anh ta ngây ngốc ngồi tại chỗ.

Người này, cũng lại là một danh nhân!

Là một nhân vật nổi tiếng trong vòng làm internet!

Hai người đều là danh nhân, vậy thì chỉ sợ những người còn lại trong bữa tiệc cũng có địa vị không nhỏ, mọi người cùng một tầng cấp mà.

Bữa tiệc này không tầm thường chút nào! Tất cả đều là đại lão!

Thế nhưng mà, anh họ của mình làm gì có tư cách tham gia bữa tiệc của bọn họ chứ, lại còn có thể trò chuyện vui vẻ nữa, hơn nữa, dáng vẻ của mấy người này còn tương đối khách khí với anh họ nữa.

Chuyện này không đúng!

Tuy rằng anh họ có tiền, sau lưng còn có Tô Thiên Hậu, nhưng vẫn không thể so sánh với đám đại lão này được mà!

Hơn nữa, anh họ vừa mới phát tài mà thôi, lại mới đến Đế Kinh được mấy ngày, làm sao có thể quen thuộc và thân thiết với mấy người này như vậy?

Hoàng Triết Hạo càng xem thì trong lòng lại càng cảm thấy hoang đường.

Thái độ của những người này không chỉ là khách khí, thậm chí còn có vài người hơi cung kính, dường như họ hơi kính sợ người anh họ này của mình luôn ấy!

Lý Hân Vũ cũng nhìn đến ngây người, tâm thần đã rung động đến cực hạn.

Tại sao người anh họ này của Triết Hạo lại có mặt mũi lớn như vậy?

Tuy rằng anh ta rất có tài hoa, lại còn may mắn kiếm được nhiều tiền, nhưng trong đó khẳng định có sự giúp đỡ của Tô Thiên Hậu, với lại, anh ta còn trẻ như vậy, thì làm gì có tư cách ngồi chung mâm với đám đại lão này, thậm chí còn để cho bọn họ cung kính nữa?

Dưới cái nhìn của cô thì cảnh tượng trước mắt này thật không thể tin nổi!

“Lần sau gặp lại!

Cửa đại sảnh, Diệp Mặc tiễn đám người kia đi, sau đó lại tiễn nốt chủ tịch Tào đi, thì hắn mới xoay người đi về phía chiếc Bentley ở chắc đó không xa.

Khi đi ra thì Diệp Mặc đã nhìn thấy chiếc xe này, cũng nhìn thấy cậu em họ Hoàng Triết Hạo ở trong xe.

Hoàng Triết Hạo nhìn thấy Diệp Mặc đi qua bên này thì mới giật mình tỉnh lại.

Ánh mắt của anh ta vẫn nhìn chằm chằm vào Diệp Mặc, tâm thần vẫn hơi hoảng hốt.

Người anh họ này của mình ngày xưa rất bình thường!

Nhưng bây giờ lại có thể tham gia bữa tiệc và cười nói tự nhiên với một đám danh nhân, khiến cho anh ta không thể nào tin nổi!

Lạch cạch!

Diệp Mặc mở cửa xe rồi ngồi vào.

“Anh. . .anh họ!”

Hoàng Triết Hạo lúng túng chào một câu, biểu cảm rất mất tự nhiên.

Ánh mắt Hoàng Triết Hạo nhìn Diệp Mặc đã có chút e ngại.

Người anh họ này đã khác xưa rồi, thân phận của anh ấy đã rất hiển hách rồi.

“Hôm nay vừa vặn có một bữa tiệc, em đến không đúng dịp rồi.” Diệp Mặc nhìn Hoàng Triết Hạo một cái rồi cười nói.

Hôm nay chủ tịch Tào đã liên hệ với hắn trước.

Lần trước hai người gặp nhau ở nhà hàng, hôm qua Diệp Mặc lại nhờ chủ tịch Tào chuyện của Cao Mỹ Hồng, cho nên hôm nay chủ tịch Tào mới gọi điện thoại mời hắn tham gia bữa tiệc này, còn những người còn lại thì cũng đều là người có thân phận.

“Anh và những người kia. . .rất thân thiết à?”

Lý Hân Vũ lấy lại tinh thần, rồi nhỏ giọng hỏi một câu.

“Cũng tạm được, anh chỉ thân với chủ tịch Tào, anh đã mua không ít cổ phiếu của bọn họ.” Diệp Mặc cười giải thích một câu.

“Ừm!” Lý Hân Vũ gật đầu, nhưng đáy lòng vẫn hơi nghi ngờ một chút.

Chỉ mua một ít cổ phiếu mà có thể khiến cho những người kia khách khí, thậm chí cung kính như vậy sao?

“Triết Hạo, em vừa nói muốn dẫn anh đi đâu thế?”

Diệp Mặc nhìn về phía em họ mình rồi hỏi.

Hoàng Triết Hạo a một tiếng, nhất thời hiện lên vẻ xấu hổ.

Trước đó, Hoàng Triết Hạo cảm thấy người anh họ này của mình mới đến Đế Kinh, không có mối quan hệ gì, nên anh ta muốn dẫn Diệp Mặc đến chơi với đám bạn của mình, như vậy cũng có thể tạo mối quan hệ với Diệp Mặc.

Nhưng bây giờ, Hoàng Triết Hạo phát hiện anh họ mình có mối quan hệ rất rộng, bạn bè đều là đại lão như chủ tịch Tào và tổng giám đốc Lương, vậy thì còn cần mình giới thiệu sao?

Đám bạn của mình chỉ là vài tên phú nhị đại nhỏ mà thôi, làm sao có thể so sanh với đám đại lão vừa xong được.

Hoàng Triết Hạo ấp úng mãi mà không nói lên lời.

“Đi quán bar chơi!”

Lý Hân Vũ nói hộ: “Triết Hạo gọi vài người bạn đến chơi một chút.”

Lý Hân Vũ cũng không đề cập đến chuyện giới thiệu gì cả.

Những người bạn kia còn chẳng có tư cách xách giày cho chủ tịch Tào nữa là!

Nếu như nói ra thì sợ vị này sẽ chết cười mất.

“Cũng được! Hai em sắp xếp đi! Có điều, không thể về quá muộn đâu nhé!” Diệp Mặc cười nói.

Vì không đi ăn cơm với em họ được nên Diệp Mặc cũng hơi xấu hổ.

“Được!”

Hoàng Triết Hạo gật đầu, rồi vội vàng khởi động xe.

Một lát sau, ba người xuống xe rồi đi vào quán bar, lại đi vào một phòng riêng.

“Triết Hạo, anh họ của ông đẹp trai thế!”

Trong phòng riêng đã có không ít người, có nam có nữ, khi mấy cô gái kia nhìn thấy người đi vào thì ánh mắt đều sáng lên.

Mấy người thanh niên kia nhìn thấy cũng hơi chấn động một chút, sau đó thì lại cau mày lại.

Người anh họ này của Triết Hạo cũng quá đẹp trai rồi, người này vừa đến thì danh tiếng của bọn họ đã bị cướp sạch.

“Đúng vậy nhỉ! Nhưng anh họ tôi đã kết hôn rồi!”

Hoàng Triết Hạo cười nói một câu với đám bạn.

Mình nghe bác gái nói là hai nhà đã gặp mặt rồi, em bé cũng đã có một đôi, kết hôn hay không thì cũng không khác gì nhau!

Mấy cô gái nghe thấy thế thì hơi giật mình, rồi thở dài một hơi, trong lòng cảm thấy rất tiếc nuối.

Lúc này sắc mặt mấy thanh niên kia mới dịu đi một chút.

Diệp Mặc mỉm cười với bọn họ một cái, rồi đi qua ngồi cạnh Hoàng Triết Hạo.

Bình Luận (0)
Comment