Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 476 - Chương 476: Hoàng Y Y: Anh Họ Mình Chính Là Người Tốt Nhất Trên Thế Giới!

Chương 476: Hoàng Y Y: Anh họ mình chính là người tốt nhất trên thế giới! Chương 476: Hoàng Y Y: Anh họ mình chính là người tốt nhất trên thế giới!

Ngày mùng sáu tết, nhà cậu ba đi từ thành phố H qua bên này.

“Anh họ!”

Xe vừa dừng lại thì Hoàng Y Y đã nhảy xuống, rồi nhún nhảy xông vào nhà.

“Chị dâu!”

Khi nhìn thấy Tô Ngọc Tình thì Hoàng Y Y vội vàng chạy qua, sau đó thì như một cái đuôi dính chặt không rời Tô Ngọc Tình.

Hoàng Y Y cực kỳ yêu thích người chị dâu Thiên Hậu này!

“Căn biệt thự này đẹp nhỉ!”

Cậu ba xuống xe thì đánh giá căn biệt thự này một chút rồi tán dương một câu.

“Đúng vậy! Rất khí thế!”

Mợ ba dẫn con trai xuống xe rồi cũng đánh giá một chút, mặt mũi tràn đầy sợ hãi thán phục.

Căn nhà cũ của gia đình này ở một bên khác trong huyện, hàng năm đi chúc tết bà còn chẳng muốn đến căn nhà đơn sơ và nhỏ bé đó, nên chỉ bảo chồng mình qua ứng phó một chút, nhưng bây giờ thì lại khác, bà dẫn cả nhà qua chúc tết luôn.

Đến cả tâm trạng trên đường đi cũng rất vui vẻ.

“Tiểu Mặc!”

Sau khi đi vào nhà, nhìn thấy đứa cháu ngoại này thì bà nhếch miệng cười rất là nhiệt tình.

Không biết đứa cháu ngoài này giờ đã có bao nhiêu tiền rồi, lần trước đi Thiên Hải thì nghe nói là hơn một tỷ cũng đã khiến bà chấn động không nhẹ, mỗi lần nhắc đến Tiểu Mặc với chồng thì đều cảm thán Tiểu Mặc có bản lãnh lớn.

Sau đó, ánh mắt bà lại quét qua bên cạnh, sau đó thì hơi giật mình, rồi lại lộ ra vẻ sợ hãi lẫn thán phục.

Nhìn ngoài đời Tô Thiên Hậu xinh đẹp hơn trên tivi nhiều, từ lần đầu tiên gặp mặt thì bà đã không quên được rồi.

Mỗi lần nhớ đến thì bà đều cảm thán một phen, tại sao trên đời này lại có người xinh đẹp như vậy chứ!

“Vào ngồi đi! Vào ngồi đi!”

Cha Diệp và Mẹ Diệp mời nhà cậu ba vào trong nhà.

Mọi người trò chuyện một lúc lâu rồi mới ăn cơm trưa, hơn một giờ gia đình cậu ba lại lên xe đi về.

Về đến thành phố H đã là bốn giờ hơn.

“Mẹ, con đi ra ngoài chơi với bạn đây!”

Ăn cơm xong, Hoàng Y Y thay quần áo rồi chạy ra ngoài chơi.

Mặt mũi Hoàng Y Y tràn đầy hưng phấn, khi bước đi cũng nhanh hơn.

Cô ngồi xe buýt đến trung tâm thương mại Trung Thái.

“Thi Vận!”

Một lát sau, Hoàng Y Y đã đến chỗ hẹn.

Nơi đó có một thiếu nữ thanh thuần có dáng người cao gầy đang đứng.

Một chiếc áo lông màu trắng hơi rộng đã che khuất cơ thể mềm mại và có vài phần thành thục của thiếu nữ, phía dưới là cặp đùi thon dài được bao bọc bởi một đôi tất màu trắng, khiến cho đôi chân càng trở nên thẳng tắp, thanh thuần mà lại gợi cảm.

Gương mặt xinh đẹp của nàng tinh xảo không tì vết, vừa thanh thuần lại vừa ngọt ngào.

Da thịt của nàng thì trắng nõn như sữa bò.

Nàng chỉ đứng ở đó cũng đã hấp dẫn vô số ánh mắt của người qua đường.

“Oa!”

Sau khi nhìn thấy Khương Thi Vận thì Hoàng Y Y sợ hãi than lên một tiếng.

Quả nhiên Thi Vận cực kỳ xinh đẹp!

Vẻ đẹp của Thi Vận khác với chị dâu Thiên Hậu, Thi Vận rất thanh thuần và ngọt ngào, không biết có phải vì Thi Vận chưa có kinh nghiệm sống hay không mà trên người Thi Vận có một loại tiên khí, khi Thi Vận mặc quần áo trắng thì loại tiên khí này lại trở nên mãnh liệt hơn.

Tuy vẻ đẹp của chị dâu khiến cho người ta rung động tâm can, nhưng Thi Vận thì lại nhu hòa hơn một chút, loại khí chất ngọt ngào này khiến cho người ta vừa nhìn đã có cảm giác thân thiết.

“Y Y!”

Khương Thi Vận nghe thấy có người gọi mình thì quay sang nhìn.

Sau đó nàng bĩu môi một cái, rồi nở nụ cười rực rỡ.

Nụ cười của nàng hết sức ngọt ngào, hai con ngươi sáng long lanh mọng nước thì hơi cong lên, nhìn trông cực kỳ đẹp.

“Thi Vận!”

Hoàng Y Y lại hô lên một tiếng, rồi nhanh chân bước qua, thân mật kéo tay: “Ô ô! Mình rất nhớ bạn!”

“Ai nha! Bạn . . .”

Gương mặt thanh thuần của Khương Thi Vận lập tức đỏ lên, cũng phải vì quá đông người nên cảm thấy khó xử, mà là vì Y Y cứ cọ mặt lên người nàng, khiến cho nàng cảm thấy kỳ lạ đến mức thẹn thùng.

“Hi hi!”

Hoàng Y Y cọ một lúc lâu rồi mới buông tay ra, lùi lại một bước về sau rồi trêu chọc: “Hình như. . . lại to hơn rồi đấy!”

“Nào. . . nào có chứ!”

Khương Thi Vận đỏ mặt, rồi sẵng giọng, ánh mắt cũng có chút lấp lóe.

Không biết do ăn cái gì mà thời gian gần đây nàng phát triển rất nhanh.

“Thi Vận, bọn mình đi! Mình dẫn bạn đi mua quần áo, anh họ mình cho mình rất nhiều tiền lì xì, bây giờ mình rất nhiều tiền, mua muốn cái gì thì mua cái đó.”

Hoàng Y Y mỉm cười, rồi vươn tay kéo Khương Thi Vận đi vào trong trung tâm thương mại: “Anh họ của mình tuyệt đối là người tốt nhất trên thế giới!”

Khương Thi Vận bị Hoàng Y Y kéo đi thì hơi lảo đảo một cái, rồi cũng nhanh chân bước theo Hoàng Y Y.

Nàng nghe thấy Hoàng Y Y nói như vậy thì ánh mắt hơi lóe lên, rồi lại hơi thất thần.

Nàng nhớ đến anh họ của Hoàng Y Y thì nội tâm lại trở nên hơi phức tạp.

Bình Luận (0)
Comment