Tòa nhà cao tầng Cự Phong.
Hơn chín giờ tối, vậy mà đèn trong văn phòng tổng giám đốc ở tầng cao nhất vẫn sáng như cũ.
Một mỹ nhân dáng người uyển chuyển đang ngồi trước bàn làm việc.
Một chiếc áo âu phục ngắn tay màu đen tinh xảo và đắt đỏ, phối hợp với một chiếc váy zip đã đem dáng người lung linh bay bổng của nàng hiện lên rõ ràng, đôi tất chân mỏng manh màu đen khiến cho cặp đùi vô cùng xinh đẹp trở nên thon dài và thẳng tắp hơn vài phần.
Trên gương mặt xinh đẹp của nàng có một loại khí chất lạnh lùng như băng.
Đôi môi anh đào mềm mại hơi nhếch lên, một đôi mắt phượng thì lạnh lùng như băng sương.
Nhưng cơ thể của nàng lại vô cùng nóng bỏng, nhất là ngọn núi sừng sững ở trước ngực trông rất kinh người, hai loại cảm giác tương phản mãnh liệt khiến cho nàng càng trở nên gợi cảm và mê người hơn.
Giờ phút này, Lạc Băng Nhan đang cúi đầu nhìn điện thoại di động ở trên bàn, thần sắc của nàng hơi thổn thức.
Nàng đã xem buổi live stream này từ đầu cho đến bây giờ.
Tuy rắng nàng đã biết rằng sẽ có rất nhiều đơn đặt hàng, nhưng không ngờ lại nhiều đến mức độ này, thật sự đã khiến cho nàng trợn mắt há mồm, đến giờ vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo lại.
Chỉ mấy giờ mà đã có hơn một triệu đơn hàng!
Thành tích này quá kinh khủng!
Không chỉ đám người cơ cấu MCN mà toàn bộ ngành trang phục đều đang bị động đất!
Phù!
Lạc Băng Nhan hé đôi môi đỏ, thở nhẹ một hơi, cơ thể ngửa ra sau, tựa lưng vào ghế.
Đôi mắt xinh đẹp của nàng nhìn chằm chằm lên trần nhà, trong lòng cảm thấy hơi hoảng hốt, nếu như lúc trước mình ký được anh ta thì tốt biết bao, vậy thì nghiệp vụ của tập đoàn sẽ trực tiếp bay lên trời luôn.
Lạc Băng Nhan cắn bờ môi đỏ, đáy lòng cảm thấy cực kỳ tiếc nuối.
“Haiz! Thôi bỏ đi, với thực lực của mình thì sao có thể ký được anh ta chứ!”
Một lát sau, nàng lắc đầu, khóe miệng hiện lên một nụ cười gượng.
Diệp tiên sinh là một người có thể tự mình kiếm được hơn 10 tỷ, mình lấy cái gì để ký đây!
“Tổng giám đốc Lạc, tan làm lâu rồi mà ngài vẫn chưa xuống à!”
Vài tiếng gõ cửa vang lên, trợ lý Lâm Khê đẩy cửa đi vào phòng.
“Chuẩn bị xuống đây!” Lạc Băng Nhan ngồi thẳng dậy, cười nói.
“Ai! Người này. . .thật đúng là quái vật!”
Lâm Khê nhìn thoáng qua điện thoại di động trước mặt Lạc Băng Nhan rồi cười khổ một tiếng.
Tối nay Lâm Khê cũng đã bị chấn động không hề nhẹ.
Người này giỏi kiếm tiền, lại còn có tài hoa như vậy thì cũng thôi đi, bây giờ vừa mới mở một công ty bán quần áo, ngày đầu tiên lên giá đã bán được hơn một triệu bộ rồi, lợi hại đến mức rối tinh rối mù!
Lạc Băng Nhan nghe thấy thế thì mím môi cười một tiếng.
Nàng cũng cảm thấy Diệp tiên sinh lợi hại đến mức khó tin.
“Đi thôi!”
Lạc Băng Nhan thu thập bàn một chút rồi đứng dậy.
Dáng người nàng rất cao, lại còn đi một đôi giày cao gót 7 cm nên càng lộ ra vẻ cao gầy, cũng khiến cho những đường cong của nàng càng uyển chuyển hơn.
Nàng nhẹ nhàng vươn tay vuốt nếp gấp của váy ở trên bờ mông sung mãn.
Chỉ là một động tác đơn giản nhưng cũng lộ ra phong tình hết sức mê người.
“Lại quét một ít lễ vật đi!”
Lạc Băng Nhan khoác áo khoác ngoài lên, rồi cầm túi xách, khi vươn tay cầm điện thoại di động ở trên bàn thì lại lẩm bẩm một câu.
“Lại quét nữa á?” Lâm Khê líu lưỡi.
“Tất nhiên là phải quét rồi, coi như chúc mừng đi . . .”
Lạc Băng Nhan cười thản nhiên, ngón tay ngọc ấn ấn vài cái lên màn hình, một chuỗi lễ vật lại bay lên.
Lâm Khê ở bên cạnh thấy thế thì lắc lắc đầu.
Cô cảm thấy Tổng giám đốc Lạc đã có một loại tình cảm vượt qua bạn bè với Diệp tiên sinh này rồi.
Tổng giám đốc Lạc luôn luôn là một người lạnh lùng giống như vẻ bề ngoài của cô ấy vậy, bình thường ăn nói cũng rất lạnh lùng, rất là đối với cấp dưới thì lại còn rất lạnh lùng và nghiêm khắc.
Tổng giám đốc Lạc chỉ thể hiện thái độ hơi thân thiết với người thân cận mà thôi.
Nhưng Tổng giám đốc Lạc lại cực kỳ nhiệt tình với vị Diệp tiên sinh này, mỗi như nhắc đến Diệp tiên sinh thì ánh mắt của Tổng giám đốc Lạc lại sáng lên, mỗi khi xem Diệp tiên sinh live stream thì Tổng giám đốc Lạc lại quét một đống lễ vật, đến bây giờ không biết đã quét bao nhiêu tiền rồi.
Có điều, cũng đúng!
Đúng là Diệp tiên sinh này rất có mị lực, dáng dấp đẹp trai, lại còn cực kỳ tài hoa, còn tiền thì càng không cần phải nói, Tổng giám đốc Lạc động lòng cũng là chuyện bình thường.
Nhưng tiếc là người ta đã có con rồi, hơn nữa người ta cũng rất lãnh đạm với Tổng giám đốc Lạc, hai lần gặp mặt đều không nhìn thẳng vào Tổng giám đốc Lạc, khiến cho Tổng giám đốc Lạc tức giận không nhẹ.
Hừ!
Lâm Khê nghĩ đến đây thì lại tức giận.
Tổng giám đốc Lạc xinh đẹp như thế cơ mà!
Tại sao một người đàn ông lại có thể không nhìn nhiều vài lần được, 80% là anh ta có vấn đề!