Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 490 - Chương 490: Ninh Vũ Đình: Anh Ta Bại Hoại Như Thế Cơ Mà!

Chương 490: Ninh Vũ Đình: Anh ta bại hoại như thế cơ mà! Chương 490: Ninh Vũ Đình: Anh ta bại hoại như thế cơ mà!

“Lâm Khê, đi thôi!”

Lạc Băng Nhan tặng lễ vật xong thì cất bước đi ra ngoài, khi thấy Lâm Khê đang thất thần tại chỗ thì hô lên một tiếng.

“Vâng vâng!”

Lâm Khê cuống quít lấy lại tinh thần rồi đuổi theo.

Trên đường về nhà, Lạc Băng Nhan vẫn cầm điện thoại di động xem live stream.

Về đến nhà, nàng cởi giày cao gót ra, rồi nằm lên ghế sô pha, tiếp tục xem live stream.

Nàng đã có thói quen xem Diệp Mặc live stream rồi, hôm nào không xem thì đều có cảm giác thiếu thiếu thứ gì đó.

Đến khi điều hòa làm không khí trong nhà ấm lên thì Lạc Băng Nhan mới cởi áo khoác ra, rồi cởi nốt chiếc áo âu phục ngắn tay ra, để lộ ra chiếc áo sơ mi căng phồng ở bên trong.

Phù!

Sau khi bỏ mấy cúc áo ra thì nàng mới thở phào một hơi, cảm giác dễ thở hơn nhiều.

Lạc Băng Nhan tiếp tục xem live stream một lúc rồi mới đứng dậy, đôi chân ngọc giẫm lên mặt sàn nhà, cặp đùi đẹp khẽ đung đưa hiện lên phong tình mê người.

Đôi tất chân của nàng là quần tất liền chân, chính là loại cao đến tận hông, loại tất chân này có thể đai lưng, nâng mông, và ấm áp, đẹp hơn mấy loại tất chân chỉ đến đùi.

Chỉ là khi mặc vào và cởi ra thì hơi phiền phức một chút.

Lạc Băng Nhan chậm rãi trút bỏ tất chân, đôi chân trơn bóng, thon dài, thẳng tắp, trắng như tuyết lập tức lộ ra ngoài không khí.

Sau khi cởi quần áo xong thì nàng vươn tay cầm điện thoại di động rồi đi vào phòng tắm.

Nàng tắm rửa rất lâu.

Khi nàng choàng khăn tắm đi ra thì ngồi lên ghế so lon, vừa thoa mỹ phẩm dưỡng da vừa xuất thần.

Mỗi tắm rửa nàng đều suy nghĩ rất nhiều, cũng nghĩ đến rất nhiều chuyện lung tung, vừa rồi nàng lại nghĩ đến người tranh vị trí đầu bảng với nàng, lại nghĩ đến Diệp tiên sinh, còn có hai đứa bé kia nữa.

“Rốt cuộc thì mẹ của bọn nhỏ là ai?”

Lạc Băng Nhan lẩm bẩm một câu, trong lòng cảm thấy rất tò mò.

Vấn đề này đã làm khó nàng rất lâu.

“Thôi bỏ đi!”

Nghĩ mãi mà cũng không ra kết qua, nàng liền lắc đầu, không nghĩ nữa.

“Bác sĩ nói mình phải mát xa nơi này thường xuyên, nếu không thì sẽ dễ bị bệnh, bởi vì. . . quá to!”

Lạc Băng Nhan cúi đầu xuống lẩm bẩm rồi mím môi cười.

Nàng đưa tay chọc chọc vào vài cái, đôi mặt phượng lạnh lẽo của nàng liền trở nên ngập nước, còn lộ ra một tia vũ mị.

Sau đó nàng tiếp tục thoa mỹ phẩm dưỡng da.

Sau khi thoa xong thì nàng mặc một bộ đồ ngủ bằng tơ lụa vào, nằm lên giường, rồi đặt điện thoại lên đầu giường để nghe ca hát, một lát sau nàng đã ngủ rất say.

……

“Chúc mừng ông chủ!”

Trong nhà của Ninh Vũ Đình, nàng đang nằm trên giường, đôi tay trắng nhạt đang cầm điện thoại gõ chữ.

Sau khi ấn nút gửi đi thì nàng lại hé miệng cười.

Người ông chủ này vẫn cũ lợi hại như xưa, chuyển sang bán quần áo, vừa online đã bán được một đống rồi.

“Bây giờ đang làm quần áo trẻ con, nhưng nghe nói sau này còn làm quần áo phụ nữ nữa, thế không biết anh ta có làm những bộ quần áo cực kỳ gợi cảm và xinh đẹp hay không nhỉ?”

Ninh Vũ Đình vứt điện thoại di động qua một bên, rồi hai tay chống lên cằm, tự lẩm bẩm một mình.

Nàng đang mặc bộ đồ ngủ HelloKitty mà mình thích nhất, bộ quần áo này hơi dầy nên đã che mất dáng người bốc lửa của nàng, chỉ ó mỗi đôi chân trơn bóng và trắng nõn là lộ ra.

Đôi chân ngọc của nàng đang đung đưa trong không khí, màu sơn móng chân lấp lánh dưới ánh đèn trở nên hơi lóa mắt.

Ninh Vũ Đình cắn bờ môi đỏ nở nang suy nghĩ một lúc, rồi lại cười một tiếng đầy vũ mị.

“Chắc chắn là có, dù sao thì anh ta cũng bại hoại, hư hỏng như vậy cơ mà! Làm sao có thể không làm loại quần áo đó. . .”

Nàng lầm bầm vài câu, rồi lại nhớ đến đám quần áo cosplay gợi cảm và khiêu gợi ở trong tủ quần áo, thậm chí có mấy bộ cosplay còn chỉ có vài miếng vải, không biết có được tính là quần áo hay không.

Ninh Vũ Đình lại khẽ cắn bờ môi đỏ, ánh mắt cũng trở nên mọng nước.

Nếu như anh ta làm, thì mình có mua hay không nhỉ?

Chỉ nghĩ đến việc mình mặc quần áo do anh ta làm cũng đã thấy thẹn thùng rồi!

Ai nha nha!

Không thể tưởng tượng nữa!

Ninh Vũ Đình che gương mặt đã hơi nóng lên lại, nàng chỉ mới suy nghĩ một chút mà đã thẹn thùng như vậy, nếu như thật sự mặc vào thì còn đến đâu.

Nàng bịt gương mặt nóng hổi rồi lăn đi lộn lại vài vòng ở trên giường, đến khi mặt không còn nóng nữa thì nàng mới xoay người ngồi dậy, rồi bước nhanh đến phòng quần áo.

Ninh Vũ Đình mở tủ quần áo ra, tất cả đều là những bộ quần áo gợi cảm và khiêu gợi.

“Hôm nay không mặc mấy bộ này!”

Nàng thưởng thức bộ sưu tập của mình một chút, rồi lại đi qua tủ quần áo khác rồi mở ra, trong này đều là quần áo bình thường hơn, rất nhiều bộ đều là mới mua, chưa mặc lần nào.

“Thử bộ này xem sao!”

“Còn có đôi tơ đỏ này nữa!”

Lấy quần áo ra xong, nàng lại mở ngăn tủ cất tất chân ra, chọn một đôi tất chân bằng tơ có dây đeo màu đỏ.

Tất chân màu trắng đen, và màu da rất nhiều, còn loại tơ đỏ như này thì rất hiếm, bởi vì không phải ai mặc màu này cũng đẹp.

Chẳng qua là, dáng người của nàng cực đẹp, đôi chân cũng hết sức hoàn mỹ, mặc kệ là mặc tất chân gì thì đều có phong cách khác biệt.

Bình Luận (0)
Comment