Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 508 - Chương 508: Phó Tư Vi: Không Dám Nghĩ Đến!

Chương 508: Phó Tư Vi: Không dám nghĩ đến! Chương 508: Phó Tư Vi: Không dám nghĩ đến!

“Mẹ, thế này thì nhanh quá rồi!” Lưu Tiểu Đồng lúng ta lúng túng nói.

Lần này cô dẫn Vũ Bằng đến chỉ muốn cho cha mẹ mình nhìn một chút mà thôi!

“Không nhanh! Không nhanh chút nào!” Mẹ Lưu cười, lại kéo chồng qua một bên, nói với vẻ rất hưng phấn: “Vị kia còn nói, chờ TIểu Lý kết hôn thì sẽ tặng một món quà lớn! Nên chúng ta phải kết hôn sớm một chút mới tốt, để tôi đi hỏi xem ngày hôm nào là ngày lành tháng tốt.”

“Thật à? Vậy thì tốt quá rồi!” Cha Lưu cũng hiện lên vẻ kích động.

Hai người Lưu Tiểu Đồng và Lý Vũ Bằng đứng ở một bên, liếc mắt nhìn nhau một cái, cả hai đều có cảm giác như mình đang nằm mơ.

……

Hơn mười giờ đêm, Diệp Mặc kết thúc buổi live stream, hắn vừa tắm và mát-xa cho hai đứa bé, dỗ chúng đi ngủ thì nhận được điện thoại của Lý Vũ Bằng.

“Đã quyết định ngày cưới rồi á?”

Sau khi nghe xong thì Diệp Mặc cảm thấy rất bất ngờ.

Hắn còn tưởng rằng Lý Vũ Bằng không kết hôn được cơ.

“Hóa ra là vậy!” Sau khi nghe Lý Vũ Bằng giải thích thì Diệp Mặc lại càng bất ngờ hơn.

“Thế cũng tốt!” Sau đó Diệp Mặc liền mỉm cười.

Hắn thấy bạn gái của Lý Vũ Bằng cũng không tệ, chỉ là mẹ vợ hơi bợ đỡ một chút, nhưng cũng không phải vấn đề lớn gì cả.

“Chắc chắn, chắc chắn sẽ đến!”

Hai người trò chuyện thêm một lúc rồi Diệp Mặc cúp điện thoại.

Khoảng tầm 10 phút đồng hồ sau, Tô Ngọc Tình đã gọi điện thoại về, nàng và Dương Mạn Ny đang ở biệt thự Lệ Cung Uyển.

Diệp Mặc cho nàng xem hai đứa bé, mãi cho đến mười một rưỡi nàng buồn ngủ không chịu nổi thì Diệp Mặc mới cúp máy.

Diệp Mặc đặt điện thoại di dộng xuống rồi đi pha một chén trà.

Ban đêm của hắn vừa mới bắt đầu thôi.

Diệp Mặc vừa uống trà vừa suy nghĩ rất nhiều chuyện, hắn nghĩ đến chuyện của công ty và chuyện nhà họ Chu nhiều nhất.

Diệp Mặc suy nghĩ rất lâu, rồi mới cầm điện thoại di động lên gửi tin nhắn cho Phó Tư Vi.

Sau đó, Diệp Mặc liền đi qua ngồi xuống trước máy vi tính, hắn vừa chơi cờ vừa đầu tư cổ phiếu.

Hắn vẫn luôn luyện tập kỹ năng Vận Động này, có lẽ khoảng cách thăng cấp cũng không xa rồi, còn về phần kỹ năng Ngôn Ngữ mới nhận được, thì thăng cấp rất đơn giản, bởi vì nói chuyện cũng coi như là luyện tập kỹ năng rồi.

Hai ba giờ sáng, bọn nhỏ tỉnh một lần, Diệp Mặc thay tã xong thì lại dỗ ngủ.

Mãi chơ đến sáu giờ sáng thì hắn mới thiếp đi một lúc.

Sau khi tỉnh dậy, Diệp Mặc tắm rửa một phen, tinh thần liền vô cùng phấn chấn, hắn cho hai đứa bé ăn no, rồi chơi với chúng một lúc, sau đó mới bắt đầu bận rộn.

……

Bảy giờ sáng.

Hàng lông mi rất dài của Phó Tư Vi run lên, đôi mắt xinh đẹp mơ màng mở ra, nàng đã tỉnh dậy.

Trong phòng hơi tối, nên nàng vẫn hơi mơ hồ.

Gương mặt của nàng trắng nõn, nửa cơ thể trắng như tuyết đã trần trụi ở ngoài chăn đang tỏa sáng rực rỡ giống như một khối mỹ ngọc, cực kỳ bắt mắt trong căn phòng mờ tối.

Nàng không ngồi dậy, mà lại vươn tay ngọc vào chăn theo thói quen, sau đó mò dọc theo chiếc bụng phẳng lì xuống phía dưới.

Sau đó, Phó Tư Vi liền nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Nàng lại di chuyển bờ mông, rồi sờ vào tấm ga giường ở bên dưới, nàng đã triệt để yên tâm.

Phù!

Đôi môi đỏ của nàng hé ra, thở hắt ra một hơi, cuối cùng thì trái tim đang treo lên cũng đã hạ xuống đất.

Trong khoảng thời gian này, thỉnh thoảng nàng vẫn mơ những giấc mơ đó, hơn nữa tối hôm qua Diệp Mặc lại còn nhắn tin cho nàng, nói rằng hôm nay muốn gặp mặt nàng, cho nên tôi quá nàng đã suy nghĩ rất nhiều rồi mới đi ngủ, sáng nay dậy mới thấy rất lo lắng.

Lần trước ở trong nhà, đã ra hơi nhiều, cho nên nàng mới quẫn bách như vậy.

Phó Tư Vi cũng không biết vì sao cơ thể của mình lại mẫn cảm như vậy, chỉ nằm mơ một chút thôi mà đã mãnh liệt như vậy rồi, nếu như. . . làm thật. . .thì sẽ đến mức nào chứ!

Phó Tư Vi càng nghĩ thì mặt lại càng đỏ lên.

Nàng thật sự không dám nghĩ đến chuyện này, đúng là quá khó xử!

Phó Tư Vi trở mình, cầm điện thoại di động trên đường giường lên xem.

“Hơn bảy giờ rồi. . .”

“Vẫn còn sớm!”

Nàng lại nghiêng người, đôi chân ngọc thon dài hoàn mỹ duỗi thằng ra, nhẹ nhàng kẹp lấy cái chăn, nàng cứ duy trì tư thế này, lướt Wechats, đọc tin nhắn trong nhóm chát, rồi lại xem Weibo và Tik Tok một chút.

Ánh sáng của màn hình điện thoại di động chiếu sáng gương mặt xinh đẹp tuyệt mỹ của nàng, khiến cho nàng càng trở nên mê người và quyến rũ hơn.

“Ai nha! Không xong rồi!”

Nằm được một lúc thì mặt của nàng lại đỏ lên, xoay người một cái rồi cấp tốc rời giường.

Tuy rằng không chảy ra ngoài, nhưng cảm giác. . . ướt nhẹp này rất không khí chịu, rất không thoải mái!

Lạch cạch!

Đôi chân ngọc tinh xảo, trắng như tuyết nhẹ nhàng giẫm lên mặt sàn nhà, rồi đi về phía nhà tắm.

Dáng người của nàng khá cao, tỉ lệ của đôi chân cũng rất kinh người, vừa dài lại vừa thẳng, tuy rằng đôi chân này không chói mắt như cặp ngà voi, nhưng ai nhìn thấy cũng phải thất thần một lát.

Đôi chân này cũng hoàn mỹ và cực kỳ mê người như gương mặt xinh đẹp của nàng vậy.

Phó Tư Vi tắm xong thì choàng khăn tắm đi ra, sau khi lau khô người thì nàng bắt đầu thoa mỹ phẩm dưỡng da.

Bình Luận (0)
Comment