“Từ Thiên Dật, anh cũng khá nhỉ! Mấy năm không gặp mà đã đổi người rồi à, người kia đâu rồi? Lại bị anh đá rồi à? Ánh mắt của anh không tốt lắm nhỉ! Em gái, em làm mặt hết bao nhiêu tiền thế? Làm ở bệnh viện nào thế?”
“Ngực của em cũng là làm đúng không?”
Dương Mạn Ny vứt túi xách qua một bên, rồi nheo mắt nhìn cô gái kia, nói với vẻ hài hước.
“Cô . . .”
Cô gái kia tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, mặt cũng đỏ bừng lên.
“Chẳng lẽ không đúng sao? Chẳng lẽ anh ta không cho em tiền sửa mặt à?”
Dương Mạn Ny không chờ cô ta phản bác, lại nói thêm vài câu mỉa mai.
“Cô. . . tôi. . .”
Cô gái kia tức giận đến mức toàn thân run rẩy, nói với giọng the thé: “Tôi không có sửa! Chính cô mới là người sửa!”
“Thiên Dật, cô ta bắt nặt em!” Cô gái kia thấy khí thế của mình yếu hơn đối phương, liền quay sang bắt lấy tay của bạn trai, nũng nịu nói.
Trong nội tâm cô ta đã cực kỳ tức giận.
Lần này về đây, cô ta vốn định khoe khoang trước mặt mụ đàn bà già này, nhưng mà không ngờ, mồm mép của mụ đàn bà già này lại lợi hại như vậy, chính mình căn bản không nói lại.
“Ah! Đừng tranh cãi nữa! Hôm nay chúng ta đến đây ăn cơm, mọi người phải vui vẻ mới đúng!”
Từ Thiên Dật vỗ vỗ bàn tay để an ủi bạn gái, rồi lại cười nói với phía đối diện.
Ánh mắt của anh ta dừng lại trên người Dương Mạn Ny một lúc, khi ánh mắt rơi vào người ngọc như tiên nữ ở bên cạnh thì đã trở nên nóng rực, nhưng rất nhanh, anh ta đã thu hồi lại ánh mắt của mình.
“Vui vẻ? Tôi thấy dáng vẻ của cô bạn gái nhỏ này của anh không giống với vui vẻ cho lắm.” Dương Mạn Ny bật cười thành tiếng.
Thời gian trôi qua nhiều năm rồi, mà lại dẫn bạn gái mời mình ăn cơm, không cần nói cũng biết muốn làm gì.
“Chúng ta. . . gọi đồ ăn trước đi!”
Từ Thiên Dật cười xấu hổ, cầm thực đơn ở trên bàn nói: “Hôm nay mọi người cứ gọi thoải mái! Không cần tiết kiệm tiền cho tôi!” Từ Thiên Dật nói với vẻ rất hào phóng, nói xong lại mỉm cười.
“A…! Kiếm được nhiều tiền rồi?” Dương Mạn Ny không mặn không nhạt nói.
Cô cũng không bất ngờ, dù sao người này cũng chuyên đi bám đùi kẻ có tiền.
Hiện giờ, chắc hẳn anh ta đã kiếm được tiền như ước nguyện.
Từ Thiên Dật mỉm cười, đang định mở miệng nói, thì cô gái ở bên cạnh không chịu nổi, mở miệng nói trước: “Đó là tất nhiên, bây giờ Thiên Dật rất nhiều tiền, tài sản đã có vài trăm triệu rồi! Còn quản lý khối tài sản hơn 10 tỷ nữa kìa!”
Cô ta vênh mặt lên khiêu khích, giọng nói còn tràn đầy vẻ khoe khoang.
Dương Mạn Ny hơi giật mình kinh ngạc.
Cô cũng không ngờ người này lại trở nên giàu có như vậy, khi chia tay thì người này chỉ là một lãnh đạo nhỏ bình thường ở trong một công ty tài chỉnh nhỏ, tiền lương một năm cũng chỉ có vài trăm nghìn thôi, mà bây giờ đã có mấy trăm triệu rồi.
Hơn nữa, còn quản lý hơn 10 tỷ, thì đúng là có chút địa vị trong giới tài chính.
Từ Thiên Dật thấy dáng vẻ kinh ngạc của Dương Mạn Ny thì mỉm cười, trong lòng anh ta không khỏi đắc ý và cực kỳ thoải mái.
Anh ta đã không phải Từ Thiên Dật trước kia nữa rồi, trước kia mỗi ngày tăng ca mệt gần chết, vất vả cả năm cũng không kiếm được bao nhiêu tiền.
Bây giờ anh ta đã thành công đứng trên tầng cao nhất của giới tài chính, là người trên người.
Bây giờ anh ta có thể chạm vào người đám ngôi sao cao cao tại thượng, xa không thể với nổi lúc trước một cách dễ như trở bàn tay, chỉ cần nện nhiều tiền thì sẽ có cơ hội thôi.
Từ Thiên Dật nghĩ như vậy thì ánh mắt lại quét qua người ngọc ở bên cạnh, trong mắt đã nóng rực.
“Cũng tạm được!” Từ Thiên Dật mỉm cười: “Chỉ mấy trăm triệu mà thôi, vẫn kém những kẻ chân chính có tiền một chút.”
Mặc dù ngoài miệng nói như vậy, nhưng giọng điệu của anh ta lại không khiêm tốn chút nào, mà tràn đầy vẻ khoe khoang.
Sau đó, ánh mắt của Từ Thiên Dật lại nhìn về phía Dương Mạn Ny, anh ta muốn nhìn thấy ánh mắt hâm mộ và sùng bái của người bạn gái cũ này.
Kể cả ánh mắt ghen tỵ cũng được, như vậy có thể thỏa mãn lòng hư vinh của anh ta.
Nếu như Dương Mạn Ny đồng ý dính vào anh ta, thì anh ta cũng sẽ cho Dương Mạn Ny một ít tiền, dù sao thì anh ta cũng chưa chính thức chạm qua cơ thể này!
Khi đó, hai người đều rất bận rộn làm ăn, mà ngày nào anh ta cũng phải tăng ca, mệt mỏi không chịu nổi, cho nên, hai người vẫn chưa xảy ra chuyện gì.
Ánh mắt của Từ Thiên Dật đảo qua những đường cong nóng bỏng và bay bổng kia thì tâm thần lại nóng rực lên, cố gắng nuốt một ngụm nước bọt.
“Đúng là tạm được!” Dương Mạn Ny hơi gật đầu, thần sắc vẫn rất bình thản.
Từ Thiên Dật nghe xong thì giật mình, anh ta cảm thấy rất khó tin.
Tại sao Dương Mạn Ny lại bình thản như vậy?
Tại sao không có chút hâm mộ nào, thậm chí ngay cả ghen ghét cũng không có. . . mà chỉ là vô cùng bình thản!
Giống như căn bản không thèm để ý đến chuyện anh ta kiếm được mấy trăm triệu vậy!
Không chỉ Từ Thiên Dật, mà cô gái ở bên cạnh cũng hơi giật mình.
Trong suy nghĩ của cô ta, thì khi mụ đàn bà già này nghe thấy Thiên Dật kiếm được nhiều tiền như thế thì sẽ có phản ứng rất lớn, nhưng kết quả lại hoàn toàn ngược lại!
Dưới cái nhìn của cô ta, thì chuyện này thực sự là không thể tin nổi!