Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 559 - Chương 559: Kim Chính Thái: Tài Nghệ Này Quá Siêu Phàm!

Chương 559: Kim Chính Thái: Tài nghệ này quá siêu phàm! Chương 559: Kim Chính Thái: Tài nghệ này quá siêu phàm!

Kim Chính Thái cau mày, hỏi: “Anh là ai?”

Người thanh niên trước mắt này đẹp trai đến mức khó tin.

“Anh ấy là. . .” Lạc Băng Nhan hé miệng cười, rồi định lên tiếng giới thiệu.

Diệp Mặc không chờ Lạc Băng Nhan nói xong thì đã cướp lời: “Tôi à, tôi là đầu bếp ở đây!”

Lạc Băng Nhan nghe thấy thế thì sắc mặt cứng đờ, lời ra đến miệng cũng nuốt trở vào.

Nàng cảm thấy hơi mờ mịt.

Sao Diệp tiên sinh lại là đầu bếp ở đây?

Anh ta nhiều tiền như vậy cơ mà, tại sao hôm nay lại chạy đến đây làm đầu bếp rồi?

Anh ta còn biết nấu nướng sao?

À đúng rồi, hình như anh ta biết, trước kia anh ta đã quay series ẩm thực rồi, nhưng dạo này thì ít dần, có điều, chuyện này không có nghĩa là tài nghệ nấu nướng của Diệp tiên sinh rất tốt!

Biết làm, nhưng chưa chắc đã ăn ngon!

“Đầu bếp?”

Trên gương mặt gầy gò của Kim Chính Thái hiện lên một tia ngạc nhiên.

Người thanh niên trước mặt này đẹp trai như vậy, nói là ngôi sao thì anh ta cũng tin, thề nào lại là một đầu bếp?

Nhìn cách ăn mặc của người này cũng không giống đầu bếp chút nào!

“Móa!” Park Soon Jae nhìn thấy người này đẹp trai như vậy thì cũng rất khó chịu.

Diệp Mặc nhìn về phía Lạc Băng Nhan, mỉm cười nói: “Thế này đi! Hôm nay tôi sẽ nể mặt Lạc tiểu thư nên làm cho chư vị một bữa đi! Sau khi ăn xong mấy món nổi tiếng nhất của chúng tôi thì các vị lại bình luận cũng không muộn.”

Lạc Băng Nhan hé đôi môi đỏ ra, vẻ mặt đầy ngạc nhiên.

Diệp tiên sinh muốn đích thân làm cho bọn họ một bữa á?

Tài nghệ nấu nướng của Diệp tiên sinh có lợi hại như vậy sao?

Chẳng may đồ ăn làm ra không ngon, thì chẳng phải là sẽ hủy danh tiếng của nhà hàng sao!

Trong bụng nàng hơi do dự, cắn cắn bờ môi đỏ, cũng không biết nên từ chối như thế nào.

Park Soon Jae thì không đợi Lạc Băng Nhan lên tiếng đã cười to nói: “Được!”

Nhìn tên này chỉ mới 24 25 tuổi mà thôi! Nên có thể có bao nhiêu bản lĩnh chứ! Có lẽ cũng chỉ là một đầu bếp bình thường mà thôi, thế mà cũng dám khoe khoang trước mặt họ, thật là không biết tự lượng sức mình!

“Tôi thấy cũng được đấy!” Kim Chính Thái mỉm cười, rồi nhìn về phía Lạc Băng Nhan, nói: “Lạc tiểu thư, cô thấy thế nào?”

“Được…cũng được!” Lạc Băng Nhan hơi do dự một lúc, rồi mới gật đầu.

Kim Chính Thái chỉ vào phòng rồi cười nói: “Vậy chúng ta ngồi xuống trước đi!”

“Được rồi!” Lạc Băng Nhan liếc mắt nhìn Diệp Mặc một chút, rồi mới quay người đi vào phòng.

“Tổng giám đốc Lạc, tên kia. . .đang làm gì thế! Đây chẩng phải là muốn mất mặt sao!” Lâm Khê ở phía sau lưng Lạc Băng Nhan, nhỏ giọng nói: “Lát nữa đám người này lại chế giễu chúng ta rồi, đuôi bọn họ lại vểnh lên trời luôn rồi!”

“Còn nữa, tại sao ông chủ của nhà hàng này lại cho anh ta làm ẩu như vậy chứ?”

Lâm Khê nói xong thì bĩu môi, cô cảm thấy vị Diệp tiên sinh này quá tùy hứng!

Lạc Băng Nhan nghe thấy thế thì cười khổ một tiếng.

Diệp tiên sinh rất giàu có, cho nên nhất định có quan hệ tốt với ông chủ ở đây, nên làm ẩu một chút cũng không có gì lạ.

“Cũng không sao đâu, có thể nếm thử đồ ăn của Diệp tiên sinh làm cũng rất tốt mà!"

Lạc Băng Nhan vuốt váy, rồi ưu nhã ngồi xuống, rồi lại cười nói.

Lầm Khê ngồi xuống bên cạnh, liếc mắt nhìn tổng giám đốc Lạc của mình một cái rồi thở dài.

Cô biết ngay mà, khẳng định tổng giám đốc Lạc sẽ bảo vệ tên kia mà.

“Hội trưởng Kim. . .”

Sau khi mọi người ngồi xuống, Lạc Băng Nhan ngẩng đầu lên nhìn Hội trưởng Kim ở đối diện, rồi bắt đầu trò chuyện công việc hợp tác.

Khoảng tầm mười phút sau, bên ngoài phòng có tiếng bước chân truyền đến.

Sau đó, cửa phòng bị đẩy ra, một nhóm nhân viên phục vụ mang đồ ăn lên, sau đó bày trước mặt mỗi người một cái khay.

“Đây là một trong những món nổi tiếng nhất của chúng tôi, Phật Nhảy Tường!”

Lý Lệ Quyên đi theo nhân viên phục vụ vào trong, rồi bắt đầu giới thiệu.

Kim Chính Thái cúi đầu nhìn một chút rồi cười: “Phật Nhảy Tường à!”

Món ăn này cũng cực kỳ nổi tiếng!

Anh ta cũng đã nếm qua rất nhiều lần khi còn ở Đế Kinh, các đại sư quốc yến làm món này cũng rất không tệ.

“Theo tôi biết thì món này phải chuẩn bị rất lâu, đúng là vị đầu bếp trẻ tuổi kia đã làm sao?” Sau đó, thần sắc Kim Chính Thái khẽ động, rồi ngẩng đầu lên hỏi.

“Đúng vậy!” Lý Lệ Quyên gật đầu mỉm cười.

“Vậy thì tôi phải xem anh ta có bao nhiêu bản lĩnh rồi!” Kim Chính Thái cưởi khẽ, trong giọng nói còn có vài phần khinh miệt.

Đây chính là một món ăn rất nổi tiếng!

Một đầu bếp trẻ tuổi như vậy làm sao có thể làm tốt được!

“Tổng giám đốc Lạc, chỉ sợ món Phật Nhảy Tường này . . .!” Lâm Khê tiến lại gần Lạc Băng Nhan, nhỏ giọng nói.

Nếu như món này thật sự khó ăn thì bọn họ sẽ bị cười chết mất.

Lạc Băng Nhan khẽ cắn môi đỏ, đáy lòng của nàng cũng hơi lo lắng không yên.

Sau khi do dự một chút, thì nàng vẫn không mở khay ra đầu tiên.

Bình Luận (0)
Comment