Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 573 - Chương 573: Nhà Hàng Khai Trương

Chương 573: Nhà hàng khai trương Chương 573: Nhà hàng khai trương

“Diệp tiên sinh, tôi không quấy rầy anh chứ!”

Giọng nói của Tần Nhã ở đầu dây bên kia rất mềm mại và có từ tình, giống như khí chất ngự tỷ và nóng bỏng của nàng vậy.

Diệp Mặc cười nói: “Không! Tôi vừa mới xong việc rồi!”

“Vậy thì tốt rồi! Ngày mau nhà hàng sẽ khai trương, anh nhớ đến nha!”

“Có làm buổi lễ khai trương long trọng không thế?”

“Không, tôi chỉ làm đơn giản thôi!”

“Thế thì trưa mai tôi sẽ qua ăn bữa cơm, để xem trình độ của nhà hàng thế nào!”

“Thế thì tốt!”

Trò chuyện thêm vài câu, Diệp Mặc mới cúp điện thoại, rồi lên nhà.

Một bãi đỗ xe ngầm ở trung tâm thành phố.

Có một mỹ nhân uyển chuyển đang ngồi trên một chiếc xe Mercedes màu đỏ.

Trong xe tràn đầy hơi ấm.

Nên nàng chỉ mặc một chiếc váy đầm ngắn màu đỏ, đem đường cong nóng bỏng và uyển chuyển của nàng lộ ra không sót chút nào, trên gương mặt xinh đẹp có vài món trang sức trang nhã, lộ ra vẻ long lanh rung động lòng người.

Một mái tóc đen nhánh như tơ lụa xỏa ở bên vai.

Một vài sợi tóc đã rơi vào trong cái khe sâu hun hút kia.

Đường cong của nàng rất kinh người, mà nàng lại ngồi thẳng tắp cho nên càng khoa trương hơn.

Chiếc váy chỉ đến giữa đùi, bên dưới chính là một cặp đùi ngọc thon, thẳng tắp cà cực kỳ dài, bên ngoài là một đôi tất đen cực kỳ hấp dẫn.

Dáng người của nàng rất cao, phải đến 1m78, mà đôi chân này thì đã hiếm hơn phân nửa rồi.

Đôi chân của nàng không phải là một đôi chân gầy gò, mà là một đôi chân săn chắc, tròn trịa, có một loại cảm giác hữu lực, có một loại phong tình mê người.

Giờ phút này, Tần Nhã đặt điện thoại di động xuống, rồi nhếch bờ môi đỏ diễm lệ và căng mộng lên, nở một nụ cười mừng rỡ.

Diệp tiên sinh đã đồng ý thì chắc chắn ngày mai anh ấy sẽ đến.

Ngày mai, Diệp tiên sinh chính là vị khách quan trọng nhất.

Diệp tiên sinh không chỉ đầu tư rất nhiều tiền, mà còn hướng dẫn cho tất cả đầu bếp của nhà hàng, cho nên nếu anh ấy không xuất hiện trong ngày khai trương thì thật đáng tiếc!

Tần Nhã vừa nghĩ đến ngày mai thì đã kích động lên, đáy lòng cũng có chút lo lắng không yên.

Dù sao đây cũng là lần đầu tiên nàng mở nhà hàng, nàng cũng không chắc chắn mình có thể làm tốt hay không, có thể làm tốt nhất hay không.

Muốn mở một nhà hàng tốt thì phải cân nhắc đến rất nhiều thứ!

“Nhất định là đưuọc!”

Một lát sau, Tần Nhã hít một hơi thật sâu, cố gằng trấn tĩnh lại.

Ba ba ba!

Nàng cầm điện thoại di động lên, ngón tay ngọc tung bay trên màn hình, đang không ngừng gửi tin nhắn.

Ngày mai, nàng cần phải mời rất nhiều người, những năm gần đây, với thân phận nhà phê bình ẩm thực, thì nàng đã quen biết rất nhiều người trong vòng tròn, có đại sư nổi tiếng này, có ông chủ nhà hàng này, ông chủ tập đoàn chuỗi ăn uống này . . .

Tất nhiên, cũng phải mời một số nhân vật nổi tiếng thích ăn ngon, việc kinh doanh của nhà hàng sau này đều phải dựa vào bọn họ mà.

Khoảng tầm 10 phút đồng hồ sau thì Tần Nhã mới thở phào một hơi.

Tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng rồi, chỉ còn chờ ngày mai thôi.

“Về nhà ngủ thôi!”

Tần Nhã cất điện thoại di động, nàng nhẹ nhàng nâng cặp đùi ngọc thon dài lên, thay đôi giày đế bằng trong xe bằng đôi giày cao gót.

Sau khi mặc thêm áo khoác và cầm túi xách thì mở cửa xe đi ra ngoài.

Hai tiếng cộc cộc vang lên.

Hai chiếc giày cao gót gõ xuống mặt đất, Tần Nhã đi về phía thang máy, rồi đi thẳng lên tầng 15.

Nơi này là một khu nhà trọ cao cấp ở trung tâm thành phố, nàng thuê nhà ở đây vì nó nằm rất gần nhà hàng, đi lại và làm việc đều thuận tiện.

Cùm cụp.

Tần Nhã nhấn khóa vân tay một cái, cửa mở ra.

Nàng đi vào rồi đóng cửa lại, bỏ chiếc túi trong tay vào trong hộc tủ, sau đó thì thay đôi dép lê vào.

Nàng lại ném chiếc áo khoác sang một bên, rồi nằm dài ra ghế sa lon.

“Mệt mỏi quá!”

Thời gian gần đây nàng rất mệt mỏi, không chỉ cơ thể mà tâm lý cũng rất mệt mỏi.

Nghỉ ngơi một lúc, Tần Nhã mới đứng dậy đi vào nhà bếp, cầm một chai bia lạnh lên uống mấy ngụm.

Phù!

Nàng dùng cái cổ tay trắng như tuyết để lau môi một cái, trên mặt lộ ra vài phần vui vẻ.

Khi mệt mỏi mà có một chai bia lạnh thì tinh thần sẽ thoải mái hơn nhiều.

Tần Nhã quay lại ghế sô pha, rồi cầm điện thoại nhắn tin với Kỷ Tư Tuyền.

“Diệp tiên sinh nói rằng sẽ đến!”

Chắc cô công chúa nhỏ này cũng vừa xem live stream xong, cho nên vẫn chưa ngủ.

Hai người trò chuyện đến mười một rưỡi, Tần Nhã nói một câu ngủ ngon rồi vứt điện thoại qua một bên.

Soạt!

Quần áo rơi xuống đất.

Nàng bước chân trần đi về phía nhà tắm.

Sau khi tắm xong thì thoa mỹ phẩm dưỡng da, đắp mặt nạ . . .

Dù phụ nữ có mệt mỏi đến đâu thì vẫn làm những thứ này.

Sau khi nàng mặc đồ ngủ vào, thì đã là một giờ đêm rồi.

Đầu vừa chạm gối thì nàng đã thiếp đi.

Bảy giờ sáng ngày hôm sau, Tần Nhã bị tiếng chuông báo thức làm cho tỉnh lại.

Nàng vội vàng rời giường, khi nàng đến nhà hàng thì đã là tám giờ hơn.

Giờ này thì nhà bếp đã bắt đầu bận rộn, rất nhiều nguyên liệu nấu ăn đều phải mua vào lúc sáng sớm, sau khi mua về còn phải xử lý.

Tần Nhã đi vào bếp kiểm tra một chút, rồi lại đi ra ngoài kiểm tra cách trang trí và bày biện của nhà hàng.

Đến 9 giờ hơn, một số vị khách mời đã đến, nhà hàng cũng bắt đầu náo nhiệt.

Mười giờ hơn, nàng làm một nghi thức khai trương đơn giản, sau đó nhà bếp bắt đầu bận rộn, đồ ăn cũng chuẩn bị được đưa lên.

Bình Luận (0)
Comment