Ngày hôm sau, Diệp Mặc vẫn dậy sớm như thường lệ.
Tô Ngọc Tình ngủ đến mười giờ hơn mới dậy, Dương Mạn Ny thì mãi mười một giờ hơn mới tỉnh.
Khi ăn cơm, Dương Mạn Ny nói: “Tối nay có người bạn muốn mời cơm, cho nên tôi và Ngọc Tình không ăn cơm ở nhà, bọn tôi sẽ dẫn bọn nhỏ đi luôn!”
Có vẻ như tâm trạng của cô đã tốt hơn hôm qua nhiều.
“Được!” Diệp Mặc hơi sững sốt một chút, nhưng cũng không hỏi nhiều.
Cơm nước xong xuôi, hai cô gái ăn diện một chút, rồi mang theo hai đứa bé đi ra ngoài.
Diệp Mặc tiễn hai cô gái ra cửa, rồi quay lại thu dọn một lúc, một lát sau, hắn cũng đi ra ngoài, vì không có hai đứa bé, cho nên Diệp Mặc liền lái chiếc La Voiture Noire.
Lâu rồi hắn không có cơ hội đi chiếc xe này! Bình thường có hai đứa bé nên không thích hợp đi xe thể thao.
Tiếng động cơ vang lên, chiếc xe thể thao rời khỏi Lệ Cung Uyển, đi về phía tòa nhà cao tầng Hoa Thiên.
Khi đến cửa tòa nhà cao tầng Hoa Thiên, hắn chuẩn bị tìm một vị trí đỗ xe.
Lúc này, có một chiếc Suv dừng lại ở cách đó không xa, cửa xe vừa mở ra, một bóng người tịnh lệ và cao gầy bước xuống từ cửa sau, trên người nàng mặc một chiếc áo khoác màu đen, che khuất đi những đường cong uyển chuyển ở bên trong.
Bên dưới là là một chiếc quần jean chật cứng, khiến cho đôi chân đẹp thon dài của nàng càng thêm thẳng tắp.
Gương mặt của nàng xinh đẹp mà sạch sẽ, tuy không đẹp đến mức lóa mắt, nhưng cũng là mặt trái xoan, môi anh đào, đôi lông mày thì hiện lên một tia khí khái hào hùng, chứ không điềm đạm đáng yêu như những cô gái khác.
Da thịt của nàng rất trắng, trắng nõn như sữa bò, và mềm mại như da em bé vậy.
Lúc này, ánh mắt của nàng nhìn thoáng qua chiếc xe thể thao màu đen ở phía sau kia.
“Oa! Xe này không tồi nha!”
Một người đàn ông khoảng 30 tuổi nhảy xuống từ vị trí tài xế của chiếc xe Suv màu đen, người này mặc một chiếc áo khóa da màu đen, cơ thể khá cao lớn và khôi ngô, tướng mạo thì thô kệch, mày rậm mắt to.
Khi anh ta nhìn thấy chiếc xe thể thao ở phía sau thì ánh mắt đã sáng rực lên.
Chỉ cần nhìn phong cách tạo hình ngầu lòi kia là biết giá trị không nhỏ rồi!
Trác Tâm Nghiên ở một bên cũng gật đầu, cười khẽ nói: “Đúng là không tồi!”
Em gái nàng cũng thích xe thể thao, hầu như ngày nào cũng nghiên cứu tìm hiểu xe thể thao, cho nên nàng cũng biết một chút, chẳng qua là, nàng chỉ nhận ra đây là xe Bugatti, còn về phần mẫu mã đặc biệt này thì nàng chưa từng nhìn thấy.
Chiếc xe thể thao tiến lại gần, rồi dừng lại.
Một thanh niên đẹp trai bước xuống.
Trác Tâm Nghiên nhìn kỹ một chút thì nhất thời sửng sốt.
Người đàn ông kia thì cau mày, sau đó lại bĩu môi, rồi lộ ra vài phần khinh thường.
Vừa nhìn là biết tên này là một công tử ca, phú nhị đại có tiền, hơn nữa còn là loại bất học vô thuật, cả ngày không có việc gì làm nên chỉ biết chơi xe thể thao, tán gái, anh ta đã gặp rất nhiều loại người này ở Đế Kinh rồi, cho nên đáy lòng rất xem thường đám con nhà giàu này.
“Diệp tiên sinh!” Trác Tâm Nghiên hô nhỏ một tiếng, mặt mũi nàng tràn đầy bất ngờ.
Đây chẳng phải là vị Diệp tiên sinh mà em gái mình vẫn luôn yêu thích sao!
Người này là một streame rất hot, nghe em gái nói thì bản thân anh ta cũng rất giàu có, em gái còn nói chiếc xe này là La Voiture Noire, là chiếc xe thể thao truyền kỳ có giá trị hơn 100 triệu!
“Cô. . . nhận ra anh ta à?” Người đàn ông bên cạnh nghe thấy thế thì hơi kinh ngạc.
“Coi như là có quen biết! Em gái của tôi rất thích anh ta!” Trác Tâm Nghiên thản nhiên nói.
“Em gái cô á? Sao con bé lại thích thể loại này chứ?” Người đàn ông kia hơi giật mình, tiếp theo thì lại nói với vẻ khinh thường.
Anh ta cũng biết em gái của Trác Tâm Nghiên, cô bé này rất thích chơi, đi bar uống rượu, rất khác với chị gái mình, nghe nói còn hút thuốc nữa.
“Tâm Nghiên, cô phải quản em gái mình một chút, đừng để cho con bé chơi với đám người không đàng hoàng này nữa, ăn thiệt thòi là chuyện nhỏ, chỉ sợ bị dính thói hư tật xấu của đám người hư hỏng này mà thôi.” Anh ta lại khuyên nhỉ rất trịnh trọng.
Trác Tâm Nghiên nhất thời cười khổ một tiếng, rồi liên tục lắc đầu.
“Nếu như tôi quản được thì đã quản từ lâu rồi!” Trác Tâm Nghiên nói với vẻ bất đắc dĩ.
“Trác tiểu thư?”
Lúc này, Diệp Mặc cũng đã chú ý đến hai người này, hắn quét mắt ra một chút, rồi liền kinh ngạc.
Hắn cũng có chút ấn tượng với vị Trác tiểu thư đã gặp một lần trên bữa tiệc này.
Nghe nói cô ấy là chuyên gia ở Bộ Công An, nhưng tại sao cô ấy lại đến đây?
“Diệp tiên sinh!” Trác Tâm Nghiên nhoẻn miệng cười lễ phép chào hỏi một câu.
Người đàn ông kia nhìn thấy thanh niên đang tiến lại gần thì trong lòng cảm thấy rất khó chịu, gương mặt này. . . còn đẹp trai hơn cả đám ngôi sao thần tượng quả thật là đẹp đến mức khiến cho người ta ghen tỵ, thảo nào em gái của Tâm Nghiên sẽ thích người này.
Đúng là loại mặt trắng nhỏ này rất được các cô bé hoan nghênh!
Khi nhìn về phía chiếc xe thể thao kia, thì anh ta lại âm thầm hừ một tiếng.
Chưa chắc tên này đã là công tử nhà giàu, có lẽ là tên ăn bám, chỉ cần dựa vào gương mặt này là có thể ăn bám cả đời rồi.
Em gái của Trác Tâm Nghiên rất thích đi bar uống rượu, cho nên rất dễ dàng quen biết với loại người như này.
Khóe miệng anh ta nhếch lên, trong lòng thì càng khinh bỉ hơn.