Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 643 - Chương 643: Park Soon Jae Sợ Hãi!

Chương 643: Park Soon Jae sợ hãi! Chương 643: Park Soon Jae sợ hãi!

Hai người Kim Chính Thái và Park Soon Jae ở phía trước nghe thấy thế đều sợ ngây người.

Cả hai người họ đều cảm thấy không thể tin vào tai mình, hội trưởng Tống đã thay đổi lịch trình, đẩy công việc quan trọng đi chỉ để ở lại đây gặp mặt tên kia á? Cũng vì thế mà còn chuẩn bị ở đây một tháng nữa?

Chuyện này, thật sự là quá khó tin!

Mấy ngày trước hội trưởng cũng không để ý đến tên kia lắm, chỉ là thỉnh thoảng nhắc đến trong lúc ăn cơm, còn nói là tiếc nuối khi không được thưởng thức tài nghệ của tên đó, dưới cái nhìn của hai người họ thì đây chỉ là có chút thiện cảm mà thôi.

Nhưng bây giờ, tại sao lại đột nhiên muốn ngốc ở Hoa quốc một tháng chỉ vì tên đó chứ?

Vậy . . . chuyện của tập đoàn và công ty phải làm sao?

Cô chính là hội trưởng cơ mà!

Nếu để cho đám người trong nước biết, hội trưởng Tống vì một người đàn ông Hoa quốc mà không quản lý công ty trong một tháng, cũng không trở về nước, mà muốn ở chỗ này, thì chắc chắn sẽ lật trời!

Thậm chí, chuyện này có thể ảnh hưởng đến quyền thừa kế sau này nữa!

Hội trưởng Tống hồ đồ rồi à!

Là bị người đàn ông Hoa quốc kia làm cho mê mẩn mất tâm trí rồi à!

Kim Chính Thái thở dài trong lòng, anh ta cảm thấy rất thương tiếc.

Hội trưởng Tống vốn dĩ mà một người bá đạo và cơ trí, chưa bao giờ hành sự theo cảm tính, là một nhân vật như Nữ Vương, nhưng không ngờ, lại bị một người đàn ông Hoa quốc mê hoặc.

Mà cũng đúng!

Người kia đúng thật là nhân gian tuyệt sắc! Đẹp trai đến mức không thể tun nổi!

Kim Chính Thái cân nhắc một chút, rồi cẩn thận từng ly từng tý nói: “Hội trưởng, một tháng quá dài! Công ty phải làm sao bây giờ?”

“Tôi sẽ quản lý từ xa, cho nên công ty sẽ không có vấn đề.” Tống Duẫn Chân liếc mắt dò xét Kim Chính Thái một chút, rồi bình tĩnh nói.

“Chuyện này. . .” Kim Chính Thái ấp úng nhưng không nói thành lời.

Xem ra, hội trưởng Tống đã quyết tâm ở lại vì người đàn ông Hoa quốc kia rồi!

“Hội trưởng, chuyện này. . . chuyện này truyền đi thì không hay lắm! Dù sao. . . anh ta cũng là người Hoa quốc, với lại, anh ta cũng không xứng với thân phận tôn quý của hội trưởng mà!” Kim Chính Thái nói quanh co lòng vòng để khuyên nhủ.

Vị ông chủ Diệp của khách sạn này cũng có ít tiền và có chút thân phận ở Hoa quốc, nhưng, làm sao có thể so sánh với hội trưởng Tống được, hội trưởng Tống chính là thiên kim tiểu thư của một gia đình tài phiệt có tài sản hơn 100 tỷ, tương lai còn phải cầm lái tập đoàn 1000 tỷ nữa, là một nhân vật quyền thế ngập trời ở đất nước bọn họ.

Park Soon Jae cũng phụ họa theo: “Đúng vậy! Hội trưởng, anh ta là cái thá gì chứ! Căn bản không xứng với ngài đâu!”

Park Soon Jae nhìn thấy hội trưởng của mình yêu thích người đàn ông Hoa quốc kia như vậy thì đáy lòng anh ta rất khó chịu.

Hội trưởng Tống chính là một mỹ nhân nổi tiếng ở nước H bọn họ, thân phận còn tôn quý như thế thì làm sao có thể đi theo người đàn ông Hoa quốc kia được!

“Cái thá gì?”

Sau khi Tống Duẫn Chân nghe xong thì cau mày lại, sắc mặt của nàng cũng đã lạnh xuống, sau đó lại cười giễu cợt một tiếng: “Cậu là cái thá gì mà dám nói Diệp tiên sinh như vậy! Đúng là không biết sống chết!”

“Cậu có biết Diệp tiên sinh là ai không? Diệp tiên sinh đã mua 5% cổ phần của tập đoàn LT, đã trở thành cổ đông lớn thứ ba của tập đoàn, nhớ kỹ, cậu vừa mới mắng cổ đông lớn thứ ba của tập đoàn đấy!”

Park Soon Jae vốn còn đang phẫn uất, nhưng sau khi nghe thấy những lời này thì lập tức ngẩn người ra.

Hai mắt anh ta trợn trừng trừng, mặt mũi tràn đầy vẻ không thể tin.

5% cổ phần?

Vậy phải cần bao nhiêu tiền chứ?

Tên kia. . . có nhiều tiền như vậy sao?

Sau khu rung động đến cực hạn, thì Park Soon Jae lại hoảng sợ, cơ thể anh ta run bần bật, đến sắc mặt cũng đã trắng bệch.

Vị Diệp tiên sinh này có thể mua nhiều cổ phần như vậy, còn trở thành cổ đông lớn thứ ba của tập đoàn thì thực lực và gia thế của anh ta phải kinh người đến mức nào chứ, chỉ sợ là không hề thua kém hội trưởng Tống chút nào, thậm chí còn có khả năng ghê gớm hơn.

Park Soon Jae lại nghĩ đến chuyện mình đã đắc tội với một nhân vật như vậy hai lần thì anh ta cảm thấy không rét mà run.

Kim Chính Thái ở bên cạnh cũng ngây người nửa ngày, sau đó anh ta lại hít một hơi khí lạnh, nội tâm đã tràn đầy kinh hãi.

Anh ta cũng không ngờ vị Diệp tiên sinh này là một nhân vật kinh khủng như vậy!

Thật sự là không nhìn ra chút nào!

Sau đó, Kim Chính Thái đã bừng tỉnh, anh ta đã hiểu vì sao hội trưởng Tống lại thay đổi ý định, muốn ở lại đây rồi, nếu như hội trưởng Tống có thể được vị Diệp tiên sinh này chống đỡ, thì sau này vị trí hội trưởng của tập đoàn của cô ấy sẽ càng kiên cố hơn.

“Hiện giờ các người đã hiểu chưa! Được rồi, bảo mọi người về đi! Về phần cậu, thì trở về suy nghĩ xem làm sao tạ lỗi Diệp tiên sinh đi!”

Tống Duẫn Chân lạnh lùng nhìn Park Soon Jae một cái rồi mới quay người bước đi.

Để lại hai người Park Soon Jae và Kim Chính Thái đứng bất động tại chỗ, mặt của Park Soon Jae đã không còn chút máu, hai chân anh ta run rẩy và mềm nhũn ra, suýt nữa thì ngã ngồi xuống đất, trong lòng anh ta tràn đầy sợ hãi và hối hận, lo lắng bất an.

P/s: mình đã bù 3c hôm qua, rồi xin phép nghỉ vài ngài để đi khám!!!

Bình Luận (0)
Comment