“Giờ còn chưa biết! Chắc là đã đập không ít tiền!” Tần Nhã cười khổ.
Không đập nhiều tiền thì làm sao có thể đào một bếp chính và một bếp trưởng được!
“Tôi cũng có vài ấn tượng với hai người này!”
Diệp Mặc nghe Tần Nhã giới thiệu một chút thì hơi cau mày lại.
Hắn đã hướng dẫn đám đầu bếp ở Nhà hàng Nhã Yến cho nên cũng có chút ấn tượng.
“Chúng ta phải hỏi thăm xem là ai đã ra tay đào người!” Sắc mặt của Diệp Mặc đã lạnh hơn.
“Được!” Tần Nhã gật đầu, rồi lại nói đến chuyện mượn người.
Diệp Mặc nói: “Được! Tôi sẽ nói với bên kia, lát nữa tôi sẽ qua chỗ cô xem một chút.”
Sau khi cúp máy thì hắn gửi tin nhắn cho quản lý La ở khách sạn Bảo Duyệt.
Nhà hàng bên khách sạn Bảo Duyệt cũng đã khai trương, danh tiếng cũng khá tốt, việc kinh doanh cũng rất tốt, có điều bên đó có rất nhiều đầu bếp, nên mượn hai ba người cũng được.
Diệp Mặc thay quần áo cho hai đứa bé rồi gọi xe ra ngoài.
Khi đến Nhà hàng Nhã Yến thì hắn đi tìm Tần Nhã.
“Đầu bếp đến rồi, may quá! Bằng không thì hôm nay sẽ phiền phức rồi!” Tần Nhã cười nói, nàng cảm thấy rất may mắn.
Diệp Mặc ngồi xuống rồi hỏi: “Vẫn chưa biết là ai làm à?”
Tần Nhã lắc đầu nói: “Còn chưa rõ ràng lắm, lát nữa tôi sẽ hỏi thêm vài người bạn, kiểu gì cũng hỏi được thôi!”
“Dạo này nhà hàng thế nào?”
Diệp Mặc mỉm cười, cũng không nhắc đến chuyện này nữa.
“Rất tốt! Nhà hàng được đánh giá rất cao, nhất định sẽ thu hoạch được Hắc Trân Châu ba sao, còn bên phía Michelin thì cũng có ý định đến khảo sát, cũng có cơ hội nhận được ba sao.”
Tần Nhã nhất thời lộ ra vẻ kích động, nàng ngồi xuống bên cạnh Diệp Mặc, rồi mở mấy trang wed và phần mềm đánh giá trên mạng cho Diệp Mặc xem.
Trên người nàng có một mùi thơm của hoa hồng rất nồng đậm.
Loại nước hoa này rất phù hợp với khí chất ngự tỷ nóng bỏng và khiêu gợi như nàng.
Diệp Mặc cười nói: “Có thể là nhà hàng quá tốt cho nên người khác mới đỏ mắt!”
“Chắc là vậy rồi!” Tần Nhã bất đắc dĩ thở dài.
Hai người hàn huyên thêm một lúc, thì lực chú ý của Tần Nhã đều tập trung vào hai đứa bé, cho dù nàng đã gặp hai đứa bé này rất nhiều lần, nhưng lần nào nàng cũng thấy chúng rất dễ thương và đáng yêu.
“Tôi có thể ôm một lát không?”
Diệp Mặc mỉm cười gật đầu.
Hai đứa nhóc này không sợ người lạ một chút nào, ai ôm bọn chúng cũng cười khanh khách.
Tần Nhã cười vui vẻ một tiếng, rồi vươn tay ôm hai đứa bé ở trong xe đẩy vào ngực, rồi còn cọ cọ mặt vào mặt hai đứa bé.
“Đáng yêu quá!”
Tần Nhã nhìn hai đứa bé đáng yêu trong ngực thì nội tâm nàng đều tan chảy.
Khi hai người Tần Nhã trò chuyện, thì có một đoàn người đi đến nhà hàng Nhã Yến, dẫn đầu là một người đàn ông trung niên khoảng 50 tuổi, người này chính là Đinh Hồng Lượng, phía sau ông ta là đứa con trai Đinh Vân Thụy.
Đinh Vân Thụy nhìn về phía cửa nhà hàng, rồi do dự nói: “Cha, như vậy không hay lắm đâu!”
Sáng nay anh ta mới biết nhà mình đã đào hai đầu bếp của Nhà hàng Nhã Yến, một người bếp trưởng và một bếp chính, bây giờ cha lại dẫn người đến để nói chuyện thu mua nhà hàng này, khiến cho anh ta thấy hơi khó xử.
Anh ta chính là bạn rất thân của Tần tiểu thư đấy!
Đây chẳng phải làm anh ta khó xử sao!
Đinh Hồng Lượng dừng bước, quay người lại quát nhẹ: “Có gì mà không hay!”
Đinh Vân Thụy nhỏ giọng nói: “Cha, cha cũng biết con đối với Tần tiểu thư. . .Con cũng thường xuyên đến đây ăn cơm.”
“Vậy thì sao!”
Đinh Hồng Lượng cười xùy một tiếng, mặt đầy khinh thường.
Ông ta nhướn mày nhìn đứa con trai của mình, trong lòng thấy hơi tức giận.
Đứa con trai này suốt này cà lơ phất phơ, suốt ngày chỉ biết ăn chơi, tán gái, thế mà còn không tán tỉnh được Tần tiểu thư này, đúng là hết thuốc chữa.
Ngày trước ông ta ghét bỏ vị Tần tiểu thư này xuất thân bình thường nhưng lại có lòng dạ rất cao, cũng không nhìn trúng con trai của ông ta, bây giờ người ta đã mở một nhà hàng ghê gớm như vậy, có tư bản rồi thì còn thèm để ý con trai ông ta sao?
Hôm khai trương, ông ta cũng đã hiểu, vị Tần tiểu thư kia căn bản không đặt con trai mình vào mắt, mà lại rất nhiệt tình với thằng nhãi họ Diệp kia.
“Con thích cô ta, cô ta có thích con không?”
Đinh Hồng Lượng liếc mắt, trách mắng: “Cha đang giúp con đấy, chờ chúng ta mua nhà hàng này, rồi con để cô ta tiếp tục quản lý là được rồi, còn có thể rút ngắn quan hệ nữa, bằng không thì người ta có thể để ý đến con à?”
“Chuyện này. . .” Đinh Vân Thụy hơi giật mình, á khẩu không nói nên lời.
Hình như cũng đúng, Tần tiểu thư vẫn luôn không coi anh ta ra gì, bây giờ lại có nhà hàng này, thì lại càng lãnh đạm hơn vài phần, anh ta cũng cảm thấy vị Tần tiểu thư này rất coi thường mình.
Đinh Hồng Lượng trừng mắt nhìn Đinh Vân Thụy một cái, rồi không nói gì mà dẫn người đi vào.
Đoàn ngươi vừa đi vào nhà hàng, Đinh Hồng Lượng liếc mắt đã thấy bóng người ngồi ở trong góc.