Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 679 - Chương 679: Thật Hâm Mộ Hai Người Có Đứa Cháu Ngoại Lợi Hại Như Vậy! (2)

Chương 679: Thật hâm mộ hai người có đứa cháu ngoại lợi hại như vậy! (2) Chương 679: Thật hâm mộ hai người có đứa cháu ngoại lợi hại như vậy! (2)

Gương mặt của Chu Kiến Quang cũng đã hơi đỏ lên vì hổ thẹn.

Ông ta cũng không dám nói đến bậc cha chú, con cháu gì nữa, tuy rằng ông ta đã nhiều tuổi, nhưng tài sản chưa chắc bằng số lẻ của người ta nữa kìa! Chênh lệch quá xa, căn bản không cùng một đẳng cấp, cho nên vị này có thể ngồi ở đây thì đã là vinh hạnh cho bọn họ rồi.

Chu Kiến Quang nói xong thì ngửa cổ lên uống một hơi cạn sạch.

Những người còn lại thấy thế thì ánh mắt đã nóng lên, họ cũng rót rượu cho mình, rồi cầm qua bên này mời rượu.

“Tôi cũng mời cậu một ly nhé!”

Sau khi uống xong, họ còn nhiệt tình đưa danh thiếp của mình cho Diệp Mặc.

Hai vợ chồng cậu hai ở một bên nhìn thấy cảnh này thì cảm thấy hơi hoảng hốt.

Miệng mợ hai ngập ngừng, sắc mặt bà đã biến ảo mấy lần, trong lòng bà cảm thấy rất khó chịu, vô cùng khó chịu khi nhìn thấy tất cả mọi người đều phải lấy lòng, nịnh nịt đứa cháu ngoại này, thậm chí đến cả bà cũng phải như vậy.

Thế nhưng mà, bà nghĩ đi nghĩ lại thì vẫn không thể hạ quyết tâm đi qua được, trong lòng bà vô cùng khó chịu và xoắn xuýt.

Mợ hai liếc mắt nhìn chồng mình một cái, sau đó bà đẩy vai ông, nói nhỏ: “Ông qua đi!”

Cậu hai lập tức sững sờ.

Ông liếc mắt nhìn về phía đó một chút rồi lại hơi chần chờ, do dự, không dám đi qua.

Ngày xưa, nhà bọn họ xem thường nhà Tiểu Mặc, còn đối xử rất tệ bạc với chị gái và Tiểu Mặc, bây giờ thấy người ta khá hắn, thì bọn họ lại đi nịnh bợ, vậy chẳng phải lộ ra mình rất dối trá sao! Chắc chắn Tiểu Mặc sẽ xem thường ông!

Nhưng cậu hai do dự một chút, rồi vẫn cắn răng bước về phía đó.

Ông rót đầy một ly rồi đưa qua, “Tiểu Mặc, cậu mời cháu một ly!”

Cậu hai khom người đến gập cả lưng, sắc mặt khách khí gần như nịnh nọt.

“Vâng!”

Diệp Mặc cũng rót cho mình một ly, rồi cụng một cái.

Cậu hai uống một hơi cạn sạch.

Rượu vang đỏ cũng hơi chua giống như tâm trạng của ông vậy.

Sau khi uống xong, thì cậu hai mỉm cười rồi đi qua một bên.

Khi ông nhìn thấy đứa cháu ngoại này của mình, thì đáy lòng ông vẫn cảm thấy hơi khó chịu.

Quan hệ của ông và đứa cháu ngoại này không giống như họ hàng, mà giống như hai người xa lạ vậy, nhưng suy nghĩ lại một chút thì thấy cũng đúng, trước kia hai gia đình không qua lại với nhau, tình cảm cũng đã phai nhạt từ lâu rồi.

Cậu hai đi về phía con trai mình, vỗ vai anh ta rồi nói: “Triết Hạo, con cũng qua đó đi!”

Có lẽ đứa con trai này của mình có thể chữa trị quan hệ của hai nhà, dù sao đều là người trẻ tuổi nên cũng dễ dàng hơn.

“Vâng!”

Hoàng Triết Hạo lên tiếng, rồi cùng Lý Hân Vũ đi qua, hai người nhiệt tình mời rượu.

Tối nay, đúng là Diệp Mặc đã uống không ít.

Tám giờ hơn, bữa tiệc rượu mới kết thúc.

Hai vợ chồng Lý Văn Dũng, và cả mấy người Lý Hân Vũ, Hoàng Triết Hạo đều tiễn Diệp Mặc đi xuống dưới.

“Tháng sau sẽ tổ chức hôn lễ ở Thiên Hải, nhất định phải đến nhé! Đi thong thả!”

Hai vợ chồng cậu hai cũng đi theo, trên đường xuống hai bọn họ không nói câu nào,bọn họ lại dùng ánh mắt phức tạp nhìn chiếc xe chầm chậm rời đi.

“Người trẻ tuổi này khó lường thật!” Lý Văn Dũng cũng đưa mắt nhìn xe đi xa, đến khi chiếc xe biến mất khỏi tầm mắt thì mới quay người lại, thở dài nói: “Tôi rất hâm mộ hai người khi có một người cháu ngoại lợi hại như vậy đấy!” Ông ta cười nói với thông gia của mình.

So sánh với nhà thông gia thì nhà ông ta không có quan hệ gì với người này, chỉ có thể coi là họ hàng thân thích bắn đại bác mới đến.

Vợ chồng cậu hai nghe thấy thế thì hơi giật mình, sau đó thì đều cười xấu hổ.

Lý Văn Dũng kéo Hoàng Triết Hạo, vừa đi vừa dặn dò: “Triết Hạo, sau này con phải thường xuyên qua lại với người anh họ này, biết chưa?”

“Vâng, con biết rồi!” Hoàng Triết Hạo gật đầu như giã tỏi.

Cho dù cha vợ không nói thì anh ta cũng biết phải làm gì.

Hai vợ chồng cậu hai vừa nhỏ giọng trò chuyện vừa đi theo.

“Ông mau gọi điện thoại cho chị ông đi! Nói rằng cha mẹ nhớ chị ấy! Bây giờ phải cải thiện lại quan hệ thôi!”

“Được được, tôi biết rồi!”

……

Chín rưỡi Diệp Mặc mới về đến nhà.

Tô Ngọc Tình nghe thấy tiếng động ngoài cửa thì liền ôm hai đứa bé đi qua.

Cửa vừa mở, thì nàng đã nở nụ cười xinh đẹp, kêu lên một tiếng: “Anh về rôi à!”

Diệp Mặc vừa vào nhà thì lập tức ngẩn người ra.

Người ngọc mặc một bộ quần áo lụa mỏng màu trắng, nhìn giống như là tiên nữ vậy.

Hai đứa bé trong ngực thì đang vung vẩy đôi tay nhỏ, miệng còn ê a vài tiếng.

Một màn này, vô cùng ấm áp.

“Ừm!” Diệp Mặc lên tiếng, hắn đóng cửa, thay giày, lại cởi áo khoác ra.

Sau khi cởi cà vạt, nới lỏng cúc áo, thì Diệp Mặc đưa tay ôm hai đứa bé.

“Để anh ôm cho!”

“Vâng!” Tô Ngọc Tình cẩn thận đưa hai đứa bé qua.

Rồi nàng quay người đi vào trong phòng khách.

Tô Ngọc Tình ngồi xuống ghế sô pha rồi nói: “Bọn em đang xem phim!”

Dương Mạn Ny nằm ở bên cạnh thì ngáp một cái, nói: “Anh về rồi à!”

Diệp Mặc gật đầu với Dương Mạn Ny, rồi ôm hai đứa bé ngồi xuống một bên.

Trên tivi đang chiếu một bộ phim tình cảm của nước ngoài.

Diệp Mặc ngồi xem với hai cô gái một lúc.

Bình Luận (0)
Comment