“Đúng là nên trả lại, theo tôi thì bọn họ đều thèm sắc đẹp của anh đấy!” Dương Mạn Ny thay giày xong thì đi vào, cười nói: “Nếu như trong tay anh không còn tiền, thì để Ngọc Tình đưa cho anh, nhất định phải trả lại!”
“Ừm, đúng đây!” Tô Ngọc Tình gật đầu rất nghiêm túc.
Trước kia, khi Diệp Mặc vừa có tiền, thì chị Mạn Ny đã nói với nàng rằng, phải nhìn chằm chằm vào Diệp Mặc, cẩn thận bị người khác cướp mấu, khi đó nàng chỉ càm thấy hơi áp lực, nhưng hôm nay nhìn tình cảnh trong phòng live stream, thì áp lực của nàng đã lớn hơn rất nhiều.
Hiển nhiên là hai vị số 1 và số 2 này đều không phải là người tầm thường.
Dù sao, coi như nàng là một ngôi sao đẳng cấp cao nhất thì cũng không thể tùy tiện nện 100 triệu trên internet được, cho nên, rõ ràng là thân phận và địa vị của bọn họ cao hơn nàng nhiều.
Diệp Mặc mỉm cười: “Yên tâm đi, anh vẫn còn tiền!”
“Nhớ tranh thủ thời gian trả đấy!” Dương Mạn Ny còn lầm bầm, sau đó cô lại nhìn về phía Tô Ngọc Tình, nhỏ giọng nói: “Ngọc Tình, em cũng đừng lo lắng quá, anh ta không chạy được đâu, dù đám người kia có tiền, nhưng nhất định không xinh đẹp bằng em đâu! Hơn nữa, anh ta cũng không thiếu tiền, nên tiền không dao động được anh ta đâu.”
“Chị Mạn Ny, em không lo lắng! Em không lo lắng chút nào mà!” Tô Ngọc Tình ôm hai đứa bé, nói với vẻ bướng bỉnh.
Nhưng khi nàng nói chuyện, thì đôi mắt đẹp của nàng lại lóe lên một cái, thỉnh thoảng còn liếc mắt nhìn về phía nhà bếp, bên trong lộ ra vài phần lo lắng.
12 giờ, Diệp Mặc kết thúc buổi live stream rồi đi ra phòng khách.
Dương Mạn Ny không ở đây, còn Ngọc Tình thì đang ngồi xem tivi, còn bật âm lượng khá nhỏ.
“Anh xong rồi à!”
Tô Ngọc Tình nhìn thấy Diệp Mặc thì đứng dậy, đi qua dắt tay hắn ngồi xuống ghế sô pha.
Khi ngồi xuống thì nàng vẫn không buông tay ra, trái lại còn nắm chặt hơn.
“Mạn Ny ngủ rồi à?”
Diệp Mặc liếc mắt nhìn về phía gian phòng của Dương Mạn Ny một chút.
“Vâng! Chị Mạn Ny nói rằng hơi buồn ngủ, nên 11 giờ đã đi ngủ rồi, mấy hôm nay chị ấy hơi mệt!” Tô Ngọc Tình dịu dàng nói.
Cơ thể Dương Mạn Ny luôn luôn tốt hơn nàng, nhưng trong thời gian kinh nguyệt đến thì vẫn dễ bị mệt mỏi, còn nàng thì cứ mỗi lần kinh nguyệt đến sẽ rất đau, đặc biệt là khi sinh con xong thì con đau hơn.
Nhưng bây giờ, nàng thường xuyên được Diệp Mặc mát xa, cho nên cũng đã hết đau, cơ thể cũng tốt hơn trước nhiều.
Bây giờ nghĩ lại thì Tô Ngọc Tình vẫn cảm thấy hơi khó tin.
Cuộc sông của nàng đã thay đổi rất nhiều sau khi gặp Diệp Mặc, cũng nhìn thấy rất nhiều biến hóa khó tin ở trên người Diệp Mặc.
Diệp Mặc nhìn Tô Ngọc Tình, dịu dàng nói: “Em sao thế?”
Một bàn tay khác của hắn nhẹ nhàng gỡ sợi tóc trên gò má của nàng, rồi khẽ vuốt ve.
Tô Ngọc Tình nói khẽ: “Em đang nghĩ, chúng ta có nên đi đăng ký kết hôn luôn không?”
“Chuyện này chúng ta đã bàn từ trước rồi mà?” Diệp Mặc hơi giật mình.
“Em biết! Nhưng khi đó. . .em không lo lắng mà! Nhưng bây giờ thì em lại hơi lo lắng, em sợ. . . anh bị người khác cướp mất!” Tô Ngọc Tình dịu dàng nói: “Còn nữa, em muốn sửa lại họ cho các con, đổi thành họ của anh!”
“Trước kia, em nghĩ rằng mình sẽ nuôi con một mình, cho nên mới để các con theo họ em, nhưng bây giờ, em cảm thấy chúng ta nên sửa lại rồi!”
Diệp Mặc nghe xong thì hơi giật mình.
Hắn trầm ngâm một lát rồi nói: “Đăng ký kết hôn thì chưa vội, còn về phần sửa họ cho bọn nhỏ, thì anh nghĩ là, để mỗi đứa theo họ một người, như thế là tốt nhất!”
“Mỗi đứa theo họ một người á? Ý anh là chỉ sửa một đứa thôi à? Sửa ai bây giờ? Nặc Nặc hay là Tĩnh Tĩnh?” Tô Ngọc Tình kinh ngạc nói: “Hay là. . . sửa cho Nặc Nặc đi, con trai theo họ anh sẽ tốt hơn, cha mẹ cũng sẽ vui vẻ hơn.”
“Cũng được!” Diệp Mặc gật đầu.
Thật ra thì hắn không quan tâm con mình theo họ cha hay họ mẹ, hắn cảm thấy theo họ nào cũng thế, cha mẹ hắn cũng không quan tâm chuyện này lắm, bọn họ cũng không nhắc đến chuyện này bao giờ.
“Vậy thì thế này đi. . .Anh chứ hỏi cha mẹ đi, nếu như họ cảm thấy phù hợp, thì một đoạn thời gian ngắn nữa chúng ta sẽ sửa họ cho Nặc Nặc, còn về phần đăng ký thì có thể tính sau, anh cảm thấy thế nào?”
“Được!” Diệp Mặc lại gật đầu, hắn còn không ngừng vuốt ve bàn tay tinh xảo của nàng.
“Vậy thì quyết định thế nhé!”
Tô Ngọc Tình nhếch môi cười rực rỡ, nàng cảm thấy tâm trạng của mình trở nên nhẹ nhàng hơn nhiều.
“Bọn mình đi ngủ thôi!”
Nàng đứng dậy, kéo tay Diệp Mặc chạy lên trên nhà.
Buổi sáng hôm sau.
Diệp Mặc tiễn hai cô gái đi ra ngoài, rồi quay lại thay quần áo cho hai đứa bé, sau đó hắn cũng đi ra ngoài.
Ngày mai Ngọc Tình phải bay đến thành phố khác để tham gia một hoạt đôngk đại sứ hình tượng, cho nên hắn cũng nên trở về thành phố H, hôm nay hắn muốn đến bệnh viện, khách sạn…để xem một chút.
Diệp Mặc đến bệnh viện trước.
Hắn cũng đến tổng viện của Nhân Hoa rất nhiều lần, mỗi lần đến đây thì hắn đều sẽ yêu cầu chỉnh đốn và cải cách, bây giờ tổng viện cũng gần đạt đến yêu cầu của hắn rồi.
Diệp Mặc đi lòng vòng một lúc rồi gật đầu hài lòng.
Diệp Mặc cảm khái một câu: “Đông người thật!”
Tổng viện của Nhân Hoa rất nổi tiếng, cho nên có rất nhiều bệnh nhân trong cả nước đều đến đây khám bệnh.
“Đế Kinh mà! Nên rất nhiều người, bệnh viện nào cũng rất đông!” Viện trưởng Dư theo sau mỉm cười nói.
“Lần này cũng không tệ lắm! Mấy thiết bị và dụng cụ ông vừa nói đến thì đều có thể mua, mua nhiều hơn một ít cũng được, cũng mời thêm một ít chuyên gia và bác sĩ nổi tiếng nữa đến đây!”
Diệp Mặc ngồi trong văn phòng viện trưởng một lúc rồi mới đi.
Sau đó, hắn đi đến khách sạn Bảo Duyệt.
Diệp Mặc đi dạo vài vòng ở bên này, xem nhà hàng một chút rồi rời đi.