Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 707 - Chương 707: Lạc Băng Nhan Phiền Não!

Chương 707: Lạc Băng Nhan phiền não! Chương 707: Lạc Băng Nhan phiền não!

Trạm tiếp theo là châu báu Linh Tú, Diệp Mặc trò chuyện với Tằng Uyển Vân một lúc lâu, rồi lại xem một số thiết kế mới nhất của tập đoàn, sau đó lại xem một số châu báu, đá quý và ngọc thạch tập đoàn mới nhận được.

Diệp Mặc mua lại tất cả ngọc thạch và đá quý mình yêu thích, hắn chuẩn bị tự mình thiết kế vài món.

Sau đó, Diệp Mặc lại đến nhà hàng Nhã Yến để gặp Tần tiểu thư.

Tần Nhã nghe thấy Diệp Mặc đến thì hứng thú bừng bừng đi ra, cô ngước mắt lên nhìn một cái thì lập tức ngây ngẩn cả người.

“Sao tôi cứ có cảm giác Diệp tiên sinh anh cứ khác khác thế nhỉ?”

Rõ ràng dung mạo không có thay đổi gì quá lớn, nhưng khí chất lại thay đổi không ít.

“Nào có gì khác chứ! Chắc là do tâm trạng của Tần tiểu thư thôi! Tôi thấy tâm trạng của cô đang tốt như vậy cơ mà!” Diệp Mặc mỉm cười.

“Tôi thì bình thường, nhưng Diệp tiên sinh thì phải rất vui vẻ mới đúng chứ? Hôm qua tôi đã xem anh live stream, còn thấy Tư Tuyền và người kia cày tiền nữa, nhắc đến người này thì. . . Diệp tiên sinh, anh có quen người này không?” Tần Nhã tràn đầy phấn khởi mà hỏi thăm.

Diệp Mặc gật đầu, “Xem như là quen biết đi!”

“Quả nhiên! Là ai vậy? Có trẻ tuổi và xinh đẹp như Tư Tuyền không?” Tần Nhã truy vấn.

Diệp Mặc cười nói: “Cô ấy. . .là người nước H!”

“Người nước H?”

Sau khi Tần Nhã nghe xông thì mặt mũi tràn đầy kinh ngạc.

“Hóa ra là người nước H, nhưng không ngờ người này lại nhiều tiền đến vậy đấy!” Sau đó, Tần Nhã lại nói: “Đúng rồi, Diệp tiên sinh, anh ăn cơm chưa? Hay là. . . ở lại đây ăn một chút nhé?”

“Cũng được!”

Diệp Mặc gật đầu, rồi mang hai đứa bé đi vào trong.

Lúc này đã hơn 1 giờ, cho nên nhà hàng cũng đã vắng vẻ hơn, cũng tương đối rảnh rỗi.

“Anh chọn món đi!”

Tần Nhã ngồi ôm hai đứa bé ở phía đối diện, còn Diệp Mặc thì bắt đầu pha sữa, nhân tiện nhìn thoáng qua thực đơn một chút, rồi chọn vài món.

Diệp Mặc pah sữa xong thì ôm Tĩnh Tĩnh vào lòng để cho ăn, sau đó hắn lại nhìn về phía Tần Nhã, nói: “Tần tiểu thư, trừ việc thăm nhà hàng thì lần này tôi đến đây vẫn còn có một chuyện muốn cô giúp đỡ.”

Tần Nhã kinh ngạc nói: “Ồ? Chuyện gì vậy?”

“Cô có biết số tài khoản của Kỷ tiểu thư không? “Diệp Mặc nói: “Cô ấy đã quét rất nhiều tiền, cho nên tôi muốn trả lại cho cô ấy, nhưng hỏi trực tiếp thì chắc chắn cô ấy sẽ không nói cho tôi biết, cho nên tôi chỉ có thể tìm cô.”

“Ra là vậy!” Tần Nhã hơi cau mày lại, cô lộ ra vẻ khó xử.

Chuyện này, cô cũng không tiện nói mà!

Nếu cô nói, thì Tư Tuyền sẽ trách cô.

“Chỉ trả một ít thôi, cô cũng thấy đấy, nhiều tiền như vậy nên tôi cũng hơi băn khoăn!” Diệp Mặc lại nói.

“Cũng đúng!” Tần Nhã nghe xong thì gật đầu.

Hôm qua, cô cũng cảm thấy quá nhiều tiền!

“Được rồi! Tôi sẽ cho anh số tài khoản của Tư Tuyền, nhưng anh đừng nói là tôi đưa nhé!” Tần Nhã do dự một chút rồi vẫn lấy điện thoại di động ra, tìm kiếm một chút rồi gửi tin nhắn Wechat cho Diệp Mặc.

Diệp Mặc mỉm cười: “Cảm ơn!”

Sau khi cho hai đứa bé ăn no, Diệp Mặc mới bắt đầu ăn cơm, sau khi xong xuôi thì mới rời đi.

Tiếp đó, hắn lại đến Hoa Thiên An Phòng, lại đến tập đoàn Đinh thị, để hỏi một chút nghiệp vụ của tập đoàn trong thời gian này, còn cả tiến độ của việc đổi tên nữa, bởi vì bây giờ gọi là tập đoàn Đinh thị đã không thích hợp rồi, cho nên hắn chuẩn bị đổi thành tập đoàn ẩm thực Diệp thị.

Khi Diệp Mặc về nhà thì đã là chạng vạng tối, hắn bắt đầu làm cơm.

Buổi tối hắn vẫn live stream như mọi hôm.

Sáng hôm sau, Diệp Mặc tiễn hai cô gái lên xe để đi ra sân bay, chín giờ hơn thì hắn mới ngồi lên xe của hàng không Thần Tinh, sau đó bay trở về thành phố H.

Biệt thự trên tầng cao nhất Phượng Minh Uyển.

Người ngọc trên giường trở mình một cái.

Hàng mi thật dài run lên, đôi mắt xinh đẹp chậm rãi mở ra, ánh mắt của nàng vẫn còn hơi thất thần, giống như vẫn còn đắm chìm trong giấc mộng của mình vậy.

Ưm!

Đôi môi đỏ của nàng phun ra một tiếng than mê người.

Lạc Băng Nhan lười biếc đưa tay lên gãi đầu một cái.

Bỗng nhiên, dường như nàng nghĩ đến thứ gì đó nên mạnh mẽ thở dài một hơi, còn lấy hai tay che mặt.

“Ai!”

Lạc Băng Nhan lại thở dài, gương mặt hiện lên vẻ sa sút, cơ thể uyển chuyển bỗng nhiên lật ngược lại, nằm sấp rồi vùi mặt vào trong gối.

Hai ngày này, nàng cực kỳ phiền muộn.

Công việc không hài lòng đã khiến nàng hơi bực mình, kết quả hai hôm trước, trong phòng live stream lại xuất hiện một người cướp mất vị trí thứ hai của nàng, khiến cho nàng đã tụt xuống thứ ba.

Nàng còn định đòi lại vị trí thứ hai của mình, nhưng nhìn khí thế hung hăng của người kia thì nàng lại hơi do dự.

Tuy rằng nàng có tiền, nhưng chưa nhiều tiền đến mức có thể tùy tiện nện 100 triệu.

Lạc Băng Nhan nhìn thấy vị trí thứ 3 của mình bây giờ thì cảm thấy rất phiền não, nàng có một loại cảm giác thất bại mạnh mẽ. cảm giác như ăn cơm cũng không ngon.

Bình Luận (0)
Comment