Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 708 - Chương 708: Gặp Lại Lạc Băng Nhan

Chương 708: Gặp lại Lạc Băng Nhan Chương 708: Gặp lại Lạc Băng Nhan

“Người này là ai đây?”

“Cả Tuyết bảo kia nữa! Tại sao cũng nhiều tiền như vậy đây?”

Lạc Băng Nhan mặt mùi tràn đầy buồn bực.

“Haiz!”

Lạc Băng Nhan phiền muộn một lúc rồi lại thở dài một hơi, nàng với điện thoại di động ở trên đầu giường để xem thời gian, bây giờ đã 10 giờ hơn rồi.

Chỉ là, hôm nay là cuối tuần, nàng không phải đi làm, cho nên cũng không sao.

Nhưng nàng đã không còn buồn ngủ, nên liền trở mình ngồi dậy.

Bỗng nhiên, Lạc Băng Nhan lại nhăn mày, rồi cúi đầu nhìn xuống.

“Lại hơi đau rồi!”

Khi nằm sắp thì nàng đã cảm thấy hơi khó chịu ra hơi đâu, chắc chắn là bởi vì những ngày gần đây nàng có rất nhiều chuyện cần lo lắng và buồn phiền cho nên bệnh cũ mới tái phát.

“To như vậy để làm gì chứ!”

Lạc Băng Nhan khẽ cắn môi đỏ, nàng cực kỳ buồn rầu, rồi lại chán nản thở dài.

Nàng bước xuống giường, đi đến bên cửa sổ, ánh nắng rực rỡ bên ngoài đã khiến cho tâm trạng của nàng tốt hơn một chút.

Lạc Băng Nhan ngắm nhìn phong cảnh bên ngoài một lúc rồi mới quay về phòng, sau đó thì đi vào tắm rửa.

Sau khi nàng đi ra thì lau người, rồi bắt đầu dùng nước thuốc để ấn ấn và mát xa chỗ đó.

“Đau, đau!”

Thỉnh thoảng khóe miệng của nàng lại nhếch lên, hàng lông mày cũng cau lại.

Khoảng tầm 10 phút sau thì nàng mới dừng lại, nàng còn duỗi một ngón tay ngọc ra để chọc chọc vào nơi đó.

Hình như không còn đau như lúc này nữa.

“Hôm nay không mặc áo lót nữa vậy! Tâm trạng cũng phải vui vẻ hơn mới được, như vậy mới có thể khỏi bệnh!”

Lạc Băng Nhan lau khô cơ thể một lần nữa, rồi mới đứng dậy mặc quần áo.

Một chiếc váy đầm ngắn màu đen, cộng thêm một đôi tất chân màu đen, bên ngoài khoác thêm một chiếc áo khoác rộng rãi là ok.

Tổng thể tương đối thoải mái và dễ chịu, lại còn rất thời thượng và đẹp mắt.

“Trang điểm đã, chiều này còn phải đi đặt mấy bộ lễ phục nữa!”

Sau khi trang điểm xong, nàng lại chu môi lên một cái, sau đó nhìn mình trong gương rồi mới hài lòng gật đầu.

Lạc Băng Nhan đi vào nhà tắm, đem quần áo bẩn cho vào máy giặt, sau đó mới đi ra cầm túi xách, thay một đôi giày cao gót màu đen, rồi đi ra ngoài.

Lâm Khê đã chờ ở dưới nhà từ sớm.

“Tổng giám đốc Lạc!”

“Đi, đi ăn cơm trước!”

Lạc Băng Nhan nói xong thì ngồi vào xe.

Lâm Khê đóng cửa xe, rồi bắt đầu lái xe về phía khách sạn Duyệt Vân Trang.

Từ lần gặp Diệp tiên sinh ở khách sạn Duyệt Vân Trang, thì Tổng giám đốc Lạc thường xuyên qua đó ăn cơm, cho nên cô cũng được ăn ké ở đó, đúng là đồ ăn ở đó cực kỳ ngon.

“Sau khi ăn xong thì chúng ta đi dạo Trung tâm Thế Kỷ Đại Hạ lát, hai giờ chiều chúng ta đi qua bên kia làm lễ phục là được!”

Lạc Băng Nhan nói xong thì ngả người ra ghế, rồi cầm điện thoại di động lên chơi.

“A! Vâng!” Lâm Khê lên tiếng.

Tổng giám đốc Lạc nói chính là phòng làm việc Minh Ngọc, hình như phòng làm việc này cũng thuộc tập đoàn Phác Ngọc của vị kia.

Lâm Khê nhìn qua kính chiếu hậu một chút, rồi ngậm chặt miệng lại, tập trung vào lái xe.

Nếu như bình thường, thì chắc chắn cô sẽ nói vài câu, để cho bầu không khí sôi nổi hơn, nhưng tâm trạng gần đây của Tổng giám đốc Lạc quá kém, cho nên cô cũng không dám nói.

Lâm Khê nghĩ đến chuyện hai hôm trước thì vẫn cảm thấy rất khó tin.

Cô cảm thấy, Tổng giám đốc Lạc nện mấy chục triệu thì đã là rất ghê gớm rồi, nhưng không ngờ hai người kia còn kinh khủng hơn, cả hai đều nện hơn 100 triệu, rồi chiếm luôn vị trí số một và số hai của Tổng giám đốc Lạc nhà cô.

Lâm Khê thật sự không thể hiểu nổi, đến cùng phải là nhân vật nhiều tiền đến mức nào thì mới có thể nện nhiều tiền như vậy cho một phòng live stream chứ!

Cô thật sự không thể nào tưởng tượng nổi!

Sau khi ăn cơm xong, hai người đi dạo trong trung tâm thương mại một lúc, gần hai giờ thì mới đi lên phòng làm việc Minh Ngọc, phòng làm việc cũng nằm trong Trung tâm Thế Kỷ Đại Hạ này luôn.

Hai người vừa vào cửa, thì tiếp tân đã nhiệt tình nghênh đón.

“Hoan nghênh quang lâm!”

“Ngài đã hẹn trước ạ! Vâng, để tôi xem một chút…là Lạc tiểu thư đúng không ạ! Xin ngài chờ một chút, nhà thiết kế ngài hẹn còn đang bận một lát, ngài có thể xem một số thiết kế mới của chúng tôi trước, có thể tìm hiểu thêm về một số phong cách, kiểu dáng và chất liệu!”

Tiếp tân pha trà xong thì màng lên, còn cầm theo một quyển sổ.

“A! Được!”

Lạc Băng Nhan mỉm cười rồi lên tiếng.

“Lạc tiểu thư, dáng người của ngài quá tốt rồi!” Tiếp tân quan sát Lạc Băng Nhan một chút rồi mới sợ hãi than lên một tiếng.

Cô chưa nhìn thấy người nào có dáng người đẹp như vậy cả, cho dù là sếp Quan nhà cô cũng kém hơn một chút, tuy rằng sếp Quan đã lớn tuổi, nhưng vẫn mượt mà và có một loại phong vận thành thục mê người, còn vị này thì lại cực kỳ gợi cảm và bốc lửa.

Nhất là quy mô sừng sững ở trước ngực kia.

Dáng người này quá gợi cảm, nhưng mà vị này lại có một gương mặt lạnh lùng, xinh đẹp đến lóa mắt.

“Cũng tạm thôi!” Lạc Băng Nhan mỉm cười.

Khi nàng đi mua quần áo, cũng thường xuyên có người khen dáng người của nàng, cho nên nàng cũng đã quen.

Lạc Băng Nhan lật quyển sổ ở trước mặt ra xem, rồi lại cầm ly trà lên, đang định uống một hớp.

Lúc này, có một người đàn ông đi từ văn phòng ra ngoài, nàng vô thức ngước mắt lên xem một chút, thì ánh mắt của nàng đã ngưng trệ, tâm thần cũng trở nên hoảng hốt.

Bình Luận (0)
Comment