Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 727 - Chương 727: Diệp Mặc: Hoặc Là Bán, Hoặc Là Chết!

Chương 727: Diệp Mặc: Hoặc là bán, hoặc là chết! Chương 727: Diệp Mặc: Hoặc là bán, hoặc là chết!

Lưu Vân Siêu liếc mắt nhìn qua bên kia, rồi lại cấp tốc thu hồi ánh mắt, trong lòng anh ta đã tràn đầy sợ hãi, vô cùng sợ hãi.

Hiện giờ là tập đoàn Hoàng Thế, sau này. . . có thể đến phiên tập đoàn Húc Tường nhà anh ta hay không?

“Thật sự là anh ta?”

“Anh ta. . . là ai thế?”

Khách khứa ở bốn phía chỉ ngây ngốc trong chốc lát, rồi bỗng nhiên xôn xao lên.

Tất nhiên bọn họ có ấn tượng với người em rể này của ông chủ Tô, ban nãy bọn họ còn chê cười người này không ít, nhưng kết quả, người này lại là một người có thân phận ghê gớm như vậy ư? Thậm chí ngay cả ông chủ Hứa cũng không có tư cách quen biết anh ta?

Tâm thần bọn họ đều cực kỳ rung động, càng có một chút xấu hổ và hối hận.

Vừa nãy, bọn họ đều chê cười vị này, người ta cũng đã nghe vào trong tai, hơn nữa, có không ít người trong bọn họ đều có quan hệ tốt với ông chủ Tô, nhưng khi thấy ông chủ Tô trêu chọc mấy công tử ca thì bọn họ lại xa lánh, tỏ ra không quen, bây giờ, ông chủ Tô sẽ nghĩ bọn họ ra sao?

Bọn họ đã bỏ lỡ một cơ hội để làm quen với quý nhân rồi!

“Diệp. . .Diệp tiên sinh!”

Hứa Bảo Khánh nhìn qua, rồi mở miệng cười gượng, “Rất xin lỗi anh! Con trai tôi có mắt không tròng, đã đắc tội anh, người làm cha như tôi thay mặt nó xin lỗi anh!”

Hứa Bảo Khánh nói xong thì hơi khom người.

Diệp Mặc vẫn lạnh nhạt, thờ ơ nheo mắt nhìn oogn ta.

Hứa Bảo Khánh thấy Diệp Mặc không lên tiếng thì tâm thần ông ta hơi trầm xuống, ông ta biết chuyện này không chấm dứt đơn giản như thế rồi.

“Diệp tiên sinh, hay là. . .tôi chuẩn bị một ít lễ vật để bồi tội với anh nhé! Anh thích gì thì cứ nói ra là được!” Hứa Bảo Khánh lộ ra nụ cười nhiệt tình, lấy lòng, thậm chí còn mang theo một chút nịnh nọt.

Đám người xung quanh nhìn thấy cảnh này thì lại ngẩn ngơ và hoảng hốt.

Ông chủ Hứa cũng coi là một nhân vật có mặt mũi và tiếng tăm trong thành phố H, nhưng hôm nay lại phải khom lưng khụy gối trước một người trẻ tuổi, khiến cho bọn họ cảm thấy rất rung động.

Có điều, khi nghĩ đến thân phận và địa vị của đối phương thì bọn họ đều bình thường trở lại.

Tuy rằng người này còn rất trẻ tuổi, nhưng gia thế và lai lịch thì lại rất kinh khủng!

Diệp Mặc nhìn Hứa Bảo Khánh rồi cười.

“Hình như tập đoàn Hoàng Thế các ông vẫn còn mấy miếng đất chưa khai thác nhỉ! Tôi nhớ là. . . còn bốn miếng đất giá trị khoảng 3 tỷ đúng không, hay là thế này đi, tôi cũng không quá đáng! 2 tỷ, ông bán cho tôi với giá 2 tỷ! Chuyện hôm nay sẽ kết thúc ở đây!”

Hứa Bảo Khánh nghe xong thì sắc mặt ông ta biến đổi mạnh.

Mấy miếng đất kia đều nằm ở vị trí rất đẹp, mà tập đoàn Hoàng Thế bọn họ vẫn chưa đến mức phải bán đổ bán tháo.

Hơn nữa, mấy miếng đất kia là hy vọng để cho tập đoàn của ông ta phát triển mạnh mẽ, là hy vọng để cho ông ta xoay người, thì làm sao có thể bán!

Nếu như bán, thì tập đoàn sẽ trực tiếp lỗ 1 tỷ, nếu như không bù lỗ thủng này, thì tập đoàn cũng sẽ sụp đổ!

Thằng ranh này. . . khinh người quá đáng!

Hứa Bảo Khánh siết chặt nắm đấm, một trận nhiệt huyết dâng lên trong tim, khiến cho ông ta muốn từ chối.

“CMN. . .” Hứa Chí Huy đã lên tiếng mắng trước: “Anh ăn cướp à! Anh đã nói mấy miếng đất đó giá 3 tỷ, nhưng anh lại ra giá 2 tỷ, nằm mơ đi thôi!”

Diệp Mặc lạnh lùng dò xét Hứa Chí Huy, rồi lại nhìn sang Hứa Bảo Khánh, lạnh lùng nói:

“Ông chủ Hứa, ông đừng từ chối vội, nếu như ông bán cho tôi, thì ít nhất tập đoàn Hoàng Thế còn có cơ hội sống, nếu như không bán, vậy thì không chờ chết đi!”

“Tôi sẽ mua lại toàn bộ Trái Quyền của tập đoàn Hoàng Thế, sau đó sẽ dùng tất cả để khởi tố, đến khi đó thì những thứ này cũng thuộc về tôi thôi, mà khi đó, ông sẽ phải bán với giá thấp hơn giá tôi vừa ra, tập đoàn Hoàng Thế của ông cũng sẽ triệt để xong đời!”

Hứa Bảo Khánh nghe thấy thế thì toàn thân không chịu được mà run rẩy lên.

Thằng nhãi này. . . chơi thật rồi!

Hứa Bảo Khánh lại nhìn đôi con người lạnh lẽo và băng hàn kia thì tâm thần ông ta lại run lên, càng cảm thấy khó tin.

Tại sao một thằng nhãi chỉ hơn 20 tuổi lại có thể có khí thế mạnh mẽ như vậy?

Trong đôi mắt của người này, thì ngay cả một đại gia có vài tỷ, chủ tịch tập đoàn Hoàng Thế như mình cũng không đáng giá nhắc tới!

“Anh . . . có nhiều tiền như thế sao?”

Hứa Bảo Khánh siết chặt nắm đấm, ông ta vẫn còn có chút không cam lòng.

Diệp Mặc tiến đến bên tai Hứa Bảo Khánh , lạnh lùng nói: “100 tỷ tiền mặt. . . đủ chưa? Không đủ à, 200 tỷ có đủ không?”

Hứa Bảo Khánh nghe xong thì ngẩn ngơ, hai mắt ông ta đã trợn trừng lên.

200 tỷ. . . tiền mặt?

Điều này. . . làm sao có thể chứ!

Nhất định là chém gió rồi!

Diệp Mặc mỉm cười, nói khẽ: “A! Đây không phải là bán cho cá nhân tôi, mà bàn cho tập đoàn bất động sản Vân Hồ! Chắc ông cũng đã nghe đến cái tên tập đoàn bất động sản Vân Hồ rồi nhỉ!”

“Tập đoàn bất động sản Vân Hồ?”

Sau khi Hứa Bảo Khánh nghe xong thì toàn thân run rẩy như bị sét đánh.

Ông ta cứ như vậy rất lâu, cuối cùng, tinh thần của ông ta trở nên sa sút, rồi gật đầu nói:

“Tôi bán!”

Bình Luận (0)
Comment