Đôi môi Lý Nhã Kỳ hơi nhúc nhích vài cái, cô rất muốn mở miệng hỏi Diệp Mặc xem, có phải do mấy năm gần đây sống không quá tốt cho nên mới biến thành như vậy hay không.
Nhưng cuối cùng cô cũng không mở miệng.
Sắc mặt của mấy người Vu Lượng cũng trở nên cổ quái, như kiểu muốn nói lại thôi.
Diệp Mặc cầm điện thoại di động lên dể xem giờ, rồi cười nói: “Vào ăn cơm thôi! Giờ này thì chắc mọi người cũng đói rồi!”
Cao Vũ cười nói: “A! Đúng đúng!”
Giờ phút này, gương mặt anh ta tràn đầy mừng rỡ, chứ không còn vẻ u ám như ban nãy, trong lòng cũng không còn ghen tỵ nữa, chỉ bằng miệng lưỡi như vậy mà Nhã Kỳ có thể coi trọng mới là lạ!
“Đi đi, chúng đi vào! Tôi đã đặt một nhà hàng bán đồ Quảng Đông rất xa hoa rồi, à này, sau này có cơ hội thì lái chiếc xe kia ra cho tôi xem một chút nhé.” Cao Vũ lại nói, giọng điệu mang theo vài phần trêu chọc.
“Sau này rồi tính!”
“Được rồi!” Một đoàn người đi vào nhà hàng, sau đó ngồi xuống trên một chiếc bàn lớn ở góc đại sảnh.
Sau khi chọn món xong, Cao Vũ lại rỉ tai với Lý Nhã Kỳ vài câu, sau đó ngẩng đầu lên nhìn về phía Diệp Mặc ở đối diện rồi cười nói: “Người anh em làm việc gì thế?”
Anh ta vốn đã không tin người này là kẻ có tiền rồi, bây giờ thì càng chắc chắn hơn.
Cao Vũ cười tủm tỉm nhìn về phía đối diện, dường như đang nhìn một trò cười nào đó vậy.
Diệp Mặc nghịch nghịch bộ đồ ăn ở trước mặt, cười nói: “Chỉ mở công ty, rồi làm live stream thôi!”
“Ừ!” Sau khi nghe xong thì Cao Vũ còn ừ dài một tiếng, anh ta cảm thấy, người này làm streamer thì có thể tin, còn về phần mở công ty thì tám phần là giả rồi.
Mở công ty đâu có dễ dàng như vậy, anh ta và Nhã Kỳ nhờ người nhà mới có thể mở được công ty như bây giờ, mà người này thì lấy đâu ra gia đình tốt như bọn họ chứ.
Cao Vũ ngước mắt lên đánh giá một phen rồi cười nói: “Tôi cảm thấy anh rất thích hợp làm streamer đấy!”
Chỉ cần gương mặt này, thì đừng nói là làm streamer, mà coi như muốn làm ngôi sao thần tượng cũng được.
Diệp Mặc chỉ nhìn Cao Vũ một cái rồi mỉm cười, hỏi: “Mọi người thì sao?”
“Tôi và Nhã Kỳ mở một công ty, kinh doanh hộp mù, không biết anh đã nghe nói đến cái trò này chưa? Công việc kinh doanh cũng khá tốt, mấy hôm trước vừa kéo được một khoản đầu tư khá lớn!” Cao Vũ cười nói, mặt mày anh ta đầy vẻ hớn hở, khoe khoang và đắc ý.
“Mục tiêu của tôi và Nhã Kỳ chính là đem công ty phát triển lớn mạnh, sau đó lên sàn, đến khi đó chúng tôi có thể kiếm được món tiền rồi về hưu, sau đó đi du lịch vòng quanh thế giới.”
Lý Nhã Kỳ nghe xong thì cười một tiếng, ngượng ngùng nói: “Đừng nghe anh ấy nói mò, cái gì mà lên sàn chứ! Công ty vừa mới thành lập chưa được bao lâu mà!”
Cao Vũ cười nói: “Nói mò gì chứ, chắc chắn sẽ thành công mà!”
“Tôi cảm thấy cũng đúng đấy, hai người cùng nỗ lực với nhau thì chắc chắn sẽ thành công!” Vu Lượng ở một bên cười nói, trong giọng nói lại có vài phần lấy lòng.
Dù sao mọi người cũng là bạn học cũ, Nhã Kỳ cũng rất tốt, nếu như tương lai công ty bọn họ lên sàn thật, vậy thì mình cũng có thể thơm lây một chút, cũng có thể khoác lác, chém gió với người ta rằng, mình có một người bạn rất lợi hại.
Hứa Nam Nam cũng nói theo: “Đúng vậy! Hiện giờ cái trò hộp mù này rất hot, rất có tiền đồ! Nếu như làm tốt, thì coi như không thể lên sàn, cũng có thể kiếm được rất nhiều tiền.”
“Đúng là rất hot!”
Đám người trên bàn đều bắt đầu trò chuyện về cái trò hộp mù này, mọi người đều tràn đầy phấn khởi, đến khi đồ ăn được mang lên, thì mọi người vừa ăn vừa trò chuyện, Cao Vũ kia thì cực kỳ hưng phấn, mặt mũi tràn đầy đắc ý.
Tuy rằng bọn họ dựa vào người nhà mới mở được công ty, nhưng anh ta cảm thấy, phải dựa vào bản lãnh và năng lực của mình thì công ty mới có thể phát triển như vậy, còn có thể kéo đầu tư, bản thân mình cũng coi như là nhân sĩ thành công, cũng có chút thành tựu trong đám người đồng trang lứa.
Cho nên, anh ta rất thích khoe khoang công ty của mình, ánh mắt và năng lực của mình với người khác.
Diệp Mặc ngồi ở đối diện thì chẳng có ai thèm để ý, hắn cũng vui vẻ với chuyện này, chỉ ngồi cắm đầu vào ăn, rồi lại nghe mọi người khoác lấc chém gió, thỉnh thoảng lại cười cười.
Ăn được một lúc, thì điện thoại di động của Diệp Mặc lại vang lên.
Diệp Mặc cầm lên xem thì hơi cau mày lại, rồi trực tiếp từ chối cuộc gọi.
Hắn đặt điện thoại xuống rồi ăn vài miếng, số này lại gọi đến, Diệp Mặc lại từ chối, một lát sau, số này lại tiếp tục gọi đến.
“Chậc chậc!”
Diệp Mặc nhếch miệng, lộ ra vài phần phiền chán.
Hôm nay số máy này đã gọi đến rất nhiều lần, lần nào hắn cũng từ chối nghe, nhưng đối phương vẫn gọi liên tục, còn muốn gặp mặt nói chuyện với Diệp Mặc nữa.
Cao Vũ ở đối diện cũng thấy tình huống nên, nên cười trêu chọc nói: “Là phụ nữ à?”
“Không phải!” Diệp Mặc lắc đầu, “Là một người đầu tư, người này cứ nhất định phải ném tiền đầu tư cho tôi, tôi đã từ chối một lần rồi mà ông ta vẫn tiếp tục gọi điện, có chút đáng ghét, lại nữa này, thôi, tôi đi nghe máy vậy.”
Diệp Mặc nói xong thì cầm điện thoại đứng dậy, hắn quyết định nói rõ ràng cho người này.