Mẹ Trần nghe xong thì khẽ giật mình, sau đó lại bật cười thành tiếng.
Ánh mắt của chồng mình cũng có ngày nhầm lẫn rồi!
Mình đã nói rồi mà, người trẻ tuổi kia nhìn trông mới 24 25 tuổi, dáng dấp lại còn đẹp trai như vậy, nhìn thế nào cũng không giống nhân vật lợi hại gì!
Nếu như thật sự lợi hại như vậy, thì còn bị thông gia đuổi ra sao?
Khẳng định là một tên ăn bám rồi!
“Là thế sao?” Sau khi Trần Dũng Bình nghe xong thì hơi nhíu mày, ông ta vẫn không tin tưởng lắm.
Ông ta vẫn nhớ rõ ngày hôm đó, sếp Cung và mấy vị đại lão kia đều rất khách khí với người trẻ tuổi này, nếu như chỉ là một phế vật dựa vào phụ nữ, thì đám người sếp Cung sẽ để mắt đến sao.
Những đại lão kia cũng không phải là người ngu!
Triệu Tuấn Nhạc lại cười nói với vẻ đắc chí: “Cha, đương nhiên là thật rồi, tên kia chính là một tên khốn vô liêm sỉ, không mời mà lại muốn đến, may mà con đuổi tên đó đi rồi, bằng không thì bữa tiệc rượu hôm nay cũng uống không thoải mái!”
Triệu Tuấn Nhạc lại nói tiếp: “Tên đó xám xịt rời đi. . . Chờ đến hôn lễ, khẳng định không thể mời tên đó, con sẽ nói trước một tiếng với em họ của con.”
“Không cần để ý đến người đó nữa đâu, chúng ta vào trong thôi!”
Hai vợ chồng Lâm Tố Quyên mỉm cười, mời thông gia và đám họ hàng thân thích đi vào trong.
Đám người Trần Uyển vừa ngồi vào chỗ, thì bầu không khí trong đại sảnh lập tức nhiệt liệt và sôi nổi hơn.
Trần Dũng Bình thì đứng suy nghĩ một lúc, sau đó lấy cớ có việc để ra ngoài gọi điện thoại.
Rất nhanh, đối phương đã nghe máy, Trần Dũng Bình nhiệt tình hỏi vài câu.
Ngay sau đó, sắc mặt ông ta liền cứng đờ, hai mắt dần dần mở to, tràn đầy vẻ kinh hãi đến cực hạn.
Rất lâu sau, ông ta vẫn cứ đứng ngơ ngác như vậy, vẫn cứ hoảng hốt như vậy.
Trong phòng, Triệu Tuấn Nhạc hàn huyên với bạn gái một lúc, thì quay người nhìn ra cửa, chỉ thấy cha vợ đang đứng bất động ở đó thì anh ta có chút buồn bực.
“Sao cha. . . không vào ngồi thế nhỉ?”
“Anh đi hỏi một chút!” Triệu Tuấn Nhạc nói xong thì đứng lên đi qua.
Khi đến gần, Triệu Tuấn Nhạc cười nhiệt tình, nói: “Cha! Cha nói chuyện xong chưa? Mau vào ngồi thôi! lát nữa con phải uống với ngài vài chén mới được!”
Trần Dũng Bình đang đứng ở cửa thì nghe thấy giọng nói này, ông ta quay người qua, giờ phút này, gương mặt ngay ngắn gọn gàng của ông ta đã tái nhợt, còn vô cùng âm trầm.
“Cha, cha sao . . . “
Triệu Tuấn Nhạc khẽ giật mình, sắc mặt đã cứng đờ, anh ta cũng không hiểu cha vợ mình bị làm sao!
“Chính miệng cậu. . .đã đuổi người ban nãy đi?”
Trần Dũng Bình cắn chặt răng, nắm đấm đều siết chặt, tức giận đến mức toàn thân run rẩy.
“Đúng. . .đúng vậy!” Triệu Tuấn Nhạc lên tiếng, anh ta lại càng buồn bực hơn.
Chuyện này có vấn đề gì sao?
Không nên đuổi tên khốn kia đi à!
“Thằng chó ngu xuẩn này!” Rốt cuộc Trần Dũng Bình cũng không nén được lửa giận nữa, ông ta quát to một câu, rồi vung một bàn tay lên, hung hăng quạt qua.
Ba!
Một tiếng vang giòn.
Triệu Tuấn Nhạc ngã ngồi xuống xuống đất, anh ta bụm mặt, cả người đều mờ mịt, vẫn hồn nhiên không biết chuyện gì xảy ra.
Ngay từ đầu, vị cha vợ này cũng không để ý đến anh ta, nhưng sau này cũng đổi cái nhìn nên mới đồng ý hôn lễ này, nhưng bây giờ, tại sao bỗng nhiên cha vợ lại trở mặt, còn ra tay đánh anh ta nữa?
Tất cả mọi người trong phòng đều bị một màn này làm cho sợ ngây người!
Hôm nay chính là ngày vui của cả hai gia đình, mọi người phải hòa hòa khí khí, vui vui mừng mừng mới đúng, nhưng mà giờ phút này, cha vợ lại cho con rể một bàn tay!
Trần Uyển trợn trong mắt trong khảnh khắc, cô thét lên một tiếng: “Cha, cha làm gì thế?”
Hai vợ chồng Triệu Bỉnh Huy và Lâm Tố Quyên ở một bên cũng ngây dại, họ hoàn toàn không dám tin vào hai mắt của mình, mười mấy giây sau, bọn họ mới phản ứng kịp, hoảng hốt chạy qua đỡ con trai mình lên.
Triệu Bỉnh Huy sầm mặt, quay sang nhìn về phía Trần Dũng Bình ở cửa, quát hỏi: “Chuyện gì xảy ra?”
Mặc dù nhà thông gia này mạnh hơn nhà bọn họ nhiều, ông thông gia nà ycungx là phó tổng giám đốc trong công ty Tuấn Nhạc đang làm, hôn lễ này cũng coi như nhà bọn họ trèo cao, nên bình thường ông ta nhìn thấy ông thông gia cũng sẽ khách khí, thậm chí có chút nịnh nọt.
Nhưng giờ phút này, vị này lại ra tay đánh con trai ông ta, nên người làm cha như ông ta làm sao mà nhịn được.
“Dũng Bình!” Mẹ Trần nhíu mày bước lên vài bước, rồi dùng ánh mắt trách cứ liếc nhìn chồng mình.
Ngày vui như hôm nay thì có gì cứ nói là được, làm sao lại còn ra tay đánh người chứ!
Trần Dũng Bình cắn răng, nghiêm nghị mắng: “Bà đừng khuyên tôi, thằng ngu quá ngu xuẩn! Còn cả. . .cả nhà bọn họ đều là kẻ ngu xuẩn! NGU XUẨN! Các người muốn hại chết bản thân mình thì cứ tùy tiện! Đừng có kéo nhà tôi vào!”
Mẹ Trần buồn bực nói: “Cái gì hại với không hại chứ?”
Vợ chồng Lâm Tố Quyên và cả Triệu Tuấn Nhạc cũng mặt đầy vẻ mờ mịt.
Ông thông gia bị điên rồi à!
Trong phòng, nhất thời lại nổi lên một trận xôn xao.
Họ hàng thân thích hai bên vẫn đang nghị luận, nhưng vẫn không biết xảy ra chuyện gì.