Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 903 - Chương 903: Bao Thế Kiệt!

Chương 903: Bao Thế Kiệt! Chương 903: Bao Thế Kiệt!

“Em chỉ sợ béo thôi! Một khi béo thì lên hình sẽ không đẹp!” Nàng lầm bầm: “Em thế này còn tốt đấy, làm ca sĩ thì béo một chút cũng không sao, những diễn viên kia thì khác, ai cũng gầy như que củi, em nhìn mà cũng thấy thương.”

Nàng nói xong thì đeo đồng hồ và một đôi khuyên tai lên.

“Bọn nhỏ dậy rồi, để anh qua.” Diệp Mặc nghe thấy động tĩnh liền đi qua.

“Ừm! Em xuống xem chị Mạn Ny xong chưa!” Tô Ngọc Tình cầm túi xách đi xuống.

Diệp Mặc mang bọn nhỏ xuống nhà, pha sữa rồi làm thức ăn bổ sung, sau đó cho hai đứa bé ăn no.

Ăn xong thì lại thay quần áo cho bọn nhỏ, Dương Mạn Ny cũng đã xong, cô mặc một chiếc váy dạ hội màu đen, đem dáng người nở nang của mình phát huy vô cùng tinh tế, chiếc váy còn xẻ tà một bên, để lộ ra cặp đùi đẹp trắng như tuyết, còn có vài phần khiêu gợi.

Trên cổ và tay đều có châu báu và trang sức sáng chói.

Diệp Mặc dò xét một phen, khẽ gật đầu nói: “Cũng không tệ lắm!”

“Chứ sao nữa!” Dương Mạn Ny nhất thời cười một tiếng, cô đã mất hơn tiếng đồng hồ để ăn diện đấy.

“Đi thôi!”

Tô Ngọc Tình lại sửa sang tóc cho Dương Mạn Ny, rồi lôi kéo cô ra ngoài.

Diệp Mặc ôm hai đứa bé đi theo.

Bên ngoài đã có xe chờ sẵn.

Ba người lên xe, Dương Mạn Ny quay sang nói với Diệp Mặc: “Lát nữa, anh phải xem kỹ giúp tôi đấy!”

“Được!” Diệp Mặc gật đầu.

Dương Mạn Ny hít một hơi, tự lẩm bẩm: “Hy vọng là. . . tạm được!”

Ánh mắt của cô vô tình hay cố ý mà liếc nhìn Diệp Mặc, có lẽ ở chung với anh ta lâu, nên chỉ cần nghĩ đến hình mẫu lý tưởng thì mình liền nghĩ đến anh ta luôn.

Nhưng mà, cô cũng không dám hy vọng xa vời như có thể tìm một người như anh ta, Diệp Mặc này chính là quái vật, người bình thường làm sao có thể so sánh được, nên chỉ cần một nửa, không, chỉ cần một phần ba, cho dù là một phần tư của anh ta thì cô cũng đã hài lòng rồi.

“Đến rồi!” Dương Mạn Ny đẩy cửa bước vào.

Trong phòng đã có một người đàn ông khoảng 30 đang ngồi, người ngày mặc một bộ đồ tây màu đen khá tinh xảo, gương mặt cũng có vài phần anh tuấn, chỉ là đã hơi phát tướng, cho nên trông hơi béo.

Trên môi còn có một hàng ria mép.

Anh ta đang xem điện thoại di động thì nghe thấy tiếng mở cửa, liền ngẩng đầu lên nhìn qua thì lập tức ngẩn ngơ.

Anh ta nhìn đến mức thất thần, chờ đám người vào cả rồi thì anh ta mới vội vàng đứng dậy, nhiệt tình chào đón: “Mọi người đến rồi!”

Ánh mắt của anh ta đã vô cùng nóng bỏng.

Từ lần ngẫu nhiên gặp mặt kia, thì anh ta đã nhớ mãi không quên vị này rồi, sau đó nhờ người xin Wechat để liên lạc, còn mời ăn cơm rất nhiều lần nhưng đều bị từ chối, không ngờ lần này lại thành công, tất nheien anh ta sẽ không bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy, cho nên đã chuẩn bị cẩn thận một phen.

Sau đó, anh ta lại chú ý đến bóng người ở phía sau thì lại ngẩn ngơ.

“Là. . .Tô Thiên Hậu à!”

Cho dù người ngọc chỉ mặc trang phục đơn giản, đeo khẩu trang và kính râm thì vẫn không che được dung mạo tuyệt thế và dáng người như ma quỷ kia, anh ta nhìn đến mức hoảng hốt.

Nhưng rất nhanh, anh ta đã tỉnh táo lại.

Mị lực của vị Tô Thiên Hậu này rất lớn, anh ta cũng từng rất yêu thích, nhưng lần này, mục tiêu của anh ta không phải Tô Thiên Hậu, cho nên ngàn vạn lần không thể vì Tô Thiên Hậu mà làm trò cười cho thiên hạ.

Với lại, Dương tiểu thư cũng đã nói với anh ta rằng muốn dẫn Tô Thiên Hậu và bạn trai của Tô Thiên Hậu theo, cho nên anh ta cũng đã chuẩn bị tâm lí rồi.

Sau đó, khi anh ta nhìn thấy người thanh niên đi vào cuối cùng thì lại ngẩn ngơ một lần nữa.

“Oa!”

Chẳng trách!

Nửa ngày sau anh ta mới lấy lại tinh thần, rồi âm thầm cảm thán.

“Ngồi đi, mọi người ngồi đi!” Bao Thế Kiệt nhiệt tình cười, lại quay người đi qua một bên để lấy một bó hoa hồng rất to, trịnh trọng đưa qua: “Dương tiểu thư, tặng cho cô! Tối nay. . . cô còn xinh đẹp hơn cả những đóa hoa hồng này!”

Bao Thế Kiệt nói xong thì nhìn chăm chú vào Dương Mạn Ny, trong mắt còn lộ ra vài phần thâm tình.

Dương Mạn Ny vừa ngồi xuống, thấy thế thì hơi sửng sốt một chút.

“Cảm ơn!” Cô vẫn mỉm cười rồi tiếp nhận.

Tuy rằng cách tán gái này cô cũng đã gặp nhiều rồi, nhưng phụ nữ trời sinh đã không có sức chống cự với hoa hồng rồi, cho nên cô vẫn muốn nhận.

Bao Thế Kiệt trở về chỗ ngồi của mình, cười tủm tỉm nói: “Chọn món ăn đi! Mọi người muốn ăn cái gì thì cứ tự nhiên nhé!”

Dương Mạn Ny lấy thực đơn rồi đưa qua cho Tô Ngọc Tình ở bên cạnh.

“Ngọc Tình, em xem rồi chọn đi!”

“Em xem một chút. . . thôi, vẫn là anh chọn đi!” Tô Ngọc Tình tùy tiện mở ra xem, rồi lại hơi chau mày, cuối cùng nàng vẫn đưa thực đơn cho Diệp Mặc, để Diệp Mặc chọn món là tốt nhất.

Diệp Mặc nhận thực đơn rồi lật ra xem.

Ánh mắt của Bao Thế Kiệt cũng quét qua một lần nữa.

Bình Luận (0)
Comment