Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 905 - Chương 905: Bao Thế Kiệt: Thích Thì Mua Thêm Vài Món Đi!

Chương 905: Bao Thế Kiệt: Thích thì mua thêm vài món đi! Chương 905: Bao Thế Kiệt: Thích thì mua thêm vài món đi!

Dương Mạn Ny ngẩng đầu, kinh ngạc nói: “Đi dạo ở đâu?”

“Trung tâm thương mại SKP!” Bao Thế Kiệt cười nói với vẻ đương nhiên.

Với thân phận của bọn họ, thì đây chắc chắn là lựa chọn đầu tiên.

Dương Mạn Ny quay đầu, nhỏ giọng nói: “Ngọc Tình, hay là lát nữa chúng ta đi dạo đi, ăn nhanh một chút thì vẫn kịp!”

“Được!” Tô Ngọc Tình gật đầu.

Hôm này và Diệp Mặc chỉ là hàng kèm của Dương Mạn Ny mà thôi, thuận tiện kiểm định người này một chút, đi dạo phố, tiếp xúc một chút cũng là ý hay.

“Vậy quyết định như thế nhé!” Bao Thế Kiệt cười cởi mở.

Anh ta cảm thấy, lát nữa đi dạo phố ra phải xuất ra thêm tí máu, để phơi bày sự hào phòng và xa xỉ của mình, như vậy nhất định có thể làm người đẹp cảm động.

Bao Thế Kiệt lại nhìn về phía gương mặt xinh đẹp kiều diễm kia thì lại trở nên thất thần, hai mắt cũng trở nên nóng rực.

Lại nhìn xuống những đường cong sung mãn kinh người kia thì lòng anh ta lại nóng lên.

Loại phong vận thành thục vũ mị ở trên người nàng, quả thật quá mê người, loại mị lực này không phải những cô gái trẻ tuổi kia có thể so sánh, còn cả thân thể uyển chuyển bốc lửa, nở nang gợi cảm này nữa.

Loại dáng người này mới là tiêu hồn mê người nhất, mới có thể mang đến cho đàn ông sự hưởng thụ đến cực hạn.

Bao Thế Kiệt nghĩ đi nghĩ lại thì cảm thấy hơi nóng lên, vội vàng cầm chén nước lên uống một ngụm để đề ép lửa nóng trong lòng.

Anh ta sợ sẽ để lại ấn tượng xấu cho người đẹp nên không dám nhìn tiếp nữa, mà chuyển sang nhìn người thanh niên bên cạnh.

Bao Thế Kiệt cười nói với Diệp Mặc: “Người anh em, anh uống được rượu không? Lát nữa chúng ta làm vài chén nhé?”

“Được!” Diệp Mặc vui vẻ lên tiếng.

“Ha ha! Sảng khoái!” Bao Thế Kiệt lại cười to.

Một lát sau, rượu được mang lên, Bao Thế Kiệt đứng dậy rót cho Diệp Mặc một chén.

Đồ ăn cũng lần lượt mang lên, Diệp Mặc chỉ nếm thử vài miếng, Bao Thế Kiệt thì làm vài chén rượu nên có vẻ rất phấn khởi, vừa ăn vừa bắt đầu ba hoa khoác lác.

Khi thì nói mình quen người này, biết nhân vật nọ, khi thì lại nói công ty mình làm thế này thế nọ.

Diệp Mặc nghe xong chỉ mỉm cười, cũng không chen lời.

Dương Mạn Ny chỉ đơn giản đáp lời vài câu qua loa.

Cô cũng đã gặp nhiều người thích ba hoa khoác lác rồi, trước kia thì còn thấy bình thường, cũng không phản cmar lắm, dù sao rất nhiều đàn ông đều như vậy, nhất là loại đàn ông có chút thành tựu như này.

Nhưng, từ khi cô tiếp xúc với Diệp Mặc thì lại không thích tính cách này nữa, cô cảm thấy người khiêm tốn như Diệp Mặc mới có thực lực.

Diệp Mặc này!

Bình thường không nói nhiều, rất khiêm tốn nhã nhặn, nhưng hết lần này đến lần khác lại lợi hại đến mức khó tin.

Dương Mạn Ny gắp một miếng cho vào miệng, rồi lại ngước mắt lên liếc nhìn Diệp Mặc, cô nhìn một lát thì mới thu hồi ánh mắt, rồi cắm đầu tiếp tục ăn.

Đến tám giờ hơn thì mọi người mới ăn xong.

Bao Thế Kiệt đứng dậy, nhiệt tình mời chào.

“Đi đi! Chúng ta đi dạo phố!”

Mấy người đi xuống người, Bao Thế Kiệt chỉ vào xe mình, ân cần nói: “Dương tiểu thư có muốn ngồi xe tôi không?”

“Không cần, chúng tôi cũng đi xe!”

Dương Mạn Ny mỉm cười, lắc đầu từ chối, lại chỉ về phía trước Minivan ở cách đó không xa.

“A!” Bao Thế Kiệt cũng không để ý, liền mỉm cười lên xe của mình, rồi tiến đến trung tâm thương mại SKP.

Mọi người vừa vào của trung tâm thương mại SKP, Bao Thế Kiệt đã cười hỏi: “Dương tiểu thư, bình thường cô thích nhãn hiệu nào?”

Dương Mạn Ny nghĩ nghĩ, rồi nói: “Rất nhiều!”

Cô thích rất nhiều nhãn hiệu xa xỉ, cũng mua không ít.

“Ừm…” Bao Thế Kiệt gật đầu, đang định hỏi tiếp thì Dương Mạn Ny đã kéo Tô Ngọc Tình đi về phía trước, tiến vào một cửa hàng cách đó không xa, trên mặt còn lộ ra vẻ hưng phấn.

“Ngọc Tình, chị em mình đi vào xem Tiffany đi!”

Hai cô gái lập tức bỏ mặc hai người đàn ông ở phía sau.

Bao Thế Kiệt thấy thế thì khẽ giật mình, rồi cười khổ.

“Phụ nữ. . . không thể kháng cự được mị lực của mua sắm nhỉ!” Bao Thế Kiệt nhìn về phía Diệp Mặc, cười nói.

“Đúng vậy!” Diệp Mặc ôm hai đứa bé quay sang mỉm cười với anh ta.

“Người anh em, chúng ta cũng đi theo thôi!” Bao Thế Kiệt nói xong thì tăng tốc độ tiến lên, cũng đi vào trong cửa hàng.

Bên trong cửa hàng, hai cô gái đang bổ nhào vào tủ châu báu sáng chói ở phía trước, mặt mũi đã tràn đầy vẻ hưng phấn.

“Oa! Cái này đẹp quá!”

“Cái này cũng đẹp nữa!”

“Nếu thích, vậy thì mua nhiều vài món đi!” Bao Thế Kiệt cười nói: “Coi như là quà tặng gặp mặt của tôi dành cho cô! Mấy bó hoa hồng kia không thể đại biểu được tâm ý của tôi, chỉ có những châu báu và trang sức này mới đủ nặng!”

Anh ta nói xong thò ưỡn ngực, lộ ra nụ cười nhẹ nhàng có vài phần tự tin và phong độ.

Anh ta cảm thấy thái độ hào phóng này của mình sẽ khiến cho phụ nữ cảm động.

Dương Mạn Ny nghe thấy thế thì hơi giật mình, sau đó quay người lắc đầu, cười lễ phép nói: “A? Tặng tôi? Không cần đâu! Tôi tự mua!”

Cô sẽ không tùy tiện nhận quà của người khác, nhất là những thứ quý giá như châu báu và trang sức này, dù sao, hiện giờ cô cũng không có cảm giác gì với người này, một chút cảm giác cũng không có.

Bình Luận (0)
Comment