“Cậu có biết nơi mình ở không? Chính là khu nhà Quốc tế Tinh Quang ý, một căn nhà nơi đó phải 10 triệu NDT trở lên, mà vị Diệp tiên sinh này lại mua cả một tòa nhà ở nơi đó.” Đường Bảo Nhi cười nói.
“Một…một tòa nhà á?” Cô gái váy tím líu cả lưỡi.
Cô gái váy tím còn cảm thấy mình nghe nhầm.
“Đúng là một tòa nhà, giá tiền chắc khoảng gần một tỷ NDT thôi.” Đường Bảo Nhi lại nói.
Cô gái váy tím miệng há hốc không khép lại được, đầu óc choáng váng kêu ong ong.
Cô gái váy tím cảm thấy Diệp Mặc chỉ là một ông chủ khách sạn mà thôi, có lẽ tài sản cũng không tệ, nhưng mà không ngờ rằng Diệp Mặc lại nhiều tiền như thế.
“Gần một tỷ NDT, trời ạ!”
Sau khi lấy lại tinh thần thì cô gái váy tím thở dài nói.
Tất cả fan trên bảng donate của hai người họ cộng lại cũng không có nhiều tiền như vậy.
“Cậu cho rằng tài sản của anh ta chỉ có mấy tỷ thôi à? Cậu quá ngây thơ rồi, người có thể tiện tay mua cả một tòa nhà, còn cả khách sạn xa hoa này nữa, làm sao chỉ có từng đó chứ, tài sản của anh ta, ít nhất phải chục tỷ, thậm chí còn nhiều hơn.”
Đường Bảo Nhi cười nói.
Cô gái váy tím lại ngây ngốc.
“Giỏi cho Đường Bảo Nhi cậu, cậu biết anh ta có nhiều tiền như vậy, cho nên mới vứt mình ra, để thông đồng vụng trộm với anh ta đúng không.” Tiếp đó, cô gái váy tím tức giận.
Còn tưởng rằng là chị em tốt, kết quả là chị em nhựa plastic.
“Mình cũng muốn như vậy! Nhưng anh ta làm sao dễ dàng thông đồng như vậy chứ, mình chỉ mong có quen biết và tạo chút ấn tượng tốt với anh ta mà thôi, sau này có thể dính chút ánh sáng của anh ta là mình đã thỏa mãn rồi.” Đường Bảo Nhi lắc đầu nói.
Với nhan sắc của nàng thì live stream nhảy múa hay làm nũng một chút là có thể dễ dàng dụ dỗ mấy tên điểu ti và đại gia cô đơn, nhưng nếu dụ dỗ mấy đại gia đẳng cấp này thì không hề dễ dàng chút nào.
Huống chi người ta còn đẹp trai như vậy.
“Hình như cũng có đạo lý.” Cô gái váy tím nghĩ nghĩ một lát rồi gật đầu nói.
“Chủ tịch Diệp, để các nàng ở lại sẽ không có vấn đề gì chứ? Chẳng may các nàng phá hoại đồ đạc của chúng ta sẽ xả giận thì sao?”
Trong đại sảnh, Lý Lệ Quyên nghe thấy chuyện vừa rồi thì nói.
“Không sao, phá hoại thì để hai người họ đền tiền thôi! Tôi nghĩ hai người họ cũng sợ không ngu ngốc như vậy đâu.” Diệp Mặc thản nhiên nói.
“Vậy thì tốt.” Lý Lệ Quyên gật đầu.
“À đúng rồi, khách sạn chúng ta cũng nên tuyên truyền và mở rộng danh tiếng ở trên mạng, giống như nhà hàng của chúng ta, cũng có thể tuyên truyền nhiều hơn một chút, như vậy thì nhà hàng có thể phát triển hơn.” Diệp Mặc nói.
Thật ra thì lượng khách của khách sạn cũng không tệ lắm, chẳng qua là vẫn còn không gian để đề cao.
“Vâng! Tôi sẽ bắt tay vào làm ngay.” Lý Lệ Quyên cung kinh nói.
Diệp Mặc gật đầu, dẫn theo hai đứa bé trở về phòng làm việc.
……
Trong phòng làm việc, Diệp Mặc đang chế tác kim khí. (vàng)
Tinh tinh tinh-----
Điện thoại di động vang lên.
Diệp Mặc cầm lên xem, lại là một đống ảnh chụp.
Diệp Mặc liếc nhìn một chút thì sửng sốt.
Người trong ảnh đang cosplay Mai Shiranui, trên người chỉ quấn mấy cái khố, để lộ ra một mảng da thịt trắng nõn, đem phong thái xinh đẹp và nỏng bỏng của nàng phát huy ra vô cùng tinh tế.
Nhất là đôi hung khí này…
Còn cả đường cong từ eo xuống mông nữa, quả thật là khiến cho người ta chảy máu mũi.
Cả gương mặt xinh đẹp và dụ hoặc này nữa, đôi mắt phượng híp lại, cực kỳ câu hồn. Đôi môi đỏ nhuận đẫy đà hơi mở ra, càng khiến cho người ta mơ màng.
“Sao nào, có đẹp hơn lần trước không?”
“Thật ra tôi cũng không muốn chụp bộ ảnh này đâu, cảm thấy hơi lộ liễu, nên có chút thẹn thùng.”
Ninh Vũ Đình còn gửi thêm vài cái tin nhắn.
Khóe miệng Diệp Mặc hơi giật giật.
Nàng còn biết thẹn thùng?
Nhìn cái tư thế và vẻ mặt này, vừa nhìn đã biết là dân chuyên nghiệp.
“Ảnh rất đẹp, sao cô không cầm đi bán, có lẽ sẽ bán được rất nhiều tiền.” Diệp Mặc trả lời.
“Vậy thì không được, truyền ra ngoài người nhà mà thấy sẽ không hay.”
Ninh Vũ Đình ngồi trên ghế, đang gõ chữ trên điện thoại di động.
Thật ra Ninh Vũ Đình rất truyền thống, chụp những tấm hình này chỉ để lưu giữ cho chính mình xem mà thôi.
Nếu như nàng thoải mãi buông thả, thì nàng cũng sẽ không nghèo như vậy.
Thời buổi bây giờ, với dáng người cực phẩm như nàng thì chỉ cần quay vài video hay là chụp vài tấm ảnh, là có thể nổi tiếng ở trên mạng ngay, kiếm được không ít tiền.
“Cũng đúng.” Diệp Mặc trả lời.
“Anh đang làm gì thế? Đừng bảo là làm việc bằng tay đấy nhé.”
(làm việc bằng tay= thủ công= qwerty)
Ninh Vũ Đình lấy một bình sữa ra, đặt ở trên bộ ngực khủng của mình, miệng nhỏ khẽ mở ra, ngậm lấy ống hút, mút mút sữa.
“Sao cô biết?” Diệp Mặc hơi giật mình.
Ninh Vũ Đình ngẩn người ra, tiếp đó, khuôn mặt đỏ bừng lên.
Tên xấu xa này, lại trêu đùa mình rồi!