Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 972 - Chương 972: Trầm Đông Bằng Lại Chấn Động!

Chương 972: Trầm Đông Bằng lại chấn động! Chương 972: Trầm Đông Bằng lại chấn động!

Nếu như hôm đó, thái độ của ông ta tốt hơn một chút, nói không chừng còn có cơ hội đầu tư, nhưng ông ta đã bỏ qua, khi đó, ông ta còn cảm thấy sinh vật Thần Châu này không có giá trị quá lớn để đầu tư, cũng không đáng để ông ta hạ thấp thái độ của mình.

Sau đó, ông ta còn nhiều lần công khai các ngôn luận công kích sinh vật Thần Châu, xem như đã vạch mặt với nhau, thì đã không còn chút cơ hội nào.

Bây giờ nhớ lại, thì ông ta lại cuống quít hối hận!

Sai lầm này, thậm chí sẽ chôn vùi tiền đồ của ông ta, bởi vì ông ta trong mail ông ta gửi cho tổng giám đốc tập đoàn, ông ta đã nói sinh vật Thần Châu này không có chút giá trị nào, thậm chí còn phán đoán, sinh vật Thần Châu sẽ kinh doanh không tốt, dẫn đến suy sụp rồi đóng cửa.

Chờ tổng giám đốc nhìn thấy tin tức khoản thuốc mới thứ hai của sinh vật Thần Châu, thì sẽ thấy ông ta thế nào?

Chắc chắn sẽ cảm thấy ông ta là một ngu! Ngu xuẩn!

E rằng vị trí này của ông ta cũng không giữ được!

Bành Lệnh Phong nghĩ đến đây thì sắc mặt thảm thiết hơn, tâm thần từ lo nghĩ chuyển sang sợ hãi, cả người cũng xụi lơ xuống.

……

Một bên khác, Tư bản Thanh Sam.

“Chuyện này. . . làm sao có thế?”

Trầm Đông Bằng làm mới website liên tục, tin tức trên đó vẫn không hề thay đổi, gương mặt ông ta đã triệt để ngốc trệ.

Giờ phút này, ông ta lại có loại cảm giác như đang nằm mơ!

Khoản thuốc mới của sinh vật Thần Châu lại thành công rồi?

Nếu như không phải có tấm ảnh của mộ đám đại lão và Viện Sĩ, thậm chí còn có người của viện giám sát y dược thì ông ta sẽ không tin tưởng chuyện này.

Trầm Đông Bằng ngẩn ngơ một lúc lâu mới lấy lại tinh thần, cười khổ nói: “Đây. . .đây là kỳ tích sao!”

Không phải mọi người đều nói chế thuốc rất khó khăn sao, động một tý là tám năm, mười năm sao, tại sao đến chỗ sinh vật Thần Châu thì lại trở nên dễ dàng như vậy, vài ngày trước vừa nói có đột phá, vài ngày sau lại tuyên bố thành công rồi.

Mấy hôm trước, cậu em Diệp còn nói với ông ta, qua vài ngày sẽ biết, chẳng lẽ khi đó, cậu em Diệp đã biết loại thuốc này sẽ thành công sao?

“Trâu, quá trâu!”

Bỗng nhiên, Trầm Đông Bằng kích động vỗ bàn một cái, đứng bật dậy, toàn thân run rẩy một lúc lâu.

Hai loại thuốc mới!

Sinh vật Thần Châu sẽ nghiền ép Hằng Thụy, sẽ leo lên ngôi vị số một cả nước!

Mà lại, hiện giờ sinh vật Thần Châu vẫn chưa lên sàn, một khi lên sàn thì sẽ ra sao? Mấy trăm tỷ? Đó vẫn là quá ít, có lẽ có hy vọng trùng kích giá trị thị trường 1000 tỷ! Trở thành công ty lên sàn lớn nhất và thành công nhất mà Tư bản Thanh Sam đã đầu tư!

“Alo! Cậu em Diệp, cậu đang ở sinh vật Thần Châu à? Tôi. . . tôi đến ngay đây! Chuyện lớn như vậy thì sao tôi có thể không qua xem được! Ha ha, được được!”

Trầm Đông Bằng lập tức gọi điện thoại cho Diệp Mặc, sau đó lại chạy như bay đến sinh vật Thần Châu.

Trầm Đông Bằng đi vào sinh vật Thần Châu, vừa nhìn thấy Diệp Mặc thì ông ta đã kích động đến mức đỏ bừng cả mặt.

“Cậu em Diệp!”

Khi nhìn thấy đám người Viện Sĩ Vương thì ông ta hơi kinh hãi.

“Viện Sĩ Vương! Chào ngài! Chào ngài!”

Mấy vị đại lão Viện Sĩ này vẫn chưa đi sao?

“Tổng giám đốc Lâm!”

Trầm Đông Bằng bắt chuyện với từng người, rồi liền đứng qua một bên.

Nhân vật chính hôm nay không phải là ông ta, mà là cậu em Diệp, và cả sinh vật Thần Châu này, ông ta cũng chỉ đến tham gia náo nhiệt thôi.

Nhưng, Trầm Đông Bằng đứng nghe một lúc thì lại phát giác ra được có chỗ không đúng, tại sao đám đại lão Viện Sĩ này lại khách khí với cậu em Diệp như vậy, thậm chí còn gọi cậu em Diệp là anh bạn nhỏ, giống như là ngang bối phận vậy.

Chuyện này thật sự rất khó tin!

Mặc dù cậu em Diệp rất nhiều tiền, cũng là ông chủ của sinh vật Thần Châu này, nhưng mà, dù sao thì cậu em Diệp vẫn còn trẻ, làm sao có thể khiến đám nhân vật lớn cấp bậc Viện Sĩ này khách khí như thế?

Nhân vật bực này đều là người đức cao vọng trọng ở mỗi một lĩnh vực, Trầm Đông Bằng ông ta ở trước mặt mấy nhân vật bực này cũng hoàn toàn không đáng chú ý.

Trầm Đông Bằng lại nhìn một lúc thì càng cảm thấy nghi ngờ khó hiểu hơn, liền tiến đến bên cạnh Lâm Ích Phi, nhỏ giọng hỏi.

“Cái. . .cái gì?” Khi nhận được câu trả lời của Lâm Ích Phi, thì ông ta không khỏi ngẩn ngơ, nghẹn họng trân trối.

Khoản thuốc mới kia là do cậu em Diệp nghiên cứu ra?

Cậu em Diệp chính là thiên tài trong lĩnh vực chế dược sinh vật, thậm chí có thể sánh vai với các chuyên gia quốc thế, ngay cả Viện Sĩ Vương cũng phải bội phục?

Trầm Đông Bằng ngây người nửa ngày vẫn chưa tỉnh táo lại.

Giờ phút này, nỗi rung động trong lòng ông ta đã lên đến tột đỉnh, loại trùng kích này còn mãnh liệt hơn so với lần đầu tiên gặp mặt gấp trăm lần, gấp ngàn lần!

Tiếp đó, toàn bộ quá trình Trầm Đông Bằng đều chìm trong trạng thái hoảng hốt giống như đang mộng du vậy.

Cũng không biết trôi qua bao lâu, Lâm Ích Phi vỗ vai ông ta thì ông ta mới giật mình tỉnh lại.

“Ông chủ Trầm, đi thôi! Chúng ta đi khách sạn trước, chủ tịch Diệp đưa bọn trẻ về nhà xong sẽ đến, chúng ta đi uống vài chén trước!”

“A?” Trầm Đông Bằng lúng túng đáp lời, ông ta vẫn còn hoảng hốt, cũng không biết chuyện gì vừa xảy ra, liền bị Lâm Ích Phi lôi kéo xuống nhà, rồi lên xe.

Bình Luận (0)
Comment