“A!” Khương Thi Vận gật đầu với Chu Tử Huyên một cái, rồi trở về vị trí của mình, nàng bắt đầu chọn quần áo.
Bởi vì là mùa hè, nên nàng cũng lười đi tất chân, dứt khoát để chân trần, mặc một chiếc váy trắng là ok, sau đó thì trang điểm và làm tóc.
Quần áo của nàng, đồ trang sức, cả đồ trang điểm, mỹ phẩm dưỡng da của nàng đều là do Y Y mua cho nàng, tất cả đều là hàng hiệu, rất đắt đỏ.
Một tiếng sau, mấy cô gái đã ăn diện xong, thì cùng nhau đi ra ngoài, tu tập với những bạn gái khác, rồi cùng nhau đi ra ngoài.
Rất nhanh, bọn họ đã gặp được đám con trai trong trường.
Ánh mắt của đám con trai đều rơi vào trên người thiếu nữ váy trắng kia, thì không khỏi kêu lên một tiếng. “Oa!”
Bình thường Khương Thi Vận đã rất xinh đẹp, giờ ăn diện vào thì lại càng sặc sỡ lóa mắt.
Có tên con trai kinh ngạc nói: “Thi Vận cũng trang điểm á?”
Hoàng Y Y liếc mắt nhìn qua, hừ nói: “Thế nào, không có phép mỹ nữ trang điểm à!”
Chu Tử Huyên mỉm cười, lên tiếng nói: “Bởi vì, lát nữa sẽ đi gặp anh họ của Y Y! Cho nên tất cả đều trang điểm nha!”
Cô ta cố tình nói như vậy, bởi vì đám con trai trong trường đều không thích anh họ của Hoàng Y Y lắm, cả đám đều ghen tỵ và chán ghét anh họ của Hoàng Y Y, cả đám đều dùng giọng điệu chua lét để nói rằng, chỉ là một streamer mà thôi.
Một tên con trai cao lớn anh tuấn đứng trong đám người hơi nhíu mày, nói với vẻ khó chịu: “Là streamer kia à!”
Người này khá cao, phải 1m84, dáng người rất khôi ngô, mặc một chiếc áo ngắn tay, đem cơ bắp trên tay của mình lộ ra, bên dưới là một chiếc quần đùi, lại thêm một đôi giày thể thao, cách ăn mặc rất nhẹ nhàng khoan khoái.
Trên cổ còn đeo một sợi dây chuyền Van Cleef & Arpels, trên tay còn có một chiếc nhẫn hiệu Chrome Hearts, nhìn trông rất ngầu, nhưng cũng rất trẩu.
“Anh ta có gì hay mà phải gặp!” Người này bĩu môi, hừ một tiếng, hai mắt mở to nhìn về phía Hoàng Y Y với vẻ khó chịu.
Khẳng định là Hoàng Y Y này lại khoe khoang anh họ rồi!
Hoàng Y Y trợn trắng mắt, khó chịu nói: “Tôi đi gặp anh họ tôi, mắc mớ gì đến ông!”
Trương Bằng Hạo này luôn ỷ vào trong nhà có chút tiền để trang bức, khoe khoang, còn cực kỳ đểu cáng, một học kỳ cũng có thể đổi mấy bạn gái, lúc trước còn muốn theo đuổi Thi Vận, nhưng Thi Vận không để ý đến tên này.
Trương Bằng Hạo bĩu môi, không nói gì nữa.
Luận cãi nhau, cậu ta chưa chắc cãi lại Hoàng Y Y này.
Nhưng nhìn thoáng qua Khương Thi Vận, lại nhìn dáng vẻ hưng phấn của đám con gái khác thì trong lòng cậu ta lại càng khó chịu hơn.
Có tên con trai đi lên hòa giải: “Chúng đi thôi, đi thôi!”
Đoàn người đi ra ngoài, leo lên xe buýt để đến khu vực trung tâm thành phố, ăn một bữa cơm vui vẻ náo nhiệt, sau đó lại đi ca hát một lúc.
Hơn tám giờ tối, có cô gái hỏi: “Y Y, anh họ bạn. . . vẫn chưa rảnh à?”
Hoàng Y Y cầm điện thoại di động lên.
Lúc nãy cô đã hỏi rồi, anh họ nói đang ăn cơm với mấy người bạn, nhưng chắc giờ này thì ăn xong rồi!
Rất nhanh, đối phương đã trả lời.
“Vẫn chưa! Anh họ nói vẫn đang đi với bạn!”
Cô khẽ cau mày nhìn thoáng qua đồng hồ, đã tám giờ rồi mà sao vẫn chưa rảnh nhỉ.
Cô gái kia cũng nhíu mày, chần chờ nói: “Vậy hôm nay có thể gặp được anh ấy không? Đã hơn tám giờ rồi!”
Trương Bằng Hạo ở một bên nghe thấy thế lại chanh chua một câu: “Ui ui! Bà nói anh họ của bà rất tốt cơ mà! Sao rồi, người ta không thèm đếm xỉa gì tới bà rồi à?”
Trong lòng cậu ta rất vui mừng, Hoàng Y Y này nhất định khoe khoang anh họ của mình rất ghê gớm, cũng không nghĩ xem người ta bận rộn thế nào!
Một streamer không có căn cơ gì, hiện giờ lại mở công ty, còn phải duy trì việc kinh doanh, mỗi ngày phải đi xã giao, ăn cơm, nịnh nọt người khác, vất vả như vậy thì làm gì có hơi sức đâu mà để ý đến cô em họ này chứ.
Người anh họ này của Hoàng Y Y nhìn trông rất ghê gớm, tiếng tăm cũng rất lớn, nhưng trên thực tế, cũng không có bao nhiêu địa vị, cũng chỉ thế mà thôi.
Chỉ là ra vẻ ghê gớm trước mặt đám học sinh sinh viên này thôi, chứ trước mặt kẻ có tiền chân chính thì chẳng đáng là gì.
Hoàng Y Y nghe thấy thế thì trừng mắt nhìn qua.
“Để mình hỏi lại!” Cô không thèm để ý đến tên Trương Bằng Hạo này nữa, mà gửi tin nhắn hỏi lại.
Một lát sau, điện thoại rung lên, đối phương đã trả lời.
Hoàng Y Y đọc tin nhắn xong thì hơi giật mình.
“Anh họ của mình nói. . . anh ấy đang ở quán bar, nói có thể mời chúng ta qua đó chơi, anh ấy sẽ mời khách!”
Sao anh họ lại đi quán bar chơi nhỉ!
Không phải nói sẽ đi gặp bọn mình sao? Không phải đi chơi với bạn chứ?
“Quán bar?” Khương Thi Vận ở bên cạnh cũng hơi giật mình.
Mấy cô gái kia nghe thấy thế thì đều lộ vẻ hưng phấn.
Đối với mấy cô gái trẻ tuổi này, thì quán bar vẫn là một địa phương rất mới lạ.
Trương Bằng Hạo kia lại hỏi: “Quán bar nào?”
Cậu ta cũng đi không ít các quán bar trong thành phố, còn quen biết rất nhiều bạn bè ở đó.