Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 999 - Chương 999: Tô Trạch Phong: Sao Có Thể Chứ!

Chương 999: Tô Trạch Phong: Sao có thể chứ! Chương 999: Tô Trạch Phong: Sao có thể chứ!

Lạc Băng Nhan nằm xuống nghe thêm một lúc, rồi xoay người buộc mái tóc đen nhánh của mình lên, sau đó, cởi từng chiếc cúc áo ra.

“Tắm rửa!”

Âu phục cởi ra, bên trong là một chiếc áo sơ mi bị chống lên thành hai ngọn núi sừng sững.

Một cái, hai cái. . .

Từng chiếc cúc áo sơ mi được cởi ra, nơi sung mãn, sừng sững bên trong lập tức bật ra ngoài, mãnh liệt như thủy triều.

Phù!

Nàng thở nhẹ một hơi, cảm giác thoải mái hơn rất nhiều.

Có những lúc nàng cam thấy rất tự hào về đường cong của mình, nhưng cũng có những lúc nàng cảm thấy rất phiền não, ví dụ như quá nặng này, không dễ chọn quần áo này, lại còn bị hạch như lần trước nữa, khiến cho nàng vô cùng buồn phiền.

Nhưng may mà bây giờ đã khỏi rồi.

Ngón tay ngọc của nàng đâm nhẹ vài cái, rồi cười khẽ nói: “Không còn đau chút nào này!”

Cuối cùng, nàng cũng chào tạm biệt cái phiền não tra tấn người kia rồi!

Sau đó, nàng nhớ đến thứ gì đó, nên gương mặt xinh đẹp đã nổi lên hai vệt đỏ ửng, đôi mắt đẹp cũng hơi híp lại, thấm ra một mảnh ánh nước.

Thủ pháp mà Diệp Mặc dạy cho nàng không chỉ có thể chữa bệnh, mà còn cực kỳ thoải mái. . .

Có những lúc, nàng vừa mát xa thì có một số suy nghĩ, ý niệm sẽ nổi lên, lại nghĩ đến đôi bàn tay thon dài và linh hoạt kia. . .

Nàng nghĩ đến đây thì mặt lại đỏ hơn vài phần, sau đó lại đưa tay cởi nốt váy và tất chân xuống.

Cộc cộc cộc!

Nàng bước chân trần, mang theo điện thoại di động đi về phía phòng tắm.

“Lại mát xa một chút!”

Ào ào ào!

Nàng lấy một ít sữa tắm, rồi cẩn thận, tỉ mỉ xoa nắn, trên gương mặt lạnh lẽo như tòa núi băng kia lại càng đỏ hơn, lộ ra vẻ vũ mị câu hồn người.

……

Diệp Mặc live stream đến hai giờ sáng mới kết thúc.

Hắn đi xem hai đứa bé một chút, rồi pha một chén trà, sau đó chui vào thư phòng bắt đầu thiết kế, xem bệnh án, chơi cờ. . . một đêm trôi qua rất nhanh.

Chờ hai đứa bé tỉnh dậy, Diệp Mặc lại chuẩn bị một chút, rồi đi qua thăm vợ chồng Lý Vũ Bằng.

Mười giờ hơn, hắn đi vào biệt thự nhà họ Tô.

Lúc ăn cơm, Mẹ Tô bỗng nhiên hỏi thăm: “Nghe Ngọc Tình nói, gần đây con có một nhà công ty rất lợi hại à?”

Bà ngước mắt nhìn người con rể này của mình, thần sắc lại có chút hoảng hốt, dường như vẫn có chút không thể tin nổi.

Tối hôm qua, khi bà gọi điện thoại nói chuyện trời đất với con gái thì còn gái đã nói với bà, dạo này Diệp Mặc có một công ty vô cùng ghê gớm, còn nói là sau này công ty lên sàn thì sẽ có cơ hội trùng kích 1000 tỷ giá trị thị trường.

Khi bà nghe thấy lời này thì hết sức mờ mịt.

Dưới cái nhìn của bà, thì công ty có giá trị vài tỷ đã là vô cùng ghê gớm rồi, mấy chục tỷ thì đã là tập đoàn vô cùng lớn rồi, còn ngàn tỷ? Thì bà vẫn chưa thể tượng tượng ra được đó là một công ty thế nào!

Cha Tô ở bên cạnh nghe thấy thế cũng nhấc mắt nhìn qua.

Ông cũng nghe vợ mình nhắc đến việc này, ông cũng cảm thấy rất khó tin, lúc trước con gái nói công ty đó có giá trị vài chục tỷ thì ông đã thấy hết sức ghê gớm rồi, nhưng muốn nói trùng kích ngàn tỷ thì tuyệt đối không có khả năng!

Tô Trạch Phong ở bên cạnh vừa mới nhét được miếng cơm vào miệng thì ngẩng đầu, nghi ngờ hỏi: “Cái gì? Công ty gì?”

Người em rể này lại làm cái gì rồi?

Anh ta rất buồn bực, nhưng lại cảm thấy, mặc kệ là tin tức gì, cũng sẽ không khiến cho anh ta kinh ngạc nữa rồi.

Từ lần dẫn cậu em rể này đi tham gia bữa tiệc rượu của thiên kim nhà họ Hạ, thì anh ta đã bị bản lãnh và năng lượng của cậu em rể này làm cho rung động rồi, người ta còn quen biết cả sếp Đinh, các mối quan hệ đã vô cùng kinh khủng rồi, cho nên anh ta cảm thấy, đã không còn thứ gì có thể làm cho anh ta rung động nữa rồi.

Mẹ Tô nói: “Chính là công ty chế dược của Tiểu Mặc ý!”

“Ah!” Tô Trạch Phong hơi suy nghĩ một chút, rồi gật gù, anh ta cũng nhớ ra công ty này, đây là một công ty rất nổi tiếng, hình như Tiểu Mặc chỉ bỏ ra 300 triệu để mua, bây giờ đã được đánh giá giá trị mấy chục tỷ rồi, kiếm đầy bồn đầy bát luôn, anh cũng từng hâm mộ qua rồi.

Sau đó, Tô Trạch Phong lại buồn bực nói: “Công ty đó thì sao?”

Chuyện này Tiểu Mặc đã nói rồi mà, cha mẹ cũng biết rồi thì còn có gì đáng kinh ngạc!

Mẹ Tô chần chờ một chút, rồi nói: “Ngọc Tình nói, công ty này. . . nếu như công ty này lên sàn, thì có thể có giá trị thị trường ngàn tỷ! Còn nói là con bé cũng đầu tư rất nhiều tiền vào đó.”

“Cái. . . cái gì?” Tô Trạch Phong nghe xong thì sửng sốt một chút, anh ta cũng nghi ngờ lỗ tai của mình, nên hỏi lại: “Ngàn. . . ngàn tỷ?”

“Đúng thế!” Mẹ Tô gật đầu.

“Ha ha! Mẹ, mẹ đang nói đùa à!” Tô Trạch Phong nhất thời cười lên, “Mẹ có biết ngàn tỷ là khái niệm gì không? Công ty như Penguin mới có thể có quy mô như vậy, còn Hằng Thụy kia là xí nghiệp chế dược lớn nhất từng lên sàn, hiện giờ cũng chỉ có giá trị vài trăm tỷ thôi, công ty của Tiểu Mặc. . . làm sao có thể chứ!”

Bình Luận (0)
Comment