Vưu Vật - Nhi Hỉ

Chương 925


Bố Bùi nói với vẻ mặt nghiêm túc.

Nếu mẹ Bùi không sống với ông mấy chục năm, hiểu rõ tính nết của ông, thì suýt nữa đã tin.

Thấy sắc mặt vợ vẫn còn u ám, bố Bùi biết tỏng là không qua mắt được bà. Ông bèn đứng bật dậy khỏi ghế sofa, vừa đi vừa lẩm bẩm: "Ôi trời, suýt quên! Mình còn cuộc họp video quan trọng nữa chứ. Xem cái đầu này, đúng là lú lẫn rồi..."

 


Để chứng minh mình nói thật, ông vừa nói vừa lấy điện thoại di động ra khỏi túi, gọi cho trợ lý.

Điện thoại được kết nối, bố Bùi nói với đầu dây bên kia: "Tiểu Vương, thông báo cho mọi người họp ngay bây giờ."

Trợ lý Tiểu Vương ở đầu dây bên kia: "Bùi tổng, họp gì ạ?"

Bố Bùi: "Đúng rồi, ngay bây giờ, ôi, xem cái đầu của tôi này, suýt nữa thì quên mất."

Trợ lý Tiểu Vương: "..."

Bố Bùi bước lên cầu thang, tiếp tục nói: "Bây giờ tôi lên lầu, mười phút nữa họp, cuộc họp hôm nay rất quan trọng."

Trợ lý Tiểu Vương lắp bắp: "Vậy, vậy tôi thông báo cho ban lãnh đạo ạ?"

Bố Bùi bình tĩnh đáp: "Ừ, bây giờ thông báo cho mọi người đi, đừng để mất thời gian."

Nói xong, bố Bùi cúp máy.

Cúp máy xong, bố Bùi còn không quên quay đầu lại nhìn mẹ Bùi đang đứng trước cửa sổ sát đất, lắc lắc điện thoại trong tay, cười nói: "Em xem, anh không lừa em, thật sự có cuộc họp."

Mẹ Bùi ném hoa loa kèn xuống đất kêu "bốp" một tiếng, phủi tay rồi bước tới: "Em họp cùng anh."

Vẻ mặt ông Bùi cứng đờ: "Không, không cần đâu nhỉ?"

Mẹ Bùi: "Sao lại không cần? Mắt phải của em đang giật báo hiệu thần tài đến, nhất định phải đi cùng anh, chắc chắn sẽ mang lại may mắn cho anh."

Bố Bùi: "..."

Mười phút sau, cuộc họp video bắt đầu.

Bố Bùi và các lãnh đạo cấp cao của Bùi thị nhìn nhau chằm chằm qua màn hình.

Bố Bùi liếc nhìn vợ mình, vẻ mặt hơi mất tự nhiên: "Cái, cái vấn đề chúng ta đã nói ở công ty đó, mọi người cho ý kiến xem sao."

Những người lãnh đạo cấp cao của Bùi thị đều là những người tâm phúc đã theo bố Bùi nhiều năm.

Nhìn thấy vẻ mặt này của ông, họ đều biết đã xảy ra chuyện gì đó.

Một vị lãnh đạo cấp cao lấy hết can đảm lên tiếng: "Tôi thấy vấn đề này, nói đơn giản cũng đơn giản, nói phức tạp cũng phức tạp..."


Một vị lãnh đạo cấp cao khác lập tức phụ họa: "Đúng, đúng, Lý tổng nói đúng."

Bố Bùi: "..."

Các lãnh đạo cấp cao khác: "..."

Mẹ Bùi cười như không cười: "Tiếp tục đi."

Ông Bùi: "..."

Tất cả các lãnh đạo cấp cao: "..."

Không khí trong phòng làm việc đang rơi vào bế tắc thì điện thoại di động của bố Bùi đặt trên bàn đột nhiên rung lên hai tiếng.

Bố Bùi cúi đầu nhìn, thấy cuộc gọi đến từ Bùi Nghiêu, như người chết đuối vớ được cọc, vội vàng cầm điện thoại lên nghe máy.

Vừa nhấn nút nghe, ông vừa nói với các lãnh đạo cấp cao trước màn hình video: "Bên tôi có chút việc, cuộc họp video hôm nay đến đây thôi, mọi người suy nghĩ kỹ về vấn đề này, ngày mai đến công ty chúng ta tiếp tục thảo luận."

Nghe thấy lời của bố Bùi, các lãnh đạo cấp cao như được đại xá: "Vâng, Bùi tổng."

 

Nói xong, các lãnh đạo cấp cao vội vàng cúp máy, nhanh hơn cả ông Bùi.

Thấy vậy, bố Bùi ngại ngùng sờ mũi, quay sang nói chuyện điện thoại: "Alo, Nghiêu Nghiêu."

Lúc này Bùi Nghiêu đang ở sân bay, cách Khúc Tích chưa đầy một mét, nhưng trông như hai người xa lạ.

Bùi Nghiêu lạnh lùng nói: "Rốt cuộc chuyện cô Tiểu Tiểu kia là như thế nào ạ?"

Vừa nghe thấy hai chữ "Tiểu Tiểu", bố Bùi nhất thời chưa phản ứng kịp đó là ai, một lúc sau mới nhớ ra, đáp: "Chẳng phải mẹ con đã nói rõ với con rồi sao?"

Bùi Nghiêu: "Chuyện này là do hai người gây ra, hai người không tự giải quyết được sao? Sao lại đưa số điện thoại của con cho cô ta?"

Bố Bùi nghe vậy, đang định trả lời thì điện thoại bị mẹ Bùi giật lấy.

Mẹ Bùi lo lắng hỏi: "Có phải Tích Tích giận rồi không?"

Bùi Nghiêu nhìn bóng lưng Khúc Tích, siết chặt quai hàm: "Chúng con chia tay rồi."

Bình Luận (1)
Comment
『TSM』Quetzalcoatl Ch 7
『TSM』Quetzalcoatl Ch
Reader
4 Giờ Trước
emo
Trả lời
| 0