Cô không biết tiếp theo đây sẽ phát sinh chuyện gì nữa, với tư cách là đội viên tâm phúc của chỉ huy giữ thành thì chắc chắn họ sẽ bận rộn hơn với những người khác.
"Cô nhìn kìa, tòa nhà phía trước chính là trụ sở tạm thời của Chấp Băng." Vừa đi vừa nói chuyện, mọi người đã đứng dưới một tòa nhà nhỏ có năm tầng, tuy nơi đây nhỏ nhưng phòng rất nhiều, mà có lẽ trong đó toàn là các chiến sĩ dị năng giả tinh anh.
"Mời bà chủ Biên vào trong." Cửa lớn vừa mở ra, Triệu Khuyển đã mời hai người vào với thái độ rất ân cần.
"Đây là chìa khóa cửa chính, đại ca nói tôi đưa cho cô." Sau khi vào cửa, Triệu Khuyển khép cửa lại rồi giao chìa khóa vào tay cô.
"Được rồi, cảm ơn anh." Biên Duyên cầm lấy chìa khóa Triệu Khuyển đưa đến rồi bỏ vào trong túi ở bên hông mới bắt đầu đánh giá xung quanh, nhưng cô không có nhìn nhiều vì An An ở trong ngực cô đã rất buồn ngủ rồi.
"Bà chủ Biên, căn phòng của các người ở lầu ba, chỗ đó chính là nơi ở duy nhất cho thành viên nữ trong đội tên là Âu Lạp. Chắc cô cũng đã gặp cô ấy rồi, đi thôi tôi dẫn hai người đi lên." Triệu Khuyển gọi Biên Duyên rồi vừa nói, vừa đẩy cửa phòng khách ra.
Sau đó, Biên Duyên nhìn thấy một thiếu niên đang nằm trên ghế sô pha bất cần đời lật sách đã đứng lại.
"Tôi giới thiệu với hai người, đây là Lạc Hồng, còn đây là Biên Duyên mọi người thường gọi là bà chủ Biên và con của cô ấy Thiếu An. Cô ấy là bạn bè thân thiết với đại ca và sau này họ sẽ ở lầu ba."
"Bà chủ Biên, còn đây là thành viên đội một tên Lạc Hồng là em họ của đại ca." Triệu Khuyển cũng nhìn thấy Lạc Hồng đang nằm trên ghế sô pha, vừa thấy Biên Duyên dừng bước lập tức giới thiệu cho hai người làm quen với nhau.
"Xin chào cậu Lạc." Biên Duyên nhìn hai mắt thiếu niên trên ghế sô pha đột ngột trừng lớn chỉ mỉm cười, không phải đã từng gặp rồi sao thiếu niên nóng tính trong trí nhớ?
"Sao hai người lại đến đây?" Lạc Hồng nhìn Biên Duyên đang bế con trai đứng đằng trước tỏ vẻ khiếp sợ, hiển nhiên cậu ta không biết chuyện mẹ con Biên Duyên sẽ đến đây.
"Vân Tô bảo chúng tôi tạm thời ở đây, nên sau này chúng ta sẽ là hàng xóm chung một mái nhà đấy, xin chỉ bảo nhiều hơn." Biên Duyên nụ cười trên môi cô càng tươi hơn khi nhìn khuôn mặt thiếu niên hiện vẻ khiếp sợ và khó xử.
"Đứa bé kia chắc đã mệt mỏi cả đêm rồi, hay là anh Triệu dẫn hai người họ đi nghỉ ngơi trước đã." Thiếu niên nhìn ánh mắt lấp lánh của Biên Duyên cũng hơi xấu hổ đối mặt với cô.
"Được bà chủ Biên, theo tôi lên tầng trên đi." Triệu Khuyển nghe thế nhìn Lạc Hồng với ánh mắt kỳ quái, tối qua cậu ta chỉ tiêu hao hết dị năng thôi mà sao hôm nay tính cách lại mềm như thế? Nhưng cũng đúng, dù sao cũng là em họ của đại ca nên chuyện giữa bà chủ Biên với đại ca chắc cậu ta là người rõ ràng hơn ai hết. Tuy thân phận bây giờ của bà chủ Biên có chút lúng túng, nhưng dù nhìn từ khía cạnh nào thì cô vừa là bạn của đại ca và vừa là mẹ của con trai đại ca vì vậy Lạc Hồng khó có thể bộc lộ tính khí trước mặt Biên Duyên.
"Chuyện kia xin lỗi, lúc đó tôi đã hiểu lầm chị." Ngay khi Biên Duyên chuẩn bị lên lầu thiếu niên nóng tính kia đột ngột thốt lên từ sau lưng cô, tuy giọng nói của cậu ta hơi nhỏ nhưng vẫn lọt hết vào lỗ tai của Biên Duyên.
"Không sao." Biên Duyên quay đầu lại vừa hay nhìn thấy vẻ lúng túng của thiếu niên này, ánh mắt của cậu ta nhìn về phía cô cũng có chút cảm xúc thương hại, chọc cô nhướng mày không biết Vân Tô đã nói gì với cậu ta.
"Chuyện đã qua rồi không cần để trong lòng." Biên Duyên thấy thiếu niên bắt đầu co quắp sắp nổi nóng đành thở dài, sau khi nói xong đã ôm An An đi thẳng lên lầu, thiếu niên nóng tính kia chẳng những nổi nóng mà còn mất tự nhiên.