Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế (Dịch Full)

Chương 152 - Chương 152: Vô Đề

Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế Chương 152: Vô Đề

Lạc Hồng nhìn bóng lưng Biên Duyên ôm con trai lên lầu mà nhớ đến những lời trước đây mình đã thốt ra với cô và những chuyện anh họ kể. Trong đáy lòng rối thành một nùi, cuộc sống của người ta đã rất khó khăn rồi nhưng mỗi lần cậu ta gặp mặt lại cố ý xức muối trên vết thương của họ.

Còn bây giờ Lạc Hồng suy nghĩ cái gì thì Biên Duyên không bận tâm, vì lúc này cô đã bế An An vào căn phòng Vân Tô chuẩn bị sẵn cho hai mẹ con họ.

"Hai người cố gắng nghỉ ngơi đi có chuyện gì thì đến tìm tôi, căn phòng của tôi ở cuối dãy lầu hai." Nói xong, Triệu Khuyển cũng đi ra ngoài. Tối qua đã loạn lạc quá, còn cô dẫn theo con trai cũng rất khó khăn cho nên anh ta để họ nghỉ ngơi thật khỏe một lúc chứ không làm phiền hai mẹ con họ nữa. Dù gì anh ta vẫn còn muốn ăn món ngon do bà chủ Biên nấu mà!

"Bảo bối, ngủ tiếp đi." Triệu Khuyển đi rồi, Biên Duyên nhìn An An ủ rũ mới cởi giày cho cậu bé rồi đặt cậu bé lên chiếc giường lớn mềm mại.

Vân Tô chuẩn bị cho họ một căn phòng rất đầy đủ, chẳng những rộng lớn sáng sủa mà ngay cả ga giường đệm và chăn cũng rất mềm, phòng vệ sinh và nhà tắm đều có sẵn trong phòng rất thuận tiện.

"Ừm ừ." An An nằm trên chiếc giường rộng rãi kéo chăn lên rồi ngoan ngoãn nhắm hai mắt lại.

Biên Duyên nhìn đứa con đã chìm vào giấc ngủ, cô vuốt ve khuôn mặt nhỏ của An An đồng thời đưa năng lượng của mình vào trong kiểm tra cơ thể của cậu bé.

Năng lượng trong cơ thể của dị năng giả đều rất có tính kháng bên ngoài, vì vậy khi Biên Duyên đưa năng lượng vào kiểm tra đã cố gắng thật ôn hòa hết mức có thể như vậy mới không bị năng lượng trong cơ thể con trai tấn công.

Biên Duyên dạo một vòng mới phát hiện năng lượng trong cơ thể của An An rất thưa thớt, chắc là vì tối hôm qua cậu bé đã sử dụng quá mức nên năng lượng thưa thớt tự động di chuyển trong cơ thể của cậu bé rồi mới khôi phục lại một chút.

Bây giờ dị năng của An An dựa vào bản thân để khôi phục rất chậm, cô nhớ đến bộ chuyển hóa năng lượng của xe Món Ngon có một tính năng khác nên đã đứng dậy đi đến bên cửa sổ.

Cô đẩy cửa sổ ra lập tức có thể nhìn thấy tầng lầu con và sân nhỏ, trong sân trống rỗng không trang trí bất cứ màu xanh nào nên trông rất nhạt nhẽo, Biên Duyên âm thầm sinh ra một suy nghĩ.

Nhưng bây giờ cô vẫn hãy làm quen chỗ này trước đã.

Biên Duyên nhìn đứa con đã ngủ say, đẩy cửa phòng ra chuẩn bị xuống lầu nhưng khi cửa vừa mới đóng lại, cô bắt gặp khuôn mặt quen thuộc.

"Xin chào! Chính thức giới thiệu với cô, tôi là Âu Lạp, một thành viên đội một trong đoàn lính đánh thuê Chấp Băng. Căn phòng đối diện phòng các cô là phòng ở của tôi đấy, có chuyện gì cô có thể đến gặp tôi nhé." Tuy rằng Âu Lạc không phải gặp Biên Duyên lần đầu tiên, nhưng lần này khác với trước kia dù sao thì đại ca đã bảo bọn họ chăm sóc một chút cho mẹ con nhà này rồi.

"Tôi tên Biên Duyên, đoạn thời gian sắp đến đây sẽ làm phiền mọi người rồi." Biên Duyên nhìn thái độ khác biệt của cô ấy cũng không suy nghĩ quá nhiều.

"Cô vừa mới đến nơi này, có cần tôi dẫn cô đi làm quen mọi thứ xung quanh không?" Âu Lạp thấy sắc mặt của cô không thay đổi thì trong lòng cũng thả lỏng rất nhiều, không nhắc lại chuyện hai người gặp phải lúc trước nữa.

"Không cần đâu, cô cũng bận rộn cả đêm rồi nghỉ ngơi sớm đi, tôi tự xem xung quanh là được rồi." Sau khi ánh mắt của Biên Duyên đảo qua cô ấy mới phát hiện con ngươi của Âu Lạp đã đỏ bừng còn bọng mắt thì xanh đen, vừa nhìn đã biết cả đêm qua cô ấy không ngủ, Biên Duyên cũng không đến mức phải kéo một người thức trắng đêm dẫn mình đi làm quen xung quanh.

Bình Luận (0)
Comment