Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế (Dịch Full)

Chương 265 - Chương 265: Vô Đề

Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế Chương 265: Vô Đề

“Mẹ, sao mẹ lại tới đây ạ!” Một giây sau cậu nhóc đầu toàn mồ hôi sử dụng năng lực dịch chuyển tức thời đến trước mặt hai người.

“Hóa ra chú Kỳ quen biết mẹ cháu thật ạ, cháu còn tưởng là chú nói đùa cơ.” Sau đó An An quay sang nhìn lão ngũ đứng bên cạnh.

“Cậu nhóc này rất biết đề phòng người khác đó chứ.” Lúc này Lão Ngũ mới bế An An lên, nhưng lần này An An không tránh né như trước.

“Mẹ cháu nói là không được tiếp xúc quá gần với người lạ ạ.” Tuy anh Cường đề cử chú Kỳ nhưng cậu bé sẽ không rời khỏi sân huấn luyện với chú Kỳ, muốn ôm cậu bé một cái còn khó khăn hơn.

“Bảo bối làm tốt lắm.” Biên Duyên khen ngợi véo khuôn mặt nhỏ nhắn của An An.

“Cũng muộn rồi, đúng lúc anh lại ở đây hay là đến chỗ tôi ăn cơm tối luôn đi, tôi có làm thịt nướng và gà hầm.” Biên Duyên xem đồng hồ, thời gian huấn luyện của An An đã kết thúc rồi.

“Thế hôm nay tôi lại có lộc ăn rồi.” Nụ cười trên mặt Lão Ngũ sâu hơn, đây là Tiểu Duyên chủ động mời anh ta đó.

“Tất nhiên rồi ạ, đồ ăn mẹ cháu làm là ngon nhất!” An An đắc ý ngửa đầu nhỏ lên, trong lòng cậu bé không ai làm đồ ăn ngon như mẹ cả.

Sau đó cả quãng đường lão Ngũ đều ôm An An và kể về những chủ đề mà trẻ con thích thú, cậu bé cười không ngớt, đến cửa nhà rồi cậu bé vẫn cười giòn tan như trước.

Vân Tô nghe thấy tiếng động, anh sửa sang lại quần áo xuống dưới, vừa thấy cảnh lão Ngũ ôm An An nụ cười trên mặt anh suýt nữa thì đóng băng.

----------

Lão Ngũ ôm cậu bé nhìn Vân Tô khiêu khích, sau đó dùng giọng điệu tò mò nghe ngóng chuyện trước đây mọi người xếp hàng rầm rộ mua đồ ăn mẹ cậu bé bán ở xe Món Ngon.

Vân Tô thấy không xen được vào cuộc trò chuyện của hai người, anh chỉ có thể cau mày, mỉm cười đi vào phòng bếp.

Chẳng mấy chốc phòng bếp đã truyền đến tiếng hai người nói chuyện.

Lão Ngũ đang nói chuyện với An An thì ngửi thấy mùi thơm bay trong không khí, anh ta nhìn thoáng qua phòng bếp, tự nhủ thất sách, đúng là thất sách mà!

Chú Vân vừa trở về được một lúc, ông ấy ngồi trên ghế salon, nhẹ nhàng đặt tài liệu xuống. Thấy vẻ mặt lão Ngũ như vậy nụ cười trên mặt ông ấy dần trở nên nặng nề.

“Mùi thịt kho tàu thơm quá, canh gà hầm nấm ăn cũng rất ngon.” Trong phòng bếp, Vân Tô cầm đũa và chiếc bát nhỏ nếm thử đồ ăn tươi mới ngay trước mặt Biên Duyên, anh bình tĩnh gắp một miếng gà có màu sắc kỳ lạ vào miệng. Tuy màu sắc món ăn này hơi kỳ lạ nhưng so với mùi vị của nó thì chẳng là gì cả.

“Thịt tôm tươi này rất non mềm, kết hợp với mùi vị hoa quả nữa nên người lớn và trẻ nhỏ đều thích ăn.” Sau đó Biên Duyên lại múc một ít tôm xào dứa vừa làm xong ra cho anh nếm thử.

“Có cả một món hấp nữa nhưng không cần nếm lại, đợi tôi xào thêm hai món rau nữa là chúng ta ăn cơm được rồi, nhờ anh cầm bát đũa ra trước nhé.” Biên Duyên hài lòng gật đầu, quả nhiên dị năng của cô tăng lên cấp năm rồi tự xử lý nguyên liệu nấu ăn không khác quá nhiều so với đồ ăn được chuyển đổi bằng xe Món Ngon.

“Được chứ.” Vân Tô nghe vậy thì lấy bát đũa trong ngăn tủ ra rửa lại với nước rồi mới cầm ra ngoài.

Dọn bát đũa xong anh lại bê từng đĩa thức ăn thơm nức ra ngoài.

Lạc Hồng vừa tắm rửa xong, cậu ta đang ngồi im trên giường không muốn nhúc nhích bỗng ngửi thấy mùi đồ ăn, sau đó cậu ta ngồi dậy, bò xuống giường mở cửa ra chạy xuống dưới tầng bằng dáng đi chữ bát cực kỳ khó xem.

Các anh trai trong nhà muốn cho cậu ta có ấn tượng sâu nên bắt cậu huấn luyện cấp độ địa ngục mà không được dùng dị năng loại bỏ cảm giác mệt mỏi trong cơ thể, thế nên hôm nay trở về, lúc xuống xe cậu ta phải nhờ người khác đá xuống.

Bình Luận (0)
Comment