Khương Vọng nghe theo, thả ra một chút thủy nguyên rải rác trên đám rong rêu này, sau đó nhẹ nhàng đẩy chúng sang một bên, quả nhiên, cực kỳ thuận lợi, bình an vô sự.
Thế là thấy một rãnh sâu trên vách đá, trên đó giấu một cửa hang.
"Được rồi, đi vào trong" Khương Yểm nói.
Hang động này có vẻ cực kỳ tĩnh mịch, Khương Vọng cẩn thận nhìn quanh một chút, cuối cùng vẫn đi vào trong.
Hắn không có quá nhiều lựa chọn.
Khương Yểm nói đúng, một khi bị Đỗ Như Hối tìm thấy, ngoài chiến tử ra thì hắn không có kết cục nào khác, thậm chí đến cơ hội chiến đấu có khi cũng không có.
Chỉ là...
Khương Vọng thâm nghĩ... có vẻ Khương Yểm hiểu rất rõ Thanh Giang thủy phủ, thậm chí cả cái động ngầm giấu sâu dưới đáy sông như thế cũng tìm được. Chẳng lẽ Bạch Cốt Đạo có chuyên đề tìm hiểu về Thanh Giang thủy phủ sao?
Không phải không có khả năng này. Thái tổ Trang quốc Trang Thừa Càn đã từng ký kết minh ước cùng Tống Hoành Giang, mà Trang Thừa Càn đã từng tiễu sát Bạch Cốt Đạo. Do vậy, chuyện tà thần Bạch Cốt đặc biệt chú ý tới minh hữu của Trang Thừa Càn cũng là chuyện dễ hiểu, thuận lý thành chương.
Thuận lý thành chương, thuận lý thành chương...
Khương Vọng ẩn ẩn cảm thấy có cái gì đó không đúng, nhưng vẫn không bắt được tia linh quang đó.
Hắn lắc đầu, đi vào trong cửa hang đen thẫm...
Như bước xuống vực sâu...
Dưới đáy nước Thanh Giang, Khương Vọng bước vào một động quật tĩnh mịch.
Nước chảy tới đây thì dừng.
Trong động quật hoàn toàn không có nguồn sáng, từ bên trong nhìn ra, dường như dòng nước cũng nhuộm màu đen, khiến cho người ta cảm thấy nặng nề hơn bình thường.
"Đây là nơi nào?" Khương Vọng hỏi Thông Thiên Cung.
Giọng nói của Khương Yểm yếu ớt vang lên: "Thanh Giang thủy phủ có lịch sử lâu đời, ta chỉ biết nơi này là một nơi bí ẩn của Thanh Giang thủy phủ, có thể ngăn cách khí tức, chúng ta có thể trốn qua được một kiếp này. Nhưng trong các mảnh vỡ trí thức của Bạch Cốt Tôn Thần cũng không có nhiều chi tiết, có thể là đã thất lạc, cần thêm chút manh mối mới đoán được"
"Ra v ậy"
Khương Vọng cũng không thể hiện ra nghi ngờ gì, mà tiếp tục tiến vào trong động quật tối tăm.
Nhờ có tu vi siêu phàm, nên dù trong tình huống này hắn vẫn có thể nhìn rõ những tảng đá hình thù kỳ quái trong động quật, còn có cả hình quái vật giương nanh múa vuốt.
Hai bên vách động có rất nhiều vết tích, dường như đã bị thứ gì xé rách.
Càng đi vào trong, động quật dưới đáy nước lại càng dốc xuống sâu hơn, con đường dài dẫn hắn càng sâu, càng xa vào lòng đất.
Hắn vẫn luôn cảm thấy nơi này như cái miệng của một con quái vật khổng lồ, mà mình thì đang ngoan ngoãn đi vào trong bụng con quái vật đó, chủ động đi tìm cái chết.
Ngoài cửa động quật thì chật hẹp, càng vào trong càng rộng hơn, khi vào sâu hẳn thì bỗng nhiên rộng rãi khoáng đạt.
Đây là một cái quật tròn khổng lồ, cực kỳ chỉnh chu, còn có kết cấu đối xứng khá đẹp mắt.
Nhưng cái quật rộng rãi này hoàn toàn không thể khiến người ta cảm thấy dễ chịu.
Mà ngược lại, chỉ có cảm giác bị kiềm chế vô hạn.
Bởi vì, vừa bước vào động quật này, Khương Vọng đã nhìn thấy trước mặt có một cái quan tài đá đang treo trên vách đá động quật.
Quan tài đá kia có màu đen, quanh thân có đường vân đỏ như máu đầy quỷ dị, là màu sắc duy nhất trong động quật này. Những hoa văn đỏ như máu kia vừa phức tạp vừa quỷ dị, dường như có thể hút lấy ánh mắt người ta, rồi kéo luôn cả linh hồn người ta vào, quấn lấy thật chặt.
Cũng nhờ Khương Vọng lập tức trấn trụ tâm thần mới nhìn được bóng người nằm trong quan tài đá kia.
Đến giờ hắn mới nhận ra quan tài đá không đóng, lúc trước cũng không để ý thấy.
Hoa văn đỏ quá sức quỷ dị, hắn không dám nhìn thêm, chỉ cố gắng tập trugn ánh mắt vào trong quan tài đá, nhưng giác quan cũng không khá hơn bao nhiêu. Thứ kỷ quái này được tạo ra thế nào nhỉ?
Có một đôi móng trâu to khỏe gắn vào một đôi chân gà gầy còm.
Phần bụng nhô lên cao cao như có sinh mệnh tồn tại bên trong đó, cái rốn không ngừng chảy máu. Đầu lâu thì giống sọ người, nhưng lại lơ lửng giữa không trung, hư hư ảo ảo.
Thứ này đang nhắm mắt, không nhúc nhích, như bị một sức mạnh nào đó trói buộc trong quan tài đá.
Khương Vọng lướt qua thứ này, nhìn quanh một vòng, thì thấy trong động quật to lớn u ám này cứ cách một đoạn lại có treo một quan tài đá.
Trong mỗi cỗ quan tài đá đều là xác quái vật có hình thù không giống nhau, điểm giống nhau duy nhất là đều có một cái đầu lâu hình người hư ảo.
Trong động quan này treo tổng cộng một trăm lẻ tám cỗ quan tài, có vẻ như được sắp xếp theo một trận thế thần bí nào đó.
"Những thứ này... là gì thế?" Khương Vọng tự hỏi trong lòng.
Hắn cảm thấy thật lạ lẫm, kỳ quái, còn có cả một chút sợ hãi không rõ từ đâu đến. Hắn đã từng huyết chiến ác quỷ, được nhìn thấy hung hồn, chém giết hung thú, đám quái vật trước mắt đây dù dữ tợn nhưng đáng lẽ không đến mức khiến hắn sợ hãi mới phải.
"Âm ma" Khương Yểm lên tiếng: "Những thứ này đều là âm ma, là ma vật thường thấy nhất, cấp thấp nhất"
"Không phải ma đều ở biên hoang sao? Kinh quốc và Mục quốc đều đã đưa đại quân trấn áp..." Khương Vọng khó nén được kinh hãi hỏi lại: "Sao trong đáy nước Thanh Giang lại có thể có ma?"
"Ta nhớ ra rồi..." Không rõ vì sao, giọng nói của Khương Yểm trở nên hơi nặng nề: "Hẳn là trước kia nơi này là ma quật. Ở thời thượng cổ, khi ma triều quét sạch nhân gian, đây là một trong những ma quật. Chỉ có điều, các ma quật trong đáy nước Thanh Giang giống thế này hẳn là đã bị phong kín từ lâu, sẽ không có ma mới sinh ra mới phải. Số ma này... có lẽ có quan hệ với Tống Hoành Giang!"
"Ngươi nói là... là Thủy quân Thanh Giang Tống Hoành Giang nuôi đám ma này sao?" Khương Vọng có vẻ rất ngưng trọng.
"Còn có cách giải thích nào khác sao? Nơi này là Thanh Giang, dù có là Tướng quốc Trang quốc như Đỗ Như Hối cũng không thể giấu diếm Tống Hoành Giang làm chuyện này."
Đây là một tin tức kinh thiên, ma là địch của cả nhân tộc, là đại địch sinh tử không chút khoan nhượng. Ma triều ở thời thượng cổ đã gần như diệt thế, mặc dù đã qua mấy thời đại, tin tức về ma dần dần xuất hiện cũng chỉ có ở vùng Biên Hoang, nhưng nhân tộc chưa bao giờ quên đi nỗi sợ hãi mà chúng mang tới.
Đến nay, mọi người đều dùng hình ảnh "ma" để hình dung nhữ thứ kinh khủng.
Mà Tống Hoành Giang của Thanh Hà thủy phủ lại nuôi ma dưới đáy nước Thanh Giang.
Một khi tin này được truyền ra, Thanh Hà thủy phủ sẽ lập tức trở thành kẻ địch của cả thế gian.