Huyết Khôi Chân Ma mà "Trang Thừa Càn lấy Ma khu của Tống Uyển Khê và thần hồn của Tống Hoành Giang hợp luyện thành - đột nhiên xuất quan vào giờ phút này.
Huyết Khôi Chân Ma và Bạch Cốt Khô Lâu đồng thời xem nhẹ không gian và thời gian, quay chung quanh thân thể hiện tại mà "Trang Thừa Càn' đang chiếm cứ, giao đánh với nhau!
Giờ này khắc này.
"Trang Thừa Càn không nhúc nhích được, bị định ở giữa không trung.
Bạch Cốt Khô Lâu nhảy tới đối đầu chính diện với gã, nắm tay xương không thể hoàn toàn khép lại đang đè lên mặt gã.
Nhưng thần uy đáng sợ khiến người ta hít thở không thông lại không thể tiến thêm.
Nữ nhân tuyệt đẹp đang dán sát phía sau gã, gã cảm nhận được thân thể mềm mại ấy.
Cánh tay ngọc trắng nõn mềm nhẫn ôn nhu vòng qua thân thể gã, bàn tay lật ra bên ngoài, ngăn ở trước mặt thân thể này.
Bàn tay đang đón lấy nắm tay của Bạch Cốt Khô Lâu, mu bàn tay thì dán lên mặt của gã.
Xúc cảm lạnh lẽo.
Nhưng mà nội tâm nóng bồng.
Không cần phỏng đoán, không thể bi thương.
Tống Uyển Khê lấy tay che mặt gã, ôm gã vào lòng.
Không cần quay đầu lại, "Trang Thừa Càn' hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được đôi mắt phượng, đôi môi đỏ, mỗi một điểm nhỏ, đường cong lả lướt kia, vẻ đẹp kinh tâm động phách phía sau mình.
Nàng đang dán sát vào gã.
Nàng đang bảo vệ gã.
Nàng như đã trở về, cứ như chưa bao giờ rời đi.
Nàng chưa bao giờ rời đi sao?
Trong khoảnh khắc sống còn này, "Trang Thừa Càn' chậm rãi nhắm mắt lại.
Gã cảm thấy trong lòng có một cảm giác mềm mại đến tột cùng.
Cho dù sự ôn nhu này là giả dối, cho dù dưới vỏ ngoài ôn nhu này là chân tướng tàn khốc máu chảy đầm đìa, cho dù chính gã cũng là một phần của sự tàn khốc ấy, gã cũng muốn say đắm ngất ngây.
Cho dù chỉ là một phút giây ngắn ngủi.
"Uyển Khê..."
"Trang Thừa Càn mấp máy môi, nỉ non.
Nhưng mà ngay sau đó, ma khí bùng nổ mãnh liệt đã đánh thức gã khỏi cơn mê say ngắn ngủi.
Làm gã thanh tỉnh mà nhận thức được, ở phía sau gã không phải Tống Uyển Khê ôn nhu thuần tịnh, mà là Huyết Khôi Chân Ma không hề có ý thức tự chủ.
Hơn nữa là gã tự tay tạo thành dáng vẻ này!
Sức mạnh của Bạch Cốt Khô Lâu chợt tăng thêm, Huyết Khôi Chân Ma cũng chỉ có thể đưa ra bùng nổ tương ứng.
Một bàn tay ngọc hoàn mỹ không tì vết tuyết như trắng và một nắm tay xương khô tỏa ánh sáng trắng thánh khiết đang triển khai đối kháng kịch liệt ở vị trí không đến một tấc trước mặt "Trang Thừa Càn.
Đúng là Bạch Cốt Tôn Thần đả thông thông đạo cổ xưa, buông xuống Túc Thân mạnh nhất có thể dùng trong hiện thế, cũng đủ để phát huy ra sức mạnh hơn xa mấy lần buông xuống trước đó.
Huyết Khôi Chân Ma có được sức mạnh Chân Ma, lại đang ở trong Ma quật thượng cổ, nàng chiếm cứ ưu thế bẩm sinh, sẽ không rơi xuống hạ phong.
"Những thứ này là nghi thức tế lễ chuẩn bị vì ngô sao?" Bạch Cốt Tôn Thần lạnh nhạt buông xuống từng chữ.
Như kim đao, như rìu ngọc, làm lòng người khuất phục.
Nhưng tâm của Trang Thừa Càn kiên cố như sắt thép, Huyết Khôi Tống Uyển Khê thì không có ý thức.
Bàn tay ngọc thuộc về Tống Uyển Khê đẩy từng chút từng chút ra bên ngoài, điều này có nghĩa là nàng đang không ngừng xua đuổi sức mạnh của Bạch Cốt Tôn Thần đi.
Trong cuộc đua sức mạnh, Huyết Khôi Chân Ma chiếm thế thượng phong!
Cuối cung, "Trang Thừa Càn' thoát khỏi thần uy đáng sợ kia, có thể hé môi một lần nữa.
Gã có xúc động muốn kịch liệt thở dốc sau một lúc không hít thở được, nhưng gã cố gắng để hơi thở thật ổn định, ngăn chặn triệt để bản năng của thân thể này.
"Quà tốt không sợ đến trễ." Gã không có biểu cảm gì mà đáp lại:
"Nếu ngươi có thể nhận lấy, vậy thì mang đi đi!"
Nắm tay của Bạch Cốt Khô Lâu không thể ngừng lại mà rút lui, bị đẩy mạnh lùi thẳng về phía sau. Nhưng hồn hỏa đang cháy trong hốc mắt lỗ trống kia lại rất bình tĩnh, bình tĩnh đến đáng sợ.
"Tâm ý của nhữ, ngô nhận lấy" Hắn ta nói.
Khi âm tiết đầu tiên của những lời này vừa vang lên thì toàn bộ Ma quật đáy nước bỗng có vô số quang điểm trắng bệch tỏa sáng.
Khi chữ đầu tiên hoàn chỉnh xuất hiện, vô số quang điểm trắng quỷ dị kia hội tụ về hướng cái hố âm u mà Bạch Cốt Khô Lâu vừa bò ra.
Chúng tụ tập thành một mặt phẳng, nhìn giống như một cái nắp, che cái hố u ám không đáy kia lại. Những quang điểm trắng đó sắp xếp theo một trật tự nhất định, cứ như một bầu trời đây sao.
Sau đó trên quang điểm kéo dài ra một thứ ánh sáng tinh tế, vô số quang điểm cứ tập hợp bên nhau như vậy, nhìn thật phức tạp, chi tiết, hợp quy tắc. Như một cái mạng nhện, rồi lại càng giống một bàn cờ.
Khi hắn ta nói xong những lời này, trên bàn cờ do quang điểm trắng bệch ngưng tụ thành có từng quân cờ màu trắng xác rơi xuống.
Lạch cạch, lạch cạch, lạch cạch!
Giống như có ai đang đánh cờ, nhưng trên bàn cờ chỉ có quân trắng, không thấy sắc đen.
Cứ như ngoan đồng nhà ai đang lật đổ cái hộp chứa cờ trắng.
Cờ trắng được sắp xếp trên bàn cờ một vòng lại một vòng, chúng nhanh chóng phủ kín bàn cờ, rậm rạp chằng chịt, sắc quang trắng xác giao hòa chiếu sáng lẫn nhau, nối liền thành một mảnh. Trông có vẻ lạnh lẽo mà tuyệt vọng.
Chỉ còn vị trí Thiên Nguyên (1) trên bàn cờ là còn trống, nó trông thật tối tăm, âm u.
(1) Chỉ điểm đen ở chính giữa bàn cở vây Đây là về ngoài hiện hóa của một thần thuật khủng bố.
Đây là Vô Sinh Kiếp!
Sở dĩ vừa phát hiện Trang Thừa Càn thì hắn ta đã "Lỗ mãng" lựa chọn buông xuống, đương nhiên không phải chưa ăn đủ đau khổ.
Cho dù là Bạch Cốt Tôn Thần cũng sẽ không xem thường nhân vật như Trang Thừa Càn, sẽ không coi khinh trù tính của gã. Dù sao thì lần buông xuống vào mấy trăm năm trước của hắn ta cũng bị hủy trong tay Trang Thừa Càn.
Cũng là vì Trang Thừa Càn, hắn ta mới sửa đổi sự khống chế đối với Bạch Cốt Đạo Tử. Từ bỏ hợp tác liên quan đến tín ngưỡng lúc dĩ vãng, chuyển thành phương thức càng cứng rắn, trước khi Bạch Cốt Đạo Tử trưởng thành thì hắn ta đã mạnh mẽ buông xuống, đuổi đi thần hồn, chiếm cứ thân thể. Gửi gắm sức mạnh có được trong quá trình trưởng thành vào Bạch Cốt Chân Đan.
Còn về chuyện mấy trăm năm sau bị Trang Cao Tiện - Thân tôn tử của Trang Thừa Càn đoạt mất đan, bị Vương Trường Cát và Trương Lâm Xuyên liên thủ trục xuất khỏi Bạch Cốt Thánh Khu, đó lại là một loại bất hạnh khác.
Nhưng với tồn tại như hắn ta mà nói, "Bất hạnh" cũng không đáng sợ. Muốn trở thành thần linh hiện thế, bị hiện thế bài xích là chuyện hết sức bình thường.
Trang Thừa Càn đang tính kế hắn ta, còn hắn ta không phải vẫn luôn tính kế Trang Thừa Càn hay sao?