Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 1166 - Chương 1166: Mưa Gió Quận Trường Minh

Chương 1166: Mưa gió quận Trường Minh

"Nhưng Điền An Bình quá mạnh mẽ!" Trong lời nói của Yến Phủ, có sự kiêng kỵ vô cùng: "Y vậy mà lấy giết nuôi giết, lâm trận xông phá mà vào Thần Lâm, lẻ loi một mình, chống đỡ sự vây công do Liễu Khiếu cường giả Thần Lâm của Liễu thị ở Phù Phong cầm đầu, chống đỡ đến lúc cường giả của Điền thị vượt quận đến giúp... Bởi vì Điền An Bình, từ đầu tới đuôi đều không nghĩ đến việc chạy trốn. Y cũng không hề cầu cứu viện. Người Điền gia cũng chỉ biết được tin tức sau khi sự kiện khuếch trương."

"Trận chiến lúc đó, hai thế gia đỉnh cấp giết đến huyết hải thâm thù, tụ tập bằng hữu, thân thích, càng lúc càng nhiều, gần như muốn mở một cuộc chiến diệt tộc ở quận Trường Minh. Tộc trưởng Liễu thị, phụ thân Liễu Thần Thông lúc đó đã lập lời thể "Không đội trời chung với Điền thị" Phủ quận chủ ở địa phương gần như không thể ép xuống được! Ảnh hưởng của trận chiến này là rất lớn, thậm chí còn khiến bệ hạ đích thân đến quận Trường Minh, dùng quyền lực chí tôn để áp chế việc này, không để nó tiếp tục mở rộng."

Phải để Tề đế đích thân đến xử lý, Khương Vọng cũng không khó để suy đoán quá trình.

Trận huyết chiến đừng lại, chuyển sang phân xử.

Liễu thị ở Phù Phong dĩ nhiên là yêu cầu nợ máu trả bằng máu, giết người đền mạng. Điền thị ở Đại Trạch cũng một mực chắc chắn việc Điền An Bình giết chết Liễu Thần Thông là do lỡ tay lúc đang chiến đầu, nên miễn tội lỗi.

Mất đi Liễu lão gia, cũng như mất đi trụ cột, lại còn mất đi Liễu Thần Thông, là mất đi tương lai. Cho dù đứng nhìn từ góc độ nào, Liễu thị Phù Phong đều đã hoàn toàn không thể tranh chấp cùng Điền thị Đại Trạch.

Mà theo góc nhìn của Tề đế, thiên kiêu tuyệt thế như Điền An Bình vẫn còn sống sẽ có ích cho Tề quốc, hay là chết thì có ích gì với Tê quốc đây? Đáp án không cần nói cũng biết.

Cuối cùng Điền An Bình vẫn còn sống.

Mục tiêu lớn nhất của Điền thị Đại Trạch, có lẽ chính là như vậy, bất kể dứt bỏ bao nhiêu tài nguyên, bất kể phải cố gắng trả giá cao như nào, chỉ cần Điển An Bình còn sống thì đều đáng giá.

Liễu Thần Thông được Yến Bình khen ngợi là có thể chống đỡ vận mệnh mấy trăm năm của Liễu thị ở Phù Phong.

Như vậy Điền An Bình, người đã giết chết Liễu Thần Thông thì sao?

Dù bản thân Điền An Bình không cầu viện nhưng y đã gây ra đại họa, Điền thị của Đại Trạch cũng sẽ dốc hết sức nghĩ cách cứu viện.

Để bảo vệ y, thậm chí Điền thị không tiếc nổ ra huyết chiến giữa hai đại thế gia với Liễu thị ở Phù Phong, bởi vậy có thể thấy được giá trị của Điền An Bình với Điền thị.

"Cuối cùng thì sao?" Khương Vọng hỏi.

"Điền An Bình bị đánh vỡ kim khu ngọc tủy, oanh diệt tứ đại thánh lâu, đánh rớt về cảnh giới Nội Phủ, đồng thời còn bị giam mười năm, cấm túc tại quận Đại Trạch. Trong vòng mười năm, không được phá cảnh, không được rời quận. Lấy tu vi của y và mười năm thọ hạn của người phàm để chuộc tội vì đã giết Liễu Thần Thông"

Yến Phủ than thở: "Năm nay, đã là năm thứ chín"

Không thành Thần Lâm, cuối cùng cũng chỉ là hư ảo. Chỉ có Thần Lâm cảnh mới có thể thực sự phá vượt thọ hạn, kim khu ngọc tủy, không sợ già yếu, tu vi đến chết không giảm.

Từ xưa tới nay, tu sĩ có thể đột phá cảnh giới Thần Lâm là vạn người không được một, mà ai nấy cũng đều phải trải qua gian nan vô hạn.

Bị đánh rớt cảnh giới rồi muốn trở về độ khó tăng gấp bội. Người bình thường bị đánh võ kim khu ngọc tủy, oanh diệt tứ đại thánh lâu thì gần như không thể khôi phục được nữa. Mà Điền An Bình lại còn bị giam tu vi cả mười năm.

Đủ thấy người này khủng bố tới mức nào.

"Với một vị thiên tài tuyệt đỉnh như vậy, mười năm không được tinh tiến tu vi thực sự là một loại tra tấn đáng sợ." Khương Vọng hít sâu một hơi, lại nói: "Nhưng so với Liễu Thần Thông đã chết thì như thế cũng may mắn rồi."

Liễu Thần Thông đã bị Điền An Bình giết chết không phải người thường, mà là con trai trưởng của danh môn, thiên kiêu của Liễu thị tại Phù Phong.

Không thể có chuyện Điền An Bình không phải trả cái giá đắt.

"Ai bảo là không phải chứ!" Yến Phủ nói: "Để giữ mạng cho Điền An Bình, Điền gia đã phải trả cái giá thê thảm, tiêu hao vô số tài nguyên, đến nỗi, khi gia chủ Điền gia đón được Điền An Bình về đã nói "Không biết Điền gia có ngươi là bất hạnh hay may mắn đây"

Nghe Yến Phủ nói, trong đầu Khương Vọng hiện ra hình ảnh Điền An Bình bươc ra khỏi Thất Tinh Cốc.

Thân khoác áo mỏng, tay chân bị trói, kéo lê xiểng xích.

Bình tĩnh, đau khổ, lạnh lùng, điên cuồng.

Dường như tất cả mâu thuẫn đều tồn tại trong y.

Yến Phủ lại nói tiếp: "Nhưng gia chủ Liễu gia chỉ trả lời một câu:

"Nếu Liễu Thần Thông có thể sống lại, Liễu gia dứt bỏ những thứ này cũng có đáng gì!" khiến cho Điền gia á khẩu không nói được gì"

Giữ người mất đất, người đất đều có. Giữ đất mất người, người đất đều mất.

Dù nhiều tài nguyên hơn nữa cũng không trồng ra được một thiên tài tuyệt đỉnh.

Vô số tài nguyên tài phú cũng chỉ có thể duy trì Liễu thị chậm rãi suy sụp hơn mà thôi. Một Liễu Thần Thông lại có thể dẫn theo Liễu thị bước lên đỉnh cao. Cái nào nặng cái nào nhẹ, không cần nói cũng biết.

Điền An Bình và Liễu Thần Thông tranh chấp nhau vì chuyện gì, chỉ có hai người bọn họ biết. Về sau, Liễu Thân Thông chết, Điền An Bình lại hoàn toàn không đề cập tới, cho tới bây giờ không ai biết nguyên nhân.

Nhưng việc Điền An Bình giết Liễu Thần Thông, với đương sự hai bên, thậm chí với cả gia tộc của hai người đều là kết cục hai bên đều thua.

Từ đó Liễu thị của Phù Phong không gượng dậy nổi, mà để chuộc tội cho Điền An Bình, Điền thị gần như cũng đã rút cạn máu.

Chẳng trách nội bộ Điền gia cũng oán than Điền An Bình dậy đất.

Người bình thường chắc chắn sẽ không đưa ra lựa chọn như vậy.

Bình Luận (0)
Comment