Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 1167 - Chương 1167: Thiên Địa Dĩ Cách

Chương 1167: Thiên địa dĩ cách

Trong mười năm gần đây, cũng chỉ có sự kiện Vương Di Ngô giết Trọng Huyền Thắng là có thể so sánh với sự kiện này. Nhưng Trọng Huyền Thắng vẫn sống thật tốt, Vương Di Ngô lại bị quân thần Khương Mộng Hùng ra mặt, bị trục xuất khỏi Lâm Tri, biếm vào Tử Tù Doanh ba năm.

Huyết chiến chuyển thành phán xét, cuối cùng Điền An Bình cũng không phải đền mạng, phải chăng kết quả này không công bằng với Liễu thị của Phù Phong?

Điền An Bình là thiên kiêu một đời, từ Thân Lâm bị đánh rớt thẳng xuống tới Nội Phủ, lại không được phép phá cảnh trong mười năm, với Điền An Bình mà nói, hình phạt này liệu có quá hà khắc rồi không?

Có lẽ những người khác nhau sẽ có đáp án khác nhau.

Nhưng có một số việc tất cả mọi người đều hiểu rõ, năm xưa nếu không ngăn cản, mặc cho hai nhà cứ tiếp tục huyết chiến, cuối cùng bên bị hủy diệt nhất định sẽ là Liễu thị ở Phù Phong.

"Ta đã gặp Điền An Bình" Khương Vọng trịnh trọng nói: "Đó đích thực là một nhân vật đáng sợ."

Cho dù bây giờ hắn đã là Nhị phủ thần thông, nhưng nhớ lại cảnh tượng khi gặp Điền An Bình, người kia tuy bị giới hạn tu vi chỉ dưới Ngoại Lâu cảnh nhưng vẫn khiến hắn cảm thấy thật đáng SỢ.

Theo lý mà nói, xét trong Nội Phủ cảnh, dù phải đối đầu ai hắn cũng nên có lòng tin mới phải.

Nhưng mà áp lực kinh khủng đến từ Điền An Bình còn vượt xa cả Hải Tông Minh thân tại tứ phẩm Ngoại Lâu cảnh.

Cho dù đã bị áp chế mười năm, nhân vật như vậy chưa chắc đã không tiến bộ được chút nào.

Nhưng sau Nội Phủ chính là xây nên tỉnh quang thánh lâu. Y bị đánh rớt từ Thần Lâm cảnh xuống, tỉnh lâu đã được lập sẵn, thần thông đã sớm định... Y còn có thể thế nào nữa?

Không Vọng không nghĩ ra được, nhưng không hiểu sao hắn vẫn cảm thấy nhất định Điền An Bình sẽ có biện pháp của Điền An Bình... một biện pháp mà người thường không nghĩ tới.

Đợi tới khi hết kỳ hạn mười năm, có lẽ sẽ biết Điền An Bình đã vượt qua mười năm này thế nào.

Hiển nhiên Yến Phủ không muốn tiếp tục nói chuyện về Điền An Bình, y uống cạn chén rượu trong tay rồi nói: "Liễu Thần Thông bị giết, Liễu gia của Phù Phong không còn thấy tương lai nữa rồi.

Đáng lẽ là gia thế tương đương, gia tổ cũng không định từ hôn, Điền thị của Đại Trạch bỏ ra cái giá lớn như thế, là thông gia của Liễu thị, gia tổ cũng ra sức trong chuyện này. Nhưng vấn đề là ở đệ đệ của Tú Chương."

"Liễu Huyền Hổ sao?" Khương Vọng tò mò hỏi: "Cũng là một thiên tài à?"

"Hoàn toàn ngược lại!" Yến Phủ nói: "Khi Liễu Thần Thông chết, y mới mười tuổi, vừa mới điều chỉnh tốt thể phách, phục đan mổ mạch. Với tài nguyên chồng chất của Liễu thị, lại có cường giả dẫn đường, chỉ trong một năm ngắn ngủi đã lập nên đại thiểu chu thiên, bước vào Thông Thiên Cảnh. Nhưng đến giờ, chín năm trôi qua, y vẫn là Thông Thiên Cảnh. Bị giam trước Thiên Địa Môn tám năm"

Khương Vọng nói: "Có lẽ điều này cho thấy Thiên Địa Môn không thể phá vỡ, tiềm lực to lớn..."

Yến Phủ lắc đầu: "Vương Di ngô đã dừng ở Thông Thiên cảnh lâu như vậy, nhưng ai dám nói hắn ta tầm thường? Thiên Địa Môn ghê gớm cỡ nào thì người khác vẫn có thể biết được một hai.

Sự thật đã chứng minh, Liễu Huyền Hổ không đánh tan được khoảng cách thiên địa, khốn đốn trước Thiên Địa Môn nên mới vậy. Cái loại như y ấy, dù được nội tình gia tộc đời đời truyền lại của Liễu thị ủng hộ cũng không có hy vọng có nổi chiến lực Thần Lâm"

Phàm là thế gia đỉnh cấp đều có nội tình truyền thừa.

Tỷ như lão gia tử Trọng Huyền gia, Trọng Huyền Vân Ba, chính là nhờ vào nội tình gia tộc Trọng Huyền mà có được chiến lực Thần Lâm dù chỉ có tu vi Ngoại Lâu đỉnh phong.

Nếu không nhờ có thủ đoạn này, năm xưa khi Trọng Huyền Phù Đồ bỏ mình, Trọng Huyền Minh Sơn chiến tử, Trọng Huyền Trử Lương còn chưa thành tựu Hung Đồ, Trọng Huyền gia đã rơi xuống đáy cốc rồi.

Đương nhiên, Trọng Huyền gia hiện tại là một môn hai Hầu, phong quang vô hạn.

Trọng Huyền Minh Quang thì không có gì nhiều để nói, Trọng Huyền Minh Hà xem như cũng là trung quy trung củ. Xét trong thế hệ trẻ tuổi, Trọng Huyền Tuân đoạt hết phong hoa cùng thế hệ, con trai của Phù Đồ là Trọng Huyền Thắng cũng không cam chịu yếu thế, mới có tu vi Nội Phủ cảnh đã gặt hái được thần thông đỉnh cấp Pháp Thiên Tượng Địa, tương lai cũng có hy vọng.

Quay lại Liễu thị của Phù Phong, tiểu đệ Liễu Huyền Hổ của Liễu Thần Thông thiên tư quá kém, căn bản không thể chèo chống gia tộc. Để kéo dài vinh quang, đương nhiên Liễu thị cũng chỉ có thể thay đổi mục tiêu.

Đỉnh cấp thế gia, truyền thừa không chỉ là danh phận và địa vị, mà còn là một thân vĩ lực siêu phàm. Chuyện nhận con thừa tự là không thể thực hiện được.

Ai nắm giữ được vĩ lực siêu phàm, kẻ đó sẽ nắm giữ được quyền lực.

Thế giới thực sự tàn khốc như vậy đó.

Mạnh như Trọng Huyền gia đây, một khi Trọng Huyền Trử Lương quật khởi cũng chỉ có thể lập biệt phủ khác.

Nhưng nếu mạch này của Trọng Huyền Vân Ba không có ai có thể chống đỡ sự nghiệp, không gánh nổi chiến lực Thần Lâm thì sao? Thì Trọng Huyền Trử Lương sẽ nắm giữ gia tộc này.

Đương nhiên, Định Viễn Hầu rất tốt, nhưng so ra làm sao có thể sánh bằng Bác Vọng Hầu thế tập võng thế?

Yến Phủ nói tới đây, Khương Vọng đã hiểu ra toàn bộ.

Với xuất thân của Yến thị, chỉ có đích nữ danh môn là có thể xứng đôi với Yến Phủ. Một khi nhánh Liễu Tú Chương trở thành nhánh phụ của Liễu thị, đương nhiên sẽ không đủ tư cách thông hôn với Yến gia nữa.

Điểm này, Yến phủ không thể thay đổi được.

Cho nên y mới nói, với xuất thân như thế, y không thể tự làm chủ hôn sự của mình.

Khương Vọng ngẫm nghĩ một lát rồi nói: "Việc này, hẳn là Hoa Anh Cung Chủ có thể hiểu được"

Yến Phủ cười khổ nói: "Hôn ước của ta và nữ tử Liễu gia vốn đã kết thúc rồi, nhưng Liễu thị bên Phù Phong kia vẫn chậm chạp không dời đích, nói là Liễu Huyền Hồ vẫn đang cố gắng tu luyện, ít ngày nữa sẽ đột phá, vân vân... Yến gia cũng không tiện đến tận cửa thúc ép. Đầm ra mọi chuyện cứ trì hoãn mãi."

Yến Phủ là người ôn hòa không màng danh lợi, có mấy lời y không nói ra nhưng không khó để hiểu được.

Gia chủ Liễu gia không cam tâm chuyển ngôi đích thứ, không ngừng giày vò đứa con trai nhỏ Liễu Huyền Hổ, đồng thời vẫn kéo dài hôn ước với Yến gia không chịu lui, chưa chắc không phải không có tâm tư muốn mượn uy thế Yến gia để củng cố thêm nhánh nhà mình.

Chỉ e là, không đến ngày nội bộ Liễu gia thực sự chuyển ngôi đích thứ, cũng sẽ không nhắc đến chuyện giải trừ hôn ước.

Chuyện sau đó thì rất dễ lý giải rồi.

Bình Luận (0)
Comment