Có người nói ông ta hơn một trăm hai mươi tuổi, có người nói đã sắp hai trăm tuổi. Tóm lại người nói này người nói khác.
Chuyện mọi người có thể xác nhận là, Khánh Hi là Minh chủ đời thứ năm của Tứ Hải thương minh, trong tay ông ta, tiếng vang của Tứ Hải thương minh đã đạt tới đỉnh cao, sau đó trải qua nhiều năm như vậy, vẫn luôn là thương hội xếp hạng nhất Tề quốc.
Dù bắt đầu tính từ lúc ông ta tiếp nhận chức vị Minh chủ, cũng đã có một trăm năm hơn, mà Khánh Hi của lúc đó cũng đã không trẻ.
Nhưng ông ta tuyệt đối chưa tấn nhập Thần Lâm, không đột phá thọ hạn phàm tục hoàn toàn.
Con đường tu hành, ngàn khó khăn vạn cách trở. Đẩy Thiên Địa Môn đã không cách nào nhờ người ngoài giúp đỡ, Thần Lâm Cảnh, càng phải xác định "Đạo" của chính mình, chân chính tại trong thâm tâm, "ta như thân đến". Nhiều tài nguyên hơn nữa cũng không ích gì.
Khánh Hi thiếu thiên phú để đạt thành tựu Thần Lâm, nhưng lại cố chấp dựa vào bảo vật diên thọ bồi đắp, cũng đột phá thọ hạn, xem như là một chuyện kỳ tích. Không thể không khiến người khác cảm khái, quả nhiên tiền của có thể thông "Thần".
Sống quá nguy cơ thọ nguyên với Khánh Hi không phải chuyện hiếm lạ gì, thậm chí rất nhiều người cũng đã quen rồi.
Liên quan đến tin tức vụn vặt về Tứ Hải thương minh, còn có một chuyện không đáng chú ý.
Chính là Chấp sự Phó Mâu bị Trọng Huyền Thắng cắt một tai kia của Tứ Hải thương minh, vốn dĩ năm trước được Khánh Hi tín nhiệm, tăng thêm rất nhiều chức vụ, có khả năng tiếp nhận Tứ Hải thương minh.
Bản thân cũng vô cùng hăng hái chuẩn bị "nhận vị", nhưng tiếc là trước giao thừa mấy ngày, trong lúc xuất cảnh giải quyết việc làm ăn, bất ngờ bị dây dưa đến một trận xung đột do Tà giáo khơi mào, bất hạnh bị hại, đến nay chưa tìm được thi cốt về.
Cũng có người nói, Phó Mâu bị đối thủ cạnh tranh bên trong Tứ Hải thương minh ngầm hãm hại. Thật giả khó bề phân biệt, không nói rõ được.
Bởi vì thân phận chấp sự Nhất đẳng của Phó Mâu, đã gây ra một vài bàn luận. Nhưng cũng không kéo dài quá lâu.
Những chuyện này đối với Khương Vọng, cũng chỉ là lời thoáng bên tai, nghe một hồi rồi thôi.
Trở lại hoạt động đấu giá của đảo Hải Môn, Thúy Phương La là một loại dược liệu có hình dáng quả thông, mang màu xanh ngọc bích, ngửi sẽ có hương thơm xộc vào mũi, quấn quít răng môi.
Đốt lên có thể thanh tâm, ăn có thể dưỡng nguyên.
Riêng giá trị thì không phải dược liệu đỉnh cấp. Nhưng bởi vì cần chăm sóc tỉ mỉ, không dễ sống được, cho nên vô cùng hiếm thấy, giá cả cũng được nâng cao.
Buôn bán tới lui tấp nập trên quần đảo ven biển, phẩm loại hàng hóa nhiều như sao trời. Thế nhưng một năm nay cũng chưa từng xuất hiện một lần giao dịch Thúy Phương La, có thể thấy được mức độ hiếm có của nó.
Chẳng qua giá cả có đắt đỏ hơn đi nữa, cũng không thể khiến tu sĩ siêu phàm như Vũ Nhất Dũ chùn bước. Dù sao đối với một cường giả Ngoại Lâu Cảnh, tùy ý tìm kiếm ít tài nguyên ở đâu đó, sao có thể mua không nổi một hạt Thúy Phương La.
Thúy Phương La cũng không có giá trị trợ giúp được tu sĩ Ngoại Lâu Cảnh, ý nghĩa của nó đối với Vũ Nhất Dũ, cũng chỉ ở chỗ bí châm Độ Ách Kim Châm.
Là thương hội xếp hạng nhất Tề quốc, Tứ Hải thương minh có hội quán chuyên môn trên đảo Hải Môn, buổi đấu giá này tổ chức ngay trong hội quán.
Toàn bộ buổi đấu giá có ba ngày để khởi động, trong buổi đấu giá lần này, danh sách vật phẩm nên xuất hiện, đã truyền đến trong tai người nên biết.
Chỉ cần Vũ Nhất Dũ còn ở quần đảo ven biển, chỉ cần gã không bế tử quan hay xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì, thì sẽ không vụt mất tin tức này.
Nhất là người đang trốn đông núp tây, càng chú ý đến từng biến động nhỏ ở xung quanh.
Khương Vọng có đủ lòng tin, Vũ Nhất Dũ sẽ không thoát câu.
Trong phòng hội quán, hai vị bổ đầu Thanh bài đường xa từ Lâm Tri đến ngồi đối mặt nhau.
Bầu không khí không tốt cũng không xấu.
"Ta đã sắp xếp xong" Khương Vọng nói: "Một khi người mua Thúy Phương La rời khỏi, ta sẽ tự mình lần theo dấu vết"
"Hình như Khương đại nhân rất tự tin đối với Thuật Truy Tung của mình. Mà cũng phải, dẫu sao ngài cũng có thể truy tung được cao thủ là Tân Quảng Vương, Sở Giang Vương, xem như là cao nhân của đạo này."
Tuy rằng Lâm Hữu Tà đã tin tưởng mục đích Khương Vọng tới quần đảo ven biển, nhưng vẫn không đổi được ý thăm dò trên lời nói, cùng với sự ngờ vực vô căn cứ ở trong lòng.
Khương Vọng rất bất đắc dĩ: "Hai lần đó chỉ là vận khí của ta tốt, tình cờ gặp phải mà thôi. Nhất là lần Tân Quảng Vương kia, may mà có Bổ Thần đại nhân đuổi đến kịp thời, mới cứu ta được một mạng. Lâm phó sứ, ngươi đừng chế nhạo nữa."
Thấy vụ án Kim Châm Môn sắp phải hoàn tất, Lâm Hữu Tà cũng có ý tạm thời ngừng dây dưa. Hắn cũng chuyển biến mạch suy nghĩ theo, muốn làm mới quan hệ với Lâm Hữu Tà thật tốt, tránh cho sau này nàng lại mang thêm phiền.
Bởi vậy mà trong lời nói, có mấy phần yếu thế.
Đương nhiên, cũng ngầm tỏ ý Lâm Hữu Tà. Chuyện phát hiện Tần Quảng Vương, là đích thân Bổ Thần Nhạc Lãnh tham dự, đã tự mình xác nhận, ngươi có phá án giỏi hơn đi nữa thì có thể giỏi hơn Bổ Thần sao? Nghi ngờ hơn đi nữa, còn có thể nghi ngờ Bộ Thần hay sao?
Lâm Hữu Tà chậc chậc vài tiếng, có điều sau cùng cũng không nói gì nữa.
Nàng có tự có tính toán của riêng mình.
Ngay trong lúc hai người bọn họ nói chuyện, buổi đấu giá trong hội quán đã chính thức bắt đầu.
Việc rao bán vẫn tiến hành bình thường, không hề có bất kỳ gợn sóng gì.
Chưa từng xuất hiện bảo vật gì khiến cho Khương Vọng động lòng, cũng ít khi gặp phải người mua giành giật đến mức đỏ mặt tía tai. Đa số đều là im lặng tự mình cân nhắc dự trù một chút, ở trong phạm vi dự trù thử báo giá, vượt qua lập tức từ bỏ.
Phẩm chất của hạt Thúy Phương La kia khá tốt, cuối cùng dùng giá bảy trăm đạo nguyên thạch thành giao, bị một nam tử áo đen mua đi.
Khương Vọng đã sớm ghi nhớ dáng vẻ của Vũ Nhất Dũ, cũng không phải là người này.
Mặt khác, trong quá trình rao bán có hai người mặc dù cũng tham gia cạnh tranh nhưng đều không thể hiện ra ham muốn có được quá mạnh, mỗi người chỉ tăng giá thêm một lần.
Người giành mua Thúy Phương La và hai người cùng tham gia đấu giá này đều cần phải điều tra.
Khương Vọng chuẩn bị tự mình đuổi theo tung tích của nam tử mặc áo đen kia, hai người còn lại thì giao cho Trọng Huyền Tín sắp xếp người đi điều tra.
Rao giá tiến hành được một nửa, nam tử áo đen kia lập tức đứng dậy rời đi, rõ ràng là đặc biệt vì Thúy Phương La mà tới.