Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 1179 - Chương 1179: Vô Đông

Chương 1179: Vô Đông

Trọng Huyền Thắng và Khương Vô Ưu vẫn đang ở Lâm Tri chưa đến đây, mỗi người đều đang tự sắp xếp công việc. Chờ đến khi bọn họ ra biển, chính là lúc trực tiếp mở xúc xắc xem là Đại hay Tiểu.

Bây giờ, Trọng Huyền gia có hai hòn đảo đang kinh doanh trên biển, một cái đảo Vô Đông đã kinh doanh nhiều năm, một cái là đảo Sùng Giá có được nhờ trao đổi tài nguyên với Đại Trạch Điền thị. Đương nhiên, đảo sau chỉ có quyền khai thác mười năm.

Đảo Vô Đông cách đảo Hải Môn không xa, vị trí nằm ở eo biển đảo Hải Môn, chỉ các một làn nước.

Mà đảo Sùng Giá thì ở xa hơn về phía Đông, nằm gần hòn đảo có quân Tề đóng quân đông nhất ở quần đảo ven biển - đảo Quyết Minh.

Cuối cùng, Khương Vọng vẫn đến đảo Vô Đông trước.

Thúy Phương La do Lâm Hữu Tà phụ trách tìm, nhưng làm sao để nó chảy vào thị trường một cách bình thường mà không để lại dấu vết cho Vũ Nhất Dũ biết, không phải là việc chỉ hai người Khương Vọng và Lâm Hữu Tà có thể làm được, còn cần thế lực trên quần đảo ven biển ra tay.

Việc này không liên quan đến chiến lực và năng lực nhân.

Đối với Khương Vọng, đương nhiên sức mạnh của Trọng Huyền gia là chọn lựa duy nhất, cũng xem như là thử tay cho việc cứu Trúc Bích Quỳnh sau này.

Không biết Trọng Huyền Thắng đã bỏ ra thứ gì vì chuyện này, nhưng thật sự là hắn ta đã làm được.

Thế lực Trọng Huyền gia trên đảo Vô Đông, ít nhất sẽ lấy một nửa sức lực ra chống đố cho Khương Vọng.

Vẫn đang là mùa xuân nhưng trên đảo đã vô cùng nóng, tên "Vô Đông", cũng vì vậy mà có.

Khương Vọng chưa thể gặp được Trọng Huyền Minh Hà - người quản lý việc kinh doanh của Trọng Huyền gia ở trên biển, Trọng Huyền Minh Hà bận bịu nhiều công chuyện, không rảnh để gặp một tên tiểu bối cũng là hợp tình hợp lý.

Người tiếp đón hắn là một gương mặt quen - Trọng Huyền Tín có chiếc mũi ưng.

Lúc trước, vì chuyện danh ngạch bí cảnh Thiên Phủ, gã và Khương Vọng đã xảy ra tranh chấp.

Trước kia, gã ở bên phe Trọng Huyền Tuân, bị tiện tay sắp xếp đến phá hoại chuyến đi bí cảnh Thiên Phủ của Trọng Huyền Thắng, nhưng Trọng Huyền Thắng kiên quyết đá gã ra, chọn Khương Vọng đi cùng.

Về sau, Trọng Huyền Thắng chọc thủng ngăn cản của Vương Di Ngô, thành công giành thắng lợi ở bí cảnh Thiên Phủ. Một người không được Trọng Huyền Tuân coi trọng như gã, sợ bị trả thù nên chẳng mấy chốc đã quy phục Trọng Huyền Thắng.

Lúc ấy, Trọng Huyền Thắng không có ai có thể dùng, có người đến là không từ chối. Sau này quật khởi rồi, đưới tay cũng không còn thiếu nhân thủ nữa thì gã đã trở thành nguyên lão.

Cũng không biết gã đến đảo Vô Đông lúc nào, Khương Vọng cũng chưa từng chú ý đến gã.

Nhưng nghĩ ra thì, đây cũng là sự sắp xếp của Trọng Huyền Thắng.

Với bụng dạ đầy thủ đoạn như Trọng Huyền Thắng thì thủ đoạn hạ cờ thế này không biết hắn ta đã tung ra bao nhiêu.

Nếu Trọng Huyền Tuân có thể kéo dài ở Tắc Hạ Học Cung ba năm hay năm năm, thì hắn ta cũng không cần thấp thỏm vì vị trí Gia chủ Trọng Huyền gia nữa... Đáng tiếc rằng kỳ hạn chỉ có một năm.

Gác những chuyện này lại, giờ gặp lại Khương Vọng, Trọng Huyền Tín đã nhiệt tình khác thường: "Lâu không gặp, phong thái của Khương huynh vẫn như xưa!"

Cũng khiến Khương Vọng không thể qua loa theo kiểu "phong thái vẫn như xưa" được.

Chỉ đành đổi giọng nói: "Tín công tử khách khí quá rồi."

"Sao có thể gọi ta công tử? Thế này thì xa lạ quá!" Trọng Huyền Tín hờn trách nói: "Quan hệ giữa huynh và Thắng ca của ta như là huynh đệ, vậy thì cũng là huynh trưởng của ta. Gọi ta Tiểu Tín là được!"

"Ặc, A Tín"

Đương nhiên, Khương Vọng không có mặt dày như vậy, mở miệng gọi "Tiểu Tín" không được, vào thẳng vấn đề chính: "Lần này ta đến là có một số việc muốn làm, Trọng Huyền Thắng đã nói với ngươi rồi?"

"Đã nói qua!" Trọng Huyền Tín vỗ ngực nói: "Ta đã chuẩn bị sẵn sàng, có chuyện gì, Khương huynh cứ việc phân phó!"

Không giống với hồi mới gặp ở thành Thiên Phủ, Khương Vọng lúc ấy vẫn là một thiếu niên đầu bạc vô danh. Gã thân là con cháu Trọng Huyền gia, lại có Trọng Huyền Tuân làm chỗ dựa, đương nhiên có thể hơi ngạo mạn.

Khương Vọng của bây giờ trực diện đánh bại Vương Di Ngô, nghiền ép Lôi Chiêm Càn, đã trở thành thiên tài trẻ tuổi chói mắt nhất trong cả Tề quốc.

Mà Trọng Huyền Thắng cũng tỏ rõ ý tranh Gia chủ với Trọng Huyền Tuân, hơn nữa còn tranh đến mức độ như hiện nay. Từ nhân vật dự bị hoàn toàn không có khả năng, đến giờ đã vững vàng ngồi ở vị trí người kế thừa, trông còn có ưu thế lớn hơn Trọng Huyền Tuân!

Thành Lâm Tri đều biết, Trọng Huyền Thắng và Khương Vọng là giao tình sinh tử. Hiện tại, gã đang lăn lộn với Trọng Huyền Thắng, không có đạo lý không ôm chặt cái bắp đùi này.

Làm việc ở đảo Vô Đông, có thể rất lý tưởng. Thoải mái, tự do, lại nhiều tài nguyên, người dân bản địa hầu hạ trong lo sợ, so với ở trong nước thoải mái hơn. Nếu không phải gã quy phục sớm, sao có thể có được cơ hội này?

Có Trọng Huyền Tín phối hợp toàn lực, đương nhiên mọi việc đều rất thuận lợi.

Khương Vọng chỉ nán lại đảo Vô Đông một canh giờ, cũng chưa kịp thưởng thức hòn đảo này thật kỹ, thì đã trở về đảo Hải Môn.

Lâm Hữu Tà thật sự là mánh khóe thông thiên, chỉ dùng thời gian một ngày rưỡi, đã tìm được Thúy Phương La.

Khương Vọng thông qua Trọng Huyền Tín, trực tiếp sắp đặt Thúy Phương La vào trong hoạt động đấu giá gần nhất ở đảo Hải Môn.

Sở dĩ vẫn sắp đặt cạm bẫy ở đảo Hải Môn, đương nhiên bởi vì đây là nơi trung lập nhất, trên thương nghiệp cũng không kém Hoài đảo là bao. Đối với Vũ Nhất Dũ ngầm ẩn náu đi tung tích, chắc có lẽ đây là nơi có tính an toàn cao nhất.

Dẫn rắn khỏi hang, cần phải khiến nó cảm thấy an toàn.

Buổi đấu giá này, thật ra người tổ chức phía sau là Tứ Hải thương minh, chứ không phải Bách Bảo Các có sức ảnh hưởng hơn ở quần đảo ven biển. Tất nhiên là bởi vì mối hợp tác của Trọng Huyền Thắng và Tứ Hải thương minh.

Nói đến đây thì cũng là lần này Khương Vọng về Lâm Tri mới biết được, Khánh Hi của Tứ Hải thương minh, lại tìm được bảo vật điên thọ mới, tạm thời thọ nguyên đã thoát khỏi nguy cơ, tiếp tục nắm giữ đại quyền thương minh.

Không ai biết được rốt cuộc Khánh Hi đã dùng bao nhiêu bảo vật điên thọ, nhưng tóm lại với tài lực của Tứ Hải thương minh, chỉ cần có giá và có thể tìm thì đều gánh vác nổi.

Cứ cách mấy năm là có lời đồn ông ta sắp hết thọ nguyên, nhưng ông ta vẫn còn sống, tuy luôn là bộ dạng già cả hom hem kia.

Ngay cả Trọng Huyền Thắng cũng không rõ, vị Minh chủ già cả này của Tứ Hải thương minh rốt cuộc đã sống bao lâu.

Bình Luận (0)
Comment