Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 1191 - Chương 1191: Bản Án Cũ

Chương 1191: Bản án cũ

"Không nhìn ra cũng là bình thường"

Lão nhân nhỏ giọng thì thâm, nhưng có vẻ như cũng không định công bố đáp án cho Lâm Hữu Tà biết mà chỉ nói: "Tuy Nhạc Lãnh bị những hậu bối không hăng hái trong gia tộc kia ồn ào đến mức mệt bở hơi tai, nên không còn nhạy cảm như những năm trước đây, nhưng tuyệt đối không đến mức hồ đồ. Doãn Quan có thể đột phá Thần Lâm dưới áp lực ông ta, thì cũng đủ để chứng minh y đáng sợ thế nào."

"Thiên phú của Doãn Quan đúng là đáng sợ, nhưng chiến đấu không phải trách nhiệm của thanh bài"

Lâm Hữu Tà thờ ơ lên tiếng: "Cứ để mấy người Trọng Huyền Tuân và Khương Vọng đau đầu đi"

Lão nhân hỏi: "Ngươi cảm thấy Khương Thanh Dương có thể so được với Trọng Huyền Tuân sao?"

Lâm Hữu Tà nói: "Hiện tại vẫn chưa thể. Nhưng dù sao Khương Vọng vẫn trẻ hơn."

Lão nhân lại nói: "Mấy cái như tuổi tác, trạng thái, tâm tình, thời gian, vân vân đều có thể trở thành cái cớ, thế nhưng đều không có ý nghĩa ở trước sinh tử. Một đời người có một đời số mệnh, có lúc sinh sớm một chút lại là một loại ưu thế"

Lâm Hữu Tà cười cười: "Ta cũng không giải thích thay cho tên họ Khương kia, hắn không sánh được với Trọng Huyền Tuân cũng không liên quan gì đến ta. Hơn nữa, ta chỉ là một tu sĩ Đằng Long cảnh nho nhỏ, giờ mà bình phẩm về mấy nhân vật thiên kiêu như này thì thực sự cũng hơi tự đại đấy."

Lão nhân không cười nữa: "Ngươi đã có đáp án rồi?"

"Đúng vậy" Lâm Hữu Tà cũng trở nên nghiêm túc: "Ta đã có thể xác định, Khương Thanh Dương không liên quan gì đến vụ án năm đó, mục đích hắn đến Tề quốc cũng rất đơn giản. Sở dĩ hắn quen biết Trọng Huyền Thắng sớm nhất, thì ta đoán là bởi vì Thái Hư Huyễn Cảnh"

"Tuy nhiên, hắn chắc chắn có biết Doãn Quan. Chỗ này có chút vấn đề."

Nói tới đây, nàng lại bổ sung một câu: "Nhưng hắn nói hắn là người tốt, tạm thời ta đồng ý với cái này"

Lão nhân cũng không hồi nàng làm cách nào mà xác định như vậy, hình như ông ta cũng khá có lòng tin đối với tiểu cô nương này. Sau đó ông ta nói: "Vậy thì ngươi định làm gì tiếp theo?"

Đến tận giờ phút này Lâm Hữu Tà mới đứng dậy, nàng nhìn bầu trời xanh lam trong vắt, đôi mắt phát sáng óng ánh: "Con chuột con thì cứ để sau rồi bắt lại, trước tiên thử tìm chuột bự đang trốn kia đã"

Lão nhân gật gù rồi chuyển bước biến mất.

Trước khi đi chỉ để lại một câu nói phiêu đãng ở trong sân: "Đợi lát nữa sẽ có người đến dọn di thể và di vật của Vũ Nhất Dũ"

Lâm Hữu Tà cũng rời đi mà không chút lưu luyến, chỉ là trước khi bước ra khỏi sân nhỏ thì nàng đột nhiên nhẹ giọng nở nụ cười: "Khương đại nhân, ta thật sự rất tò mò ngài sẽ làm thế nào.

Bởi vì chuyện mà ngài cần làm có thể còn khó hơn nhiều so với bắt chuột... khó hơn rất nhiều."

Tiếng cười nhẹ nhàng tiêu tan đi, cũng không có mấy người có thể nghe thấy. Chỉ giao cho gió biển.

Nếu như Khương Vọng có thể biết thân phận của ông lão, biết ông ta ở ngay gần đó, thì nhất định sẽ cực kỳ vui mừng bởi vì mình không động sát niệm với Lâm Hữu Tà.

Người này tên là Ô Liệt, rất nhiều năm về trước từng nổi tiếng cùng với Lâm Huống. Từng được gọi là Song Kiêu Thanh Bài, xưng là nam Ô Liệt, bắc Lâm Huống, đều là thần bổ danh chấn thiên hạ.

Sau đó Lâm Huống chết trong một đại án kinh thiên động địa.

Không bao lâu sau Ô Liệt cũng từ quan.

Một thời gian sau mới bắt đầu thời kỳ Nhạc Lãnh trở thành bộ thần.

Có thể nói tư lịch của người này còn cao hơn nhiều so với Nhạc Lãnh.

Mà Lâm Hữu Tà lại chính là cháu gái của Lâm Huống.

Nhưng Khương Vọng không hề biết gì về chuyện này, thậm chí lúc Vũ Nhất Dũ nói ra tên của Lâm Huống, mà hắn cũng không biết đây là ai.

Không chỉ riêng Khương Vọng không biết, mà ngay cả Trọng Huyền Tín cũng không biết. Có lẽ bọn họ có thể lờ mờ biết được sự huy hoàng của người kia qua giọng điệu của Vũ Nhất Dũ.

Nhưng dù sao lúc những chuyện huy hoàng đó xảy ra thì bọn họ đều chưa chào đời.

Chẳng qua tên Khương Vọng không biết gì kia cũng không có hành động gì. Cho dù có gây khó dễ nhưng cũng có chừng mực nhất định, hắn tranh đấu với Lâm Hữu Tà chủ yếu là vì bất đắc di.

Cuối cùng cũng có thể vứt bỏ đống phiền toái lớn là Lâm Hữu Tà kia, lúc này Khương Vọng mới có thể ổn định lại tâm tình để cân nhắc kỹ chuyến đi này.

"A Tín" Khương Vọng lên tiếng nói: "Từ chỗ này đến Tiểu Nguyệt Nha còn bao xa?"

Đảo Tiểu Nguyệt Nha nằm ở trung tâm quần đảo ven biển, vừa hay cũng có đảo tên Nguyệt Nha đối diện Hoài đảo.

Đây cũng là một đảo nhỏ có hình trăng khuyết, chỉ là hướng trăng khuyết đối nghịch với Hoài đảo, diện tích lại nhỏ hơn nhiều cho nên được gọi là "Tiểu Nguyệt Nha"

Gần đây Hứa Tượng Càn và Lý Long Xuyên đều ở đó... đánh một trận với đệ tử chân truyền của Điếu Hải Lâu - Dương Liễu. Tất nhiên không thể tiếp tục ở lại địa bàn của Điếu Hải Lâu để bị ức hiếp, cho nên Hứa Tượng Càn đã rời khỏi Hoài đảo từ lâu.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, chỉ cần là ở quần đảo ven biển, ngoại trừ một số ít nơi như đảo Quyết Minh và Dương cốc ra thì làm gì có chỗ nào có thể hoàn toàn thoát khỏi sức ảnh hưởng của Điếu Hải Lâu đây?

Nếu Hứa Tượng Càn và Lý Long Xuyên mà ở Tiểu Nguyệt Nha, thì hẳn là Yến Phủ cũng ở đó. Dù sao Yến thiếu gia ra biển chính là để tìm bằng hữu mà.

"Ố quần đảo ven biển thì không thể đi linh tinh, chỉ có thể cho thuyền đi theo đường hàng hải cố định, đi con đường ngắn nhất thì đại khái mất thời gian một ngày. Nhưng nếu như có được lệnh thông hành, thì có thể trực tiếp bay qua rất nhanh. Cần ta chuẩn bị cho huynh một chiếc không?"

Dù Trọng Huyền Tín vẫn chưa hoàn toàn hồi phục sau trận hãi hùng khiếp vía hồi nãy, nhưng nói tới tình huống của quần đảo ven biển thì vẫn rất quen thuộc. Gã đã bị điều đến đảo Vô Đông lâu như vậy, đù sao cũng không phải loại bất tài.

Khương Vọng suy nghĩ một lát rồi nói: "Làm một cái lệnh thông hành, chuẩn bị cho bất kỳ tình huống nào. Ngoài ra ngươi hãy đưa cho ta một tấm địa đô, để ta tự đi tìm. Dù sao chuyến đi lần này còn có việc khác, nếu dẫn theo vị công tử Trọng Huyền gia như ngươi thì chỉ sợ đễ khiến người khác chú ý."

"Được" Trọng Huyền Tín cũng không khăng khăng theo ý mình.

Cái chết của Vũ Nhất Dũ khiến cho gã thực sự khá hoảng hốt.

Một cường giả Ngoại Lâu Cảnh như vậy mà nói chết là chết, đi theo Khương ca cũng không an toàn như trong tưởng tượng.

"Những chuyện này cứ giao cho ta là được. Khương huynh, sau này nếu có chuyện thì huynh cứ đến tìm ta. Ta chuẩn bị nhân lực chờ ở đảo Vô Đông" Trọng Huyền Tín vỗ ngực nói.

Bình Luận (0)
Comment