Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 1192 - Chương 1192: Long Cốt, Đảo Hữu Hạ

Chương 1192: Long cốt, đảo Hữu Hạ

Khương Vọng cũng không cần vội vàng đến đảo Tiểu Nguyệt Nha.

Hắn để Trọng Huyền Tín về đảo Vô Đông trước chính là để từ từ lên đường.

Hắn muốn từ từ thưởng thức phong cảnh quần đảo ven biển, tự mình cảm nhận sự ảnh hưởng của Điếu Hải Lâu đối với nơi này, tìm kiếm cơ hội phá thế cục.

Bây giờ hắn có được sự trợ giúp toàn lực của Trọng Huyền Thắng và Khương Vô Ưu, nhưng tổng hợp lại thì vẫn còn lâu mới đọ lại được Điếu Hải Lâu.

Dù sao thì thế lực có thể đối phó với Điếu Hải Lâu phải là một quốc gia như Tề quốc.

Ba người bọn họ hợp lực lại thì khi so với Điếu Hải Lâu, vẫn quá nhỏ bé, không hề đáng kể.

Cho nên bọn họ cần một điểm bứt phá, một điểm mấu chốt, thì mới có thể có cơ hội phá vỡ những quy tắc của Điếu Hải Lâu, cứu Trúc Bích Quỳnh ra.

Ngồi trong thuyền long cốt nhỏ di chuyển giữa các đảo, Khương Vọng lặng lẽ suy nghĩ về những chuyện của mình.

Loại thuyền long cốt nhỏ này, một lần có thể chổ ba mươi người, là loại thuyền bè thường gặp nhất ở quần đảo ven biển.

Khách quan mà nói, so với những thuyền bè ở sông thì loại thuyền long cốt này thích hợp với sóng gió ở biển hơn, cũng có nhiều loại kích thước khác nhau.

Đương nhiên nó cũng chỉ hoạt động ở gần biển mà thôi.

Thuyền bè đi đến hải vực Mê Giới thì có cấu tạo đặc biệt hơn, đều thuộc về quân đội, những thế lực bình thường không thể có được.

Sự cạnh tranh giữa Tề quốc và Điếu Hải Lâu ở quần đảo ven biển rất dễ thấy.

Chẳng hạn như muốn ngồi thuyền long cốt nhỏ này, phí lên thuyền chỉ có thể dùng long tiền do Điếu Hải Lâu đặc chế để thanh toán.

Còn chi phí ăn ở đi lại ở những nơi như đảo Hải Môn, vừa có thể thanh toán bằng Tề đao tệ vừa có thế thanh toán bằng long tiền, dân đảo đều chấp nhận.

Sở dĩ phí lên thuyền đặc thù như vậy, là bởi thuyền long cốt là do Điếu Hải Lâu chế tạo ra.

Mấy năm trước, ở Cận Hải có rất nhiều loại thuyền bè quái lại.

Bây giờ cũng còn nhiều loại, nhưng loại thuyền chuyên dùng để đón khách di chuyển giữa các đảo đã toàn bộ được thống nhất là thuyền long cốt, nhờ vào nhiều năm lặng lẽ thực hiện của Điếu Hải Lâu.

Trên đời này, rốt cuộc số người bình thường vẫn nhiều hơn.

Khai Mạch đan vốn dĩ rất quý giá, hơn nữa, cũng không phải chỉ cần ăn Khai Mạch đan vào thì nhất định có thể khai mạch. Ví dụ như Vương Trường Cát, năm đó ở thành Phong Lâm đã bị xem là "phế nhân" lãng phí Khai Mạch đan, mà người như Vương Trường Cát tuyệt đối không hiếm thấy.

Cho nên đạo viện có một chế độ ngoại viện, lựa chọn những người có thể tiếp nhận dược lực của Khai Mạch đan, hoàn thành quá trình khai mạch. Những thế lực tu hành khác trong thiên hạ cũng có những chế độ tương tự.

Bất luận là ai trước lúc khai mạch cũng cần tẩm bổ cơ thể, điều chỉnh đến trạng thái thích hợp nhất rồi mới có thể ăn Khai Mạch đan.

Có người có thể khai mạch sớm, cũng có người có thể khai mạch muộn. Chẳng hạn như Khương An An, thứ nhất cô bé có thiên phú không tệ. Khương Vọng tự mình xây dựng nền tảng cho cô bé. Thứ hai, được Lăng Tiêu Các bồi dưỡng hợp lý. Thứ ba chính là được dùng Khai Mạch đan có phẩm chất tốt. Cho nên chỉ mới mấy tuổi đầu mà đã khai mạch rồi.

Có người thân thể rất nhanh đã điều trị thân thể đạt đến trạng thái hoàn mỹ, cũng có người điều trị mãi cũng không đạt được trạng thái đó. Trường hợp nào cũng có.

Trong khoang thuyền, ngoại trừ Khương Vọng cũng không có tu sĩ siêu phàm nào khác, còn các hành khách còn lại đều đang nói chuyện rôm rả. Dọc đường chẳng có gì thú vị.

"Hôm qua ở hải thú nuôi ở Ngọc Thiềm Tông nổi điên hả? Có nhiều người chết lắm!"

"Theo ta thì không nên nuôi hải thú, hung tính khó thuần phục lắm!

"Chứ còn gì nữa! Cũng không biết những người đó nghĩ gì nữa.

Có sức làm việc đó còn không bằng ra biển thăm dò."

Trong miệng người dân đảo bình thường, hiếm khi nghe thấy từ "biển cả", bọn họ đều gọi là ra biển.

Hải vực Mê Giới cũng được người đời gọi là hải vực tử vong.

Mê Giới là chiến trường của tu sĩ siêu phàm sao? Đối thủ của hải tộc, vĩnh viễn là tu sĩ siêu phàm đang trấn thủ hải cương.

Giống với dân chúng Tề quốc, trong thế giới của những người dân đảo, cũng không có khái niệm hải tộc. Bọn họ biết ra biển sẽ gặp nguy hiểm, nhưng chỉ có một ít người biết những nguy hiểm đó là do đâu gây nên.

Thậm chí có rất nhiều người, cả đời đều sống trên một hòn đảo nhỏ. Biết là có những hòn đảo khác tồn tại, nhưng lại chưa bao giờ đi đến.

Người trên thuyền tranh nhau nói. Giọng nói xen lẫn. Những âm thanh này chồng chéo cùng tiếng sóng biển, xoay tròn bên tai Khương Vọng.

Hắn lại đang suy nghĩ về vấn đề "Niệm Trần".

Lâm Hữu Tà dễ dàng tìm được Vũ Nhất Dũ, cũng khiến cho Khương Vọng biết được môn bí thuật Niệm Trần này, biết được vì sao hắn luôn không tìm được Lâm Hữu Tà.

Hắn không biết trên người mình bây giờ có còn Niệm Trần nữa hay không. Muốn kiểm tra lại không biết nên bắt đầu tra từ đâu.

Bởi vì biểu hiện của nó cũng chỉ là một ý niệm trong đầu mà thôi.

Tâm tâm niệm niệm một vật, nhưng vật này lại ở trong lòng.

Cho nên không hình không bóng, không biết tra xét từ đâu.

Cho nên biết phải cản trở từ đâu đây?

Khương Vọng chợt nghĩ đến, người thần bí gặp được ở huyện Văn Khê, lúc đó người đó có nói "ánh mắt cũng có trọng lượng".

Khương Vọng chỉ lơ đãng nhìn lướt qua hắn ta mấy lần, liền lập tức bị người kia chú ý đến.

Theo lý thuyết này thì Niệm Trần có phải cũng giống vậy hay không?

Nếu có thể phát hiện được trọng lượng của ánh mắt, phát hiện ra đúng người đang nhìn lén mình thì nếu tăng thêm một bậc, có thể cảm nhận được điều mà người khác luôn tâm tâm niệm niệm hay không?

Những điều này đều thuộc về vận dụng thần hồn lực, nên nó thuộc về lĩnh vực linh thức.

Hoặc là phải đến Thần Lâm cảnh thì mới có thể khám phá.

Bởi vậy có thể thấy, Lâm Hữu Tà chỉ mới ở Đằng Long cảnh mà đã có thể sử dụng môn bí pháp này thì giỏi đến mức nào. Lại thêm người sáng tạo ra môn bí pháp này thông minh trác tuyệt đến đâu.

Khương Vọng tự nhận thần hồn lực của bản thân không tệ, sau khi trải qua nhiều lần cường hóa, về mặt sức mạnh không hề thua kém người thần bí gặp được ở huyện Văn Khê. Nhưng về mặt ứng dụng kỹ xảo thì còn lâu mới có thể sánh bằng.

Vận dụng kiếm linh của Trường Tương Tư, có thể có năng lực sát phạt thần hồn nhất định. Nhưng liên quan đến bí thuật huyền điệu tỉnh vi như Niệm Trần thì cũng là lực bất tòng tâm.

Suy nghĩ một lúc cũng không có biện pháp nào tốt, nên chỉ đành tạm thời dừng lại.

Bình Luận (0)
Comment