Sau sự việc của Nan Thuyết đại sư, Khương Vọng tạm thời dừng chân trên đảo Tiểu Nguyệt Nha.
Chiếu Vô Nhan bị mắc lừa một lần, hình như suy nghĩ cũng thoáng hơn, cũng không quá gấp gáp về việc tu hành nữa, mỗi ngày nàng ta đều đi đến các nơi ngắm cảnh, dạo chơi. Hứa Tượng Càn vẫn trông ngóng theo sát, bám dính mỗi ngày như cũ.
Trong khi Lý Long Xuyên đang giải quyết các công việc của gia tộc trên quần đảo gần biển, cũng không tránh được việc thường xuyên bị kéo đi.
Còn Khương Vọng thì dù thế nào cũng không chịu ra cửa, không muốn bị Hứa Tượng Càn lấy để "giao dịch".
Chỉ đơn giản là thông báo bế quan, nhưng thực ra là vừa tu hành, vừa chờ Trọng Huyền Thắng và Khương Vô Ưu đến.
Trong mấy ngày tự mình quan sát quần đảo gần biển, hắn liên tục trao đổi thư tín với Trọng Huyền Thắng, tất cả đều là nghĩ kế hoạch giải cứu Trúc Bích Quỳnh, nhưng cứ bác bỏ hết lần này đến lần khác.
Tất cả những chuyện Lâm Tri có thể làm đều đã làm xong, hiện tại cũng gần như phải đến trên biển hết và chuẩn bị những thứ cuối cùng rồi.
Bước xuống khỏi đài luận kiếm, Khương Vọng kết thúc việc tu hành ở bên trong Thái Hư Huyễn Cảnh của ngày hôm nay.
Xếp hạng của Nội Phủ Cảnh chỉ mới đi đến hạng 77, đây là bởi vì hắn không có sử dụng thần thông, cũng không hề sử dụng những đạo thuật mà mình sáng tạo. Hơn nữa phần lớn thời gian hắn đều dùng để thăm dò Nội Phủ.
Hắn muốn tìm được bí tàng thứ hai của mình trước khi lễ Hải Tế bắt đầu, nhưng đây không phải là chuyện mà hắn có thể vội vàng đạt được. Gặp phải bí tàng không hợp ý chỉ có thể nhẹ nhàng bỏ qua thôi.
Ngày 15 tháng 3 đã trôi qua trong tu hành, xếp hạng đất lành của hắn lại trượt xuống một lần nữa, từ Luận Sơn rớt xuống Mao Công Đàn.
Sự biến hóa của Thái Hư Huyễn Cảnh mà hắn một mực mong đợi vẫn chưa xảy ra, nhưng đang từ từ đến gần.
Đây là cảm giác do "đất lành" mang đến cho hắn, nhưng có lẽ vì hắn chưa bao giờ thực sự có liên quan đến đất lành của "chính mình", nên mới không nhận được sự chỉ dẫn rõ ràng hơn.
Khi Khương Vô Ưu đi đến đảo Tiểu Nguyệt Nha đã là ngày 20 tháng 3. Trọng Huyền Thắng đang trên đường đến đảo Vô Đông, vẫn chưa đồng hành được.
Điều trùng hợp là, Yến Phủ, người đang lãng du gần biển, cũng trở lại hòn đảo vào ngày hôm đó.
Có lẽ cũng không thể xem như trùng hợp được.
Bởi vì trước khi Yến Phủ đến đảo Tiểu Nguyệt Nha, y đã viết thư thông báo trước cho một vài người, nhưng những người bạn lương thiện và tốt bụng của y, không biết có phải đã quên hay không mà không có một ai nhắc nhở y rằng lúc này Khương Vô Ưu cũng ở trên đảo.
Tiệc rượu nghênh đón Khương Vô Ưu đương nhiên không thích hợp làm ở Xuân Phong lâu, mấy nơi như quán trà cũng quá yên tĩnh, không thích hợp để đón tiếp.
Cuối cùng được quyết làm tại Tam Vị trang.
Tên này nghe có vẻ khá có liên quan đến Tam Muội Chân Hỏa của Khương Vọng, nhưng thực ra là hoàn toàn khác nhau, nó được lấy từ "Đọc kinh vị như gạo tốt, đọc sử vị như thức ăn thịnh soạn, đọc Bách gia chư tử (1) vị như gia vị dùng kèm trong bữa ăn"
(1) Là những triết lý và tư tưởng ở Trung Hoa cổ đại nở rộ vào giai đoạn từ thế kỷ thứ 6 đến năm 221 TCN trong thời kỳ Xuân Thu và Chiến Quốc.
Cái tên Tam Vị trang được đặt như vậy, chính là dùng về đẹp của thơ ca và sách vở để miêu tả hương vị của thức ăn.
Thứ nổi tiếng nhất ở đây là hải sản.
Những người dự tiệc bao gồm Khương Vô Ưu, Khương Vọng, Lý Long Xuyên, Hứa Tượng Càn, Chiếu Vô Nhan, Tử Thư và Dương Liễu.
Mọi người theo cặp ngồi đối diện nhau, trước mặt mỗi người đều có một bàn đồ ăn, bày các loại hải sản được sắp xếp gọn gàng.
Biểu cảm của Dương Liễu trong yến tiệc có chút kỳ quái, nhưng trong khoảng thời gian này, y quyết tâm muốn phân cao thấp với Hứa Tượng Càn, cho nên tuyệt đối không cho phép Hứa Tượng Càn có cơ hội một mình ở chung với Chiếu Vô Nhan.
Khương Vọng thậm chí còn từ chối y với lý do đáng xấu hổ là ví tiền rỗng tuếch, nhưng y ngay lập tức nói rằng y có thể tự bỏ tiền túi ra để trả. Đám người Khương Vọng sẽ thiết yến ở sảnh này, còn y thì bao căn phòng sát vách phòng tiệc.
Sau nhiều lần "giao chiến" với Hứa Tượng Càn, da mặt của y chỉ cần nhìn bằng mắt thường đã thấy được sự bền chắc, nói chung là đang dày lên rất nhanh.
Nhưng cuối cùng vẫn là lúng ta lúng túng mà cùng nhau ngồi vào chỗ này.
Hiện tại việc nghĩ cách cứu viện Trúc Bích Quỳnh cũng tạm thời chỉ là Khương Vọng, Khương Vô Ưu và Trọng Huyền Thắng lén bàn luận, vì vậy trên bữa tiệc chỉ dùng một chút hiểu biết trên biển ra để nói.
Khương Vô Uu nhắc tới việc gặp phải Hải Thú bị mất khống chế trên đường đến đây. Khương Vọng cũng bày tỏ là mình từng gặp qua, còn ra tay chém được một cái đầu.
Dương Liễu lập tức tiếp lời: "Gần đây chuyện Hải Thú mất khống chế quả thực xảy ra hơi nhiều chút, Điếu Hải Lâu của ta cũng đã phát hiện ra, cũng đã sắp xếp người đi điều tra xong xuôi, chắc ít ngày nữa sẽ có kết quả thôi"
Ngụ ý là loại chuyện này không cần người Tế quốc phải lo lắng quá.
Nhưng dường như Khương Vô Ưu nghe không hiểu: "Vậy theo cái nhìn cá nhân, ngươi cho rằng là vì cái gì?"
Nàng ta đương nhiên cũng biết rõ thân phận đệ tử chân truyền ở Điếu Hải Lâu của Dương Liễu là cái gì, hỏi câu hỏi này cũng rất trực tiếp.
Dương Liễu lắc đầu: "Chuyện này không thể xem nhẹ, phải đợi sau khi điều tra kỹ lưỡng thì mới có thể có một tuyên bố chính xác được."
Mặc dù trong quá trình theo đuổi Chiếu Vô Nhan, y và Hứa Tượng Càn đều biểu hiện ra có vẻ là ấu trĩ, nhưng bản thân y cũng tuyệt đối không ngu xuẩn. Chuyện liên quan đến tông môn vẫn giữ rất chặt.
Khương Vô Ưu không để bụng, quay đầu lại nói: "Chiếu cô nương, ngươi cảm thấy thế nào?"
Chiếu Vô Nhan cũng không trốn tránh, suy nghĩ một chút rồi tiện nói: "Phương pháp khống chế Hải Thú đã được tạo ra từ rất nhiều năm trước, cũng đến lúc phải đổi mới rồi."
Nàng ta cũng không suy đoán nguyên nhân trực tiếp dẫn đến sự cố mất kiểm soát thường xuyên của Hải Thú đợt này, mà là trực tiếp nói vào vấn đề cơ bản.
Còn về việc Hải Thú mất kiểm soát có phải là do Hải Thú tự có tiến hóa nào đó hay là động cơ thầm kín của một số thế lực, hoặc thậm chí là có sự tham gia của Hải tộc thì nàng ta đều bỏ qua và không nói đến. Nhưng mọi chuyện vẫn nằm trong câu chữ.
Thực sự là rất lợi hại.
Lý Long Xuyên lại tiếp lời: "Nói mới nhớ, đảo Băng Hoàng của chúng ta cũng có một con Hải Thú, nhưng chúng ta dùng cách khống chế khác với cách Điếu Hải Lâu truyền ra, không biết nó đã bị phá giải hay chưa. Cũng không biết nguyên do đằng sau sự mất kiểm soát thường xuyên của Hải Thú là gì, liệu có tạo ra sóng gió lớn hơn không."